“Nếu Chấp Sự Đường các ngươi tính bỏ mặc, tiểu tử này cứ do Hắc Ám Điện tông chúng ta đích thân xử quyết!” Ngụy Bách âm trầm mà tiếp tục nói: “Hơn nữa, từ nay về sau, Hắc Ám Điện tông không cần Chấp Sự Đường duy trì trật tự gì nữa!”
Hiển nhiên những lời này cuối cùng mới là ý đồ chân chính của Ngụy Bách, tính mượn cơ hội này buộc tội Chấp Sự Đường.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app . Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là .com.vn. Vui lòng đọc tại app để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Không sai, ngay cả tội phạm truy nã cũng có thể buông tha, còn hoang đường tôn sùng hắn là Thánh Tử, chúng ta rất hoài nghi tác phong làm việc của Chấp Sự Đường.”
“Sau này Cửu Đại Điện Tông chúng ta và Chấp Sự Đường hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ, cũng không cung cấp bất cứ tài nguyên nào!”
Rất nhanh, Phong Kinh Dương và bảy vị điện các chủ khác như sớm có dự mưu mà cùng ra mặt, cũng nhằm vào Chấp Sự Đường.
Không cần Chấp Sự Đường sao...
Nghe quyết định của chín điện các chủ, đa số đệ tử Điện Tông và thành viên Chấp Sự Đường ở đây đều kinh ngạc.
Bởi vì trong ấn tượng của bọn họ, từ trước tới nay Chấp Sự Đường và Cửu Đại Điện Tông là một hệ thống đồng tông đồng mạch.
Nếu không có Chấp Sự Đường tồn tại thì trong những lần tranh cãi trước đây, các Điện Tông đã sớm tranh giành đến ngươi chết ta mất mạng. Nhưng hôm nay, một khi không có Chấp Sự Đường duy trì trật tự, chỉ sợ thế cục về sau sẽ khó có thể tưởng tượng!
Đối với lời buộc tội của Cửu Đại Điện Tông, Vệ Quý Nguyên như sớm đã đoán được, sắc mặt ông ta vẫn không có biến hóa bao lớn.
Lâm Lăng vẫn giữ vẻ mặt thản nhiên, không nói nhiều lời một câu.
Mở miệng giải thích để Vệ Quý Nguyên công bố tình huống rõ ràng. Nếu không nghe theo quản chế, vậy tiếp tục vận dụng phương thức giải quyết của chính hắn.
Theo Lâm Lăng thấy, thế giới coi võ là trên hết này thì vũ lực đơn giản thô bạo mới là căn bản để giải quyết mọi chuyện.
Chỉ dựa vào miệng lưỡi cũng không biết phải giải thích tới khi nào.
“Thật ra lão phu cũng không quan tâm Cửu Đại Điện Tông có cần Chấp Sự Đường hay không.” Vệ Quý Nguyên thản nhiên cười, lạnh thấu xương mà nói: “Nhưng đại kiếp nạn sắp thiên địa buông xuống, Cửu Huyền Tông hợp thành một tông lần nữa là chuyện cấp bách!”
Đại kiếp nạn thiên địa?
Lời Chấp Sự Trường nói có ý gì?
Nghe vậy, đa số đệ tử Điện Tông không biết chuyện đều đầy mặt nghi hoặc, kinh ngạc nhìn Vệ Quý Nguyên.
“Chấp Sự Trưởng đại nhân, xin hỏi vừa rồi ngài nói đại kiếp nạn thiên địa là có ý gì?”
“Chẳng lẽ là dị tượng thiên địa thường xuyên xuất hiện trong khoảng thời gian?”
Trong đó có một ít đệ tử Điện Tông gan lớn trực tiếp lên tiếng dò hỏi.
“Không sai.”
Ánh mắt Vệ Quý Nguyên sáng ngời, quét qua vô số bóng người chung quanh, vững vàng nói: “Tới thời điểm này, thật ra cũng không cần tiếp tục giấu giếm bí mật đó.”
“Chắc mọi người cũng biết được trong sử sách ghi lại xa xưa, hoặc là trong lời đồn dân gian, nghe nói ở viễn cổ thời đại, đại lục Thương Khung có vạn tộc cận kề, diễn sinh ra vô số chủng tộc văn minh huy hoàng mà xán lạn.”