Đúng lúc này, trên bầu trời xa xa xuất hiện một bóng người đang bay về phía tháp Thông Thiên. Người này có đôi cánh ánh sáng trên lưng và trên mặt có một quầng sáng mờ ảo. Mặc dù không thể nhìn rõ các đường nét trên khuôn mặt nhưng nhìn qua đặc điểm ngoại hình cũng có thể đoán được đây là một Ngụy Thần tộc Nhân tộc. Người này chính là người trước đó rời khỏi Cuồng Thần điện và giả mạo Ngụy Thần tộc của tháp Thông Thiên, Trần Tấn.
“Tới rồi.”
Nhìn tòa tháp khổng lồ từ phía xa, Trần Tấn nheo mắt lại và lẩm bẩm.
Sưu!
Hắn ta lập tức gia tăng tốc độ bay về phía tháp Thông Thiên.
Một tiếng sấm vang lên từ phía chân trời như muốn biểu thị sự quyết tâm của Trần Tấn vào lúc này!
Trần Tấn đáp xuống mặt đất, hắn ta nhìn cửa tháp đang mở trước mặt. Hắn ta hít một hơi thật sâu rồi bước vào.
Bên trong cửa tháp có một lớp kết giới năng lượng màu trắng mờ ảo. Khi bước vào bên trong, Trần Tấn cảm nhận rõ có một luồng năng lượng mơ hồ bao trùm lấy cơ thể mình.
Vì đã sử dụng Sưu Hồn thuật với tên Ngụy Thần tộc kia nên hắn ta biết rằng đây là trạm kiểm soát các thành viên.
Thần lực chính là kết quả thử nghiệm tốt nhất. Lúc này, suy nghĩ trong đầu Trần Tấn chợt lóe, trên người hắn ta xuất hiện một vệt sáng trắng.
Dường như đã kiểm tra được trong cơ thể của Trần Tấn có Thần lực nên nguồn năng lượng bao vây xung quanh hắn ta lập tức biến mất. Và hắn ta cũng đã được thông qua để tiến vào trong tháp Thông Thiên.
Đảo mắt nhìn qua, có vẻ như kết cấu của tòa tháp này vô cùng tráng lệ và có rất nhiều thông đạo. Toàn bộ tòa tháp giống như một mạng nhiên, cực kỳ phức tạp.
Nếu như không hấp thụ được trí nhớ của tên Ngụy Thần tộc kia thì người tới đây lần đầu như Trần Tấn rất khó thăm dò được lộ tuyến bên trong tòa tháp.
“Tế đàn để thi triển thuật Thần Hàng nằm trên tầng cao nhất của tháp Thông Thiên. Chỉ cần phá hủy mắt trận trong Thần châu là có thể rời đi ngay.”
Trong lòng Trần Tấn đã xác định rõ mục tiêu của chuyến đi này.
Đi trong thông đạo, mấy tên Ngụy Thần tộc đi qua đi lại giống như những con rối không hồn, trong lúc qua lại không hề có sự giao lưu. Ngoại trừ tiếng bước chân, chẳng có ai nói với nhau lời nào. Trần Tấn biết bọn họ đều mang nô ấn của Thần phó cho nên đã bị đánh mất ý thức.
Bên trong tháp Thông Thiên cũng có một hệ thống phân chia cấp bậc vô cùng nghiêm ngặt. Đại khái được chia thành ba tầng: hạ, trung, thượng. Các Ngụy Thần nằm ở tầng hạ hầu hết đều là thành viên vừa mới vào tháp Thông Thiên hoặc là tu vi quá yếu kém. Những người này nhìn có vẻ yếu nhưng đối với những người đã vào được tháp Thông Thiên thì cũng đều đạt tới cảnh giới Thánh Vực! Còn các Ngụy Thần ở tầng trung hầu hết đều cách cảnh giới Đế Tôn nửa bước, là lực lượng chính của tháp Thông Thiên. Trước đây, mỗi lần phái người đi bắt Lâm Lăng thì đều là lực lượng của tầng trung này. Còn về tầng thượng, tuy ít thành viên nhưng ai cũng có thực lực vô cùng cường đại, tất cả đều là cường giả Ngụy Thần đạt tới cảnh giới Đế Tôn. Lực lượng trung tâm này được điều khiển bởi năm tên Thần hồn.
Còn mục đích của Tần Tấn lúc này là muốn đi tới tầng cao nhất để tìm ra tế đàn thực hiện thuật Thần Hàng để phá hủy nó. Chỉ có như vậy thì tháp Thông Thiên mới không thể thi triển thuật Thần Hàng. Chỉ cần 6 Thần hồn không thể tụ lại với nhau thì những rắc rối trong tương lai của Đại lục Thương Khung có thể hoàn toàn bị loại bỏ.
Cứ như vậy, dựa vào trí nhớ của Ngụy Thần, Trần Tấn đi tới khu vực tầng trung của tháp Thông Thiên nhưng bởi vì cấp bậc của tên Ngụy Thần kia giới hạn hoạt động ở tầng trung cho nên hắn ta chỉ quen thuộc đối với khu vực này.
Còn nếu muốn lên tầng thượng để tìm ra vị trí của tế đàn thì chỉ có thể tự đi lần mò.