Tiếng lửa vù vù không ngừng phát ra từ mấy chục cái bếp. Chỉ thấy tất cả đầu bếp, đều đang tất bật nấu ăn. Hầu hết món ăn đều có nhiều thịt.
Đối với các đầu bếp trong bếp, mỗi bữa nấu ăn cho hơn mười vạn quân chẳng khác nào một hồi chiến tranh. Lần nào nấu xong cũng cảm thấy cả người rã rời.
Mà giờ phút này, đại quân phải gấp rút chuẩn bị trước khi xuất chinh, các đầu bếp phải tranh thủ nấu một bữa mỹ thực cuối cùng, để cho binh lính ăn no rồi mới ra trận.
Cho dù có chết trận, cũng sẽ không làm quỷ chết đói.
Mà ngay khi trong phòng bếp bận rộn ngất trời, không ai phát giác ra được, có một tên sát thủ sủng vật đang ẩn núp ở nơi này.
Ánh mắt Kinh Kha lạnh lùng nhìn lướt qua một vòng, rồi lại tập trung vào một bóng người trong đó.
Chỉ thấy có một phụ bếp đang là việc đột nhiên dừng công việc trong tay lại, bước nhanh vào sâu trong bếp. Nhìn bước chân dồn dập, dường như chuẩn bị đến nhà tranh phía sau ‘giải quyết việc riếng’.
Hiển nhiên, tên này đã trở thành mục tiêu của Kinh Kha.
Cạch!
Khi cửa nhà tranh đóng lại, Kinh Kha cũng nhanh nhẹn thuấn di vào theo. Mà ngay khi tên phụ bếp cho thằng em mình ra, chuẩn bị thoải mái một phen, Kinh Kha đột nhiên khẽ động.
Xoẹt——!
Lưỡi dao trên chân Kinh Kha cắt qua cổ họng hắn ta, độc tố trí mạng nhanh chóng xâm nhập vào người, tên kia còn chưa kịp kêu thảm một tiếng, thất khiếu đã chảy máu ngã người trên mặt đất.
Lúc này, dưới sự khống chế của Lâm Lăng, từ trên thân Kinh Kha tản ra một cỗ hắc khí, nhanh chóng chui vào đầu tên phụ bếp kia, thi triển Sưu Hồn Thuật.
Thật không may, từ thông tin thu thập được, dường như Kình Nạp không có trong quân khu.
Về phần vị trí cụ thể của hắn ta, lấy địa vị cấp thấp của tên phụ bếp này, đương nhiên là không biết gì.
Nhưng mà còn may, vẫn đánh cắp được một ít tư liệu hữu dụng khác.
Chủ tướng dẫn quân lần nãy không phải Kình Nạp, mà là đệ đệ Kình Vũ của hắn ta, thực lực đạt tới cuồng tướng cấp 9.
Với chiến lực của Kinh Kha bây giờ, thừa sức ám sát cuồng tướng cấp 9.
Ánh mắt Lâm Lăng hơi nheo lại, vì để trì hoãn quá trình quân địch xuất chinh, xem ra chỉ có thể ám sát Kình Vũ này trước vậy.
Bỗng nhiên, thân thể Kinh Kha phóng ra một đám sương đen, trực tiếp nuốt trọn thi thể trong nhà tranh, sau đó thuấn di rời đi.
Lúc này, nguyên liệu nấu ăn trong bếp đã được chế biến gần xong. Một ít phụ bếp đã bắt đầu bưng mấy phần ăn được chuẩn bị riêng, đi tới vùng trung tâm của quân khu.
Rõ ràng là chuẩn bị bưng cho mấy tướng lĩnh cao cấp kia, cho họ dùng bữa trước.
Để đảm bảo món ăn lên tới bàn vẫn còn nóng, mỗi đĩa đều được đậy bằng một chiếc nắp sắt hình vòm, hoàn toàn bịt kín thức ăn bên trong.
Vù!
Kinh Kha nhắm ngay một cái phần trong đó mà thuấn di đi vào. Thịt nướng nóng hổi bên trong cũng bị nó tiện đường ăn sạch.