Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 1592: C1592: Chương 1592



Vù!

Một trận gió thổi qua, bóng đen khổng lồ Long Nha bay vút qua phòng tuyến của đội quân nhân loại với tốc độ cực nhanh. Ngay sau đó, nó há cái miệng khổng lồ và phun ra long viêm màu đen.

Ầm ầm ầm!

Long viêm ẩn chứa nhiệt độ cực cao khiến cho các chiến tộc Người thú hóa thành tro chỉ trong nháy mắt. Hơn nữa, hơi thở long viêm thuộc loại công kích quy mô lớn nên khi nó vừa chạm đất thì đột nhiên nổ tung. Ngay lập tức, tất cả các chiến sĩ tộc Người thú kêu la thảm thiết và mất mạng.

Ngay khi phát hiện ra con Ma long kia tới hỗ trợ giết quân địch, binh lính nhân loại cùng với nhóm võ giả của các học viên vô cùng ngạc nhiên.

“Mau nhìn xem, có một người đàn ông đứng ở trên đầu rồng kìa!”

Thậm chí có một số võ giả nhân loại tinh mắt phát hiện ra sự tồn tại của Lâm Lăng và hét lên đầy phấn khích. Nghe được lời này, vô số ánh mắt đều nhìn về phía cường giả nhân loại kia với vẻ kinh ngạc.

Nhìn khắp võ giả nhân loại giới võ tu, chỉ có một người có thể thuần hóa Long ma làm thú cưỡi đó là chưởng giáo của Cửu Huyền Tông, Lâm Lăng.

“Chẳng lẽ là…Hắn?”

Ở phía bên dưới, trong đội hình của Học viện Thiên Diễn có một người phụ nữ xinh đẹp mặc trên người bộ giáp mềm màu bạc đang vô cùng kinh ngạc.

Khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, trong mắt nàng ta lóe lên vẻ kích động nhưng cũng nhanh chóng biến mất.

Người phụ nữ này chính là Triệu Ngọc Nhi.

Nàng ta và Lâm Lăng từng là một đôi vợ chồng.


Thế nhưng hiện tại lại chẳng khác nào người xa lạ, cho dù hiện tại Triệu Ngọc Nhi đã trở thành đạo sư cấp cao của Học viện Thiên Diễn nhưng khoảng cách giữa nàng ta và Lâm Lăng giống như một trời một vực.

“Rút! Mau rút lui!”

Dưới sự tấn công mãnh liệt của Ma long, đội hình tấn công chặt chẽ của tộc Người thú đã hoàn toàn bị sụp đổ chỉ trong một khoảng thời gian ngắn. Nhất thời, vô số chiến sĩ tộc Người thú hoảng sợ bỏ chạy. Dù sao khi đối mặt với Ma long, ngay cả Thú vương cũng không thể chống đỡ nổi chứ chưa nói đến đám tôm tép như bọn họ.

“Thắng rồi!”

“Chúng ta thắng rồi!”

Nhìn thấy quân địch chạy tan tác, đội quân nhân loại canh giữ phòng tuyến nhất thời hoan hô đầy phấn chấn, tinh thần hưng phấn đến cực điểm. Và ai cũng biết thắng lợi này là nhờ sự giúp đỡ của Lâm Lăng.

Có điều khi bọn họ nhìn lên bầu trời một lần nữa thì thấy Ma long kia đã rời khỏi khu vực này từ lâu và bay về hướng dãy núi Ma thú.

Ở một sơn cốc sâu bên trong núi có một tòa tế đàn. Trên tế đàn được bao phủ bởi các trận pháp phù văn kỳ dị và ở đó có hai chấp sự áo trắng đang canh giữ Truyền Tống trận.

“Chưởng giáo đại nhân, thì ra là ngài!”

Hiển nhiên là bọn họ từng gặp Lâm Lăng cho nên khi vừa nhìn thấy người tới là hắn thì vội cúi người hành lễ và lập tức mở trận pháp.

Vù!

Lâm Lăng bay tới chỗ tế đàn và dựa vào năng lượng trận pháp được kích hoạt và biến mất.

Sau khi xuất hiện trở lại, hắn đã ở Chấp Sự đường.

Lâm Lăng nhìn xung quanh và thấy rằng số lượng thành viên chấp sự canh giữ ở đây rõ ràng đã giảm đi hơn nữa. Có vẻ như bọn họ đã được điều chuyển tới các khu vực khác để hỗ trợ bảo vệ các dị tộc xâm lấn.

“Cung nghênh chưởng giáo đại nhân!”

Hơn chục chấp sự áo trắng đều đổ dồn ánh mắt về phía Lâm Lăng vừa được truyền tống tới. Sau khi xác nhận thân phận xong, bọn họ đều cung kính hành lễ.

“Truyền lệnh xuống, lập tức triệu tập các đệ tử trong tông môn ở cảnh giới Thánh Vực nhanh chóng tới quảng trường!”

Lâm Lăng ra lệnh.

“Vâng.”

Có lệnh của chưởng giáo, các chấp sự áo trắng không dám chậm trễ. Bọn họ lập tức lấy Truyền m phù ra và lần lượt đốt cháy.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, bọn họ kinh ngạc vì không biết Lâm Lăng đã rời đi từ lúc nào.

Hơn 10 phút sau, tại quảng trường tông môn. Hàng vạn đệ tử của Cửu Huyền Tông đã có mặt đầy đủ.


Tất cả những người này đều là võ giả cảnh giới Thánh Vực, là lực lượng nòng cốt phụ trách bảo vệ Cửu Huyền Tông. Về phần các đệ tử khác, bọn họ được phân bố tại nhiều khu vực khác nhau ở Đông Huyền Châu dưới sự chỉ huy của Vệ Bình.

Lúc này, Vệ Quý Nguyên, các chủ của cửu đại điện cùng với Tần Vũ, Lôi Mông và Cổ Vân Nhạc đều xuất hiện tại quảng trường. Bọn họ nhìn Lâm Lăng với vẻ nghi hoặc vì không biết được vì sao lần này Lâm Lăng đột nhiên trở về và vội vã triệu tập mọi người như thế này.

Lẽ nào sắp có chuyện lớn xảy ra sao?

“Kẻ đứng đằng sau thao túng cuộc đại chiến chủng tộc này chính là thế lực Thần tộc. Hiện nay, ta cùng với Ma Hoàng của tộc Thiên Ma đã tra ra được chỗ ẩn nấp của bọn chúng.”

Lâm Lăng không nói những lời vô nghĩa rườm rà, ánh mắt sắc bén nhìn về phía các đệ tử tông môn và nói: “ Lần này ta triệu tập mọi người tới đây với mục đích rất đơn giản chính là theo ta tới Bắc Cực chi địa để giết sạch bọn chúng!”

“Hãy khôi phục hòa bình cho vùng trời này của chúng ta một lần nữa.”

Nghe vậy, tất cả mọi người ở đây đều hơi giật mình nhưng ở trên sân vẫn yên lặng, không có một ai dám cắt lời Lâm Lăng.

“Lần ra trận này, cửu tử nhất sinh.”

Ánh mắt Lâm Lăng nghiêm nghị, hắn nói thẳng: “Ta cũng không dám đảm bảo rằng nếu như các ngươi dám theo ta ra trận thì sẽ còn có thể sống sót trở bề.”

“Tuy nhiên trận chiến này có ý nghĩa rất lớn, con cháu của chúng ta sau này có thể tiếp tục phát triển mạnh mẽ ở vùng đất này hay không còn phụ thuộc vào lần ra trận này của chúng ta!”

“Các ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?”

Hắn vừa dứt lời, bầu không khí trong sân như đông cứng lại, im bặt.

Tuy nhiên bầu không khí yên lặng này đã lập tức bị phá vỡ bởi những tiếng hô hào đầy nhiệt huyết.

“Ta sẵn sàng thề sống chết đi theo chưởng giáo đại nhân xuất trận trừng phạt thế lực Thần tộc!”

Từng tiếng hô trầm thấp liên tục vang lên như sấm, kinh thiên động địa.

Nhìn thấy cảnh này, Vệ Quý Nguyên đứng nhìn cũng hít sâu một hơi, hai tay trong áo bào nắm chặt khẽ run lên. Nghe thấy những tiếng hô xung quanh mình, dòng máu im lìm nhiều năm trong người cũng bắt đầu có dấu hiệu sôi trào.


Trông thấy khí thế cao ngất của đệ tử Cửu Huyền Tông ở giữa sân, Lâm Lăng đứng giữa không trung cũng tràn ngập sự hưng phấn.

Trong cơn xuất thần, Vệ Quý Nguyên có cảm giác bản thân mình quay trở về vạn năm trước giống y như ngày hôm nay, đi theo Thánh Tử điện hạ xuất trận trừng phạt tháp Thông Thiên!

“Nếu như đã chuẩn bị tốt rồi thì chúng ta sẽ xuất phát ngay!”

Nói xong, Lâm Lăng dẫn đầu bay đi.

“Đi!”

Lúc này, Vệ Quý Nguyên cũng lập tức đi theo và trầm giọng quát một tiếng, dẫn theo rất nhiều cao thủ chấp sự bay lên.

Vù vù vù!

Ngay sau đó, chín vị các chủ của các điện cùng với hàng vạn đệ tử Cửu Huyền Tông cũng lập tức phóng lên không trung.

Vù vù!

Những đệ tử tông môn khác ở dưới cảnh giới Thánh Vực không thể ra trận lúc này đều chắp tay ôm quyền hướng về phía bầu trời.

“Chưởng giáo đại nhân, các vị sư huynh!”

Sau đó, những tiếng hét vang vọng khắp bầu trời: “Chúng ta ở đây đợi mọi người chiến thắng trở về!”

(Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app . Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là .com.vn. Vui lòng đọc tại app để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.)



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.