Bên trong ký túc xá.
Lâm Lăng đã hiểu được tầm quan trọng của "cuộc thi Bách Viện" từ miệng đám người Tần Vũ.
Xem ra lần này đi tới lãnh địa Hỗn Loạn, bất kể là như thế nào, cũng phải bắt kịp thời gian thi đấu của nửa năm sau!
Cơ hội tốt như vậy, không thể bỏ lỡ được.
Trong lòng Lâm Lăng nghĩ, hắn đã có quyết định của mình.
"Lão đại, Viêm Thần chuẩn bị cho tháng sau, chính thức đăng cơ ngôi vị hoàng đế."
Đột nhiên Tần Vũ mỉm cười nói: "Hôm nay khi rời khỏi hoàng cung, dường như hắn ta có ý muốn mời huynh tham dự." Nghe vậy, sắc mặt Lâm Lăng bình tĩnh, lạnh nhạt nói: "Không cần, ta không muốn có bất kỳ tiếp xúc gì với hoàng thất nữa."
"Hơn nữa, ta dự định vài ngày nữa sẽ ra ngoài tu luyện, trong thời gian ngắn sẽ không trở về."
Nghe đến đây, trong mắt Tần Vũ hiện lên một tia kinh ngạc, hỏi: "Lão đại, huynh lại định đi đâu tu luyện vậy?"
Cổ Vân Nhạc bên cạnh, dùng vẻ mặt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng.
Lần trước, Lâm Lăng đi ra ngoài tu luyện, đã mất tích tận hai năm.
Lần này muốn đi ra ngoài nữa, cũng không biết sẽ đến ngày tháng năm nào mới về đây?!
"Không cần bận tâm, trong vòng nửa năm ta sẽ trở về." Lâm Lăng cười nhạt một tiếng, cũng không nói rõ ràng sẽ đi đâu.
Miệng Lôi Mông tương đối kín, sẽ không dễ dàng bại lộ hành tung của hắn.
Về phần Tần Vũ và Cổ Vân Nhạc hai người này hoàn toàn chỉ biết nói chuyện tào lao.
Không chừng lúc tán gái, lỡ miệng nói ra, vậy chuyện lần này hắn đi lãnh địa Hỗn Loạn chắc chắn sẽ bị bại lộ.
"Vậy được, lão đại huynh nhất định phải về đúng giờ." Tần Vũ biết Lâm Lăng từ trước đến nay làm việc đều rất thần bí, cũng thức thời nên không tiếp tục hỏi.
"Chuẩn bị đi, bốn huynh đệ chúng ta, đều phải cùng nhau tiến vào cửu đại Điện Tông!" Cổ Vân Nhạc thề hốt nói.
"Ừm, yên tâm đi." Lâm Lăng mỉm cười gật đầu, sau đó ánh mắt chuyển hướng về phía bầu trời ngoài cửa sổ.
Nhìn chằm chằm vào mảng trời đất rộng lớn kia, cuối cùng không kìm nén được khao khát muốn ra ngoài phiêu bạt.
......
Ba ngày sau.
Lúc trời vừa tờ mờ sáng, từ cửa lớn của học viện Thiên Diễn, có bóng dáng của một con thú chợt bay vút ra chỉ để lại những tia sáng màu tím, tốc độ nhanh như thiểm điện.
Con thú này chính là sủng vật số 003 của Lâm Lăng, Tứ Bảo.
Mà ở trên lưng nó, Lâm Lăng chân đạp lưng thú, đón gió mà đứng, mái tóc đen phất phới.
Thần thái này, có vẻ hắn đang rất cao hứng.
Long Viên Thú Tiểu Bạch đang cưỡi trên lưng ma thú, dường như cũng rất thích loại cảm giác bay trên cao này, vẻ mặt phấn khởi.
Tốc độ của Tứ Bảo cực nhanh, bóng dáng màu tím xẹt qua chân trời, tốc độ bay mấy trăm cây số trên một giờ có thể so với máy bay ở kiếp trước.
Vèo vèo ——!
Khi bay đến một khu rừng núi, đột nhiên Tứ Bảo xoay người, giống như một tia điện quang, lao mạnh xuống dưới.
Lúc đi, Lâm Lăng đã mặc một bộ trang phục che mặt, hơn nữa còn đeo một cặp kính râm.
Nhìn bề ngoài, hoàn toàn không thể nhận ra được hắn.
Về phần Tiểu Bạch, cũng mặc một chiếc áo choàng màu đen rộng.
Về mặt hình thái, cũng không phải Tiểu Bạch Viên lúc trước, mà là một cái đầu trưởng thành.
Cơ thể khôi ngô kia, thoạt nhìn giống như một chàng trai cường tráng.
Lần này đi lãnh địa Hỗn Loạn, Lâm Lăng cảm thấy ở một khu vực hỗn loạn như vậy, không nên để lộ thân phận thì tốt hơn.
Dù sao Tam hoàng tử Viêm Hoằng Nghị hiện giờ đang chạy trốn bên ngoài, nếu bị hắn ta phát hiện ra hành tung của mình, rất có khả năng sẽ tìm đến tính sổ.
Bên phe của hắn ta, hẳn là vẫn còn nắm giữ một đạo quân.
Mà để tránh bị bại lộ hành tung, hắn quyết định ở mấy tình huống không khẩn cấp thì Công Phu Tiểu Dăng sẽ không cần xuất hiện.
Như vậy, chỉ có thể săn thêm một con sủng vật mới mới được.
Đối với năng lực hiện tại của Lâm Lăng, hắn cảm thấy các loài động vật bình thường không còn mang tới nhiều lợi ích nữa.
Hơn nữa, hắn dự định tạo ra một đoàn sát thủ động vật, mục tiêu lựa chọn, chắc chắn phải có hình thể giống như Công Phu Tiểu Dăng và Lang Chu.
Nhỏ và nhanh nhẹn! Nhưng sức mạnh của nó phải khác với động vật cấp thấp.
Trong lòng suy nghĩ một hồi, đôi tai Lâm Lăng khẽ động, dường như nghe được có tiếng đánh nhau truyền đến.
Nguồn gốc của âm thanh, dường như ở sâu trong núi.
Tại nơi hẻo lánh yên lặng này, tiếng đánh nhau vang lên vô cùng rõ ràng.
"Tiểu Bạch, đi."
Lập tức, thân hình Lâm Lăng khẽ động, mũi chân khẽ chạm lên ngọn cỏ, giống như một luồng gió xanh nhanh chóng lướt qua.
Chỉ chốc lát sau, thân thể Lâm Lăng đáp xuống một gốc cây đại thụ, ánh mắt tìm kiếm nơi phát ra âm thanh.
Chỉ thấy bên bờ sông cách đó không xa, có hơn mười võ giả, tay cầm vũ khí, sắc mặt hung tợn vây thành một vòng tròn.
Ở giữa, có một chấm đỏ nhỏ không đáng kể, khiến Lâm Lăng chú ý.
Nhìn kỹ, chấm đỏ kia rõ ràng là một con đường lang toàn thân đỏ thẫm, ước chừng kích thước cái đầu chỉ bằng ngón tay cái.
Đôi chân trước màu đỏ sẫm của nó, thon dài mà rộng mỏng và rất sắc bén, giống như lưỡi liêm vậy.
Ma sát lẫn nhau, tạo ra tia lửa đỏ thẫm.
Tứ cấp ma thú hỏa hệ, Xích Diễm đường lang!
"Chậc chậc, ở ngọn núi rừng nhỏ này cũng có ma thú tồn tại à." Người đàn ông đầu hói làm thủ lĩnh, nhìn chằm chằm vào con đường lang nhỏ màu đỏ kia, mặt nhe răng cười nói.
Đám người này, chính là thổ phỉ ở khu vực này, chuyên môn cướp đoạt tiền của của người đi đường.
Thực lực của bọn họ đều từ cấp 4 chiến sĩ trở lên, tên thủ lĩnh thổ phỉ lại là cấp 6 chiến sĩ.
Tuy nói chỉ có hơn mười người, nhưng đội hình thực lực lại không kém.
Cũng chính vì vậy, bọn họ cướp đoạt tiền bạc của đối tượng, ngược lại có chút đẳng cấp.
Dân chúng bình thường căn bản không quan tâm đến, chuyên môn cướp của của những chủ có tiền kia, và võ giả đeo nhẫn trữ vật.
Cứ như vậy, lập tức có thể một vốn bốn lợi.
"Loại Xích Diễm đường lang này, thú hạch tuy nhỏ, nhưng lại có tráng dương bổ sung, bán cho những lão già quý tộc nuôi tiểu thϊếp kia, hẳn là đáng giá mấy trăm.
Người đàn ông đầu hói nhếch miệng cười.
Ánh mắt hắn ta giễu cợt nhìn chằm chằm vào Xích Diễm đường lang, hoàn toàn không lo lắng nó chạy trốn.
Trong lúc nói chuyện, người đàn ông đầu hói từ trong nhẫn trữ vật, lấy ra một cái lồng sắt.
Nhỏ như vậy, giống như lồng chim bình thường, dùng để giam cầm con đường lang nhỏ này, khá là vừa vặn.
Hơn nữa, phía trên lồng sắt này, lại có phù văn, hiển nhiên cũng không phải vật bình thường.
"Tiểu Lục, giao cho ngươi." Người đàn ông đầu hói nháy mắt ra hiệu.
Bên cạnh, người đàn ông gầy gò kia hiểu ý, nhanh chóng đưa tay ra bắt lấy.
Trong lúc tập trung tư tưởng tinh thần lực bắt đầu khởi động, rất nhanh đã phác họa ra một phù văn đồ đằng, có điện mang lóe ra.
Tên này, hiển nhiên là pháp sư tu luyện lôi hệ!
"Lôi Đình bạo kích!"
Kèm theo một tiếng quát khẽ, phù văn trước người đàn ông gầy gò chợt tung ra từng cột sét mạnh mẽ, linh khí của đất trời xung quanh điên cuồng ngưng tụ.
Ầm ầm!
Chợt, một đạo sấm sét thô to, không hề có dấu hiệu nào mà từ trên trời giáng xuống, hung hăng bổ vào người Xích Diễm đường lang.
Xích Diễm đường lang chỉ mới ma thú, cấp 4 đối mặt với pháp thuật lôi hệ cấp 4 này, bất luận là tốc độ, lực lượng, đều khó có thể chống lại.
Trong chốc lát, Xích Diễm đường lang né tránh không kịp, trực tiếp bị Lôi Đình đánh trúng.
Chỉ thấy dòng điện toàn thân nó chạy tán loạn, dưới loại điện giật này, trong nháy mắt mất đi chiến lực, nằm xụi lơ trên mặt đất.
Bị người đàn ông đầu hói bắt lấy, trực tiếp nhốt vào trong lồng sắt.
"Gần đây chơi mấy thiếu phụ* quý tộc cướp được, mỗi đêm đều phải cày cuốc vất vả, cảm giác có chút uể oải trong mình, con Xích Diễm đường lang này cứ để lại cho mình bồi bổ đi." Nhìn con đường lang trong lồng, khoé miệng người đàn ông đầu hói nhếch lên cụ cười dâʍ ô, quyết định không bán nó đi.
(*phụ nữ có chồng)
"Vừa lúc ta cũng có nhu cầu, nếu ngươi có ý bán lại, thì thương lượng giả cả một chút đi." Lúc này, một giọng nói trong trẻo vang lên.
Lập tức, sắc mặt đám thổ phỉ khẽ biến, ánh mắt hung ác nhìn về phía sau.
Chỉ thấy phía sau một gốc cây lớn, có hai bóng người nhảy xuống.
Ánh mắt người đàn ông đầu hói hơi trầm xuống, quan sát tình hình một chút, hai tên thần bí này, rõ ràng đã sớm âm thầm quan sát ở chỗ này từ lâu.
Dưới ánh mắt chăm chú của đám thổ phỉ, Lâm Lăng mang theo Tiểu Bạch, thần thái tự nhiên đi tới gần.
Hắn dùng ánh mắt hứng thú, nhìn chằm chằm Xích Diễm đường lang bị nhốt trong lồng sắt.
Cái đầu nhỏ tí, lực sát thương mạnh, còn có thuộc tính hỏa diễm.
Suy nghĩ một lúc, hắn càng cảm thấy con vật này, nếu bồi dưỡng thành sát thủ sẽ có tiềm lực phát triển rất lớn.
Sức mạnh ban đầu còn cao hơn so với Lang Chu và Công Phu Tiểu Dăng.
Sức mạnh này hoàn toàn có thể so với cấp bậc của Hỏa Lân Hổ.
Nhưng mà, tuy chiến lực của Hỏa Lân Hổ có mạnh, nhưng hình thể lại khổng lồ, dễ dàng để lộ vị trí, không thể chấp hành nhiệm vụ ám sát.
Tính ra con đường lang này lại thích hợp hơn nhiều.
“Nhóc con, ngươi muốn mua con con này?” Người đàn ông đầu hói khẽ nhíu mày, nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, cười giễu cợt hỏi.
"Ừm, ra giá đi." Lâm Lăng vẻ mặt lạnh nhạt.
"Muốn mua thì có thể, nhưng chúng ta có nhiều huynh đệ như vậy, thù lao ít nhất là con số này." Người đàn ông đầu hói duỗi bàn tay ra, giơ lên năm ngón tay, giọng nói thô kệch nói: "Năm ngàn khối Linh Dương Thạch, tặng một cái lồng sắt.”
Nghe vậy, Lâm Lăng hơi trầm ngâm một hồi, liền gật đầu nói: "Được.”
Năm ngàn khối Linh Dương Thạch, so với giá thị trường thì quá đắt, nhưng số tiền này, cũng không tính là quá đáng lắm.
Sau đó, cả hai bên hoàn tất thỏa thuận.
Lâm Lăng xách cái lồng sắt, đưa tay thò vào trong, trực tiếp nắm lấy con đường lang vào trong tay.
"Bing, ký túc chủ bắt được một con ma thú Xích Diễm đường lang cấp 4, có muốn nhận làm sủng vật hay không?"
Lâm Lăng không chút do dự thầm nói: "Nhận."
"Chúc mừng ký chủ thu nạp được thú cưng thứ năm, số hiệu 005, ngài có thể đặt tên cho nó."
"Lang Vương." Lâm Lăng suy nghĩ một chút, quyết định đặt một cái tên thật trâu bò.
"Bing, sủng vật số hiệu 005, hoàn thành đặt tên." Ngay khi thanh âm hệ thống vang lên, trong đầu hắn hiện ra một ảnh minh hoạ của Xích Diễm đường lang.
"Quyền hạn đã mở ra, ký chủ có thể tiến hành cường hóa sủng vật."
Hiện tại Lâm Lăng có thể xem là người giàu có, trực tiếp lựa chọn chức năng "Tiến hóa trong một lần nhấn’.
Thoáng cái, Lang Vương trong tay Lâm Lăng đã biến mất không thấy.
"Bing, cường hóa thành công, chúc mừng Lang Vương thăng cấp lên cấp D, chiến lực được tăng lên toàn diện."
“Bing, sủng vật của ngài Lang Vương đã cường hóa hai móng vuốt, sắc bén như lưỡi dao!”
......
"Bing, sủng vật của ngài, Lang Vương đã tiến hóa xong, thăng cấp lên cấp Vương cấp cấp S."
"Chúc mừng thú cưng 005 ‘Lang Vương", đạt được thiên phú đặc thù, Hắc Viêm Ma Thể."
Lúc này, một loạt thanh âm vang lên trong đầu Lâm Lăng.
Ngay sau đó, một bảng dữ liệu hoàn toàn mới cũng xuất hiện.
Lang Vương
Số hiệu: 005
Chủ nhân: Lâm Lăng
Sức chiến đấu: 50000
Kỹ năng: Huyễn Ảnh Liêm Đao, Liệt Diễm Trảm
Thiên phú: Hắc Viêm Ma Thể
......
Đọc tư liệu của Lang Vương xong, Lâm Lăng âm thầm hài lòng.
Loại chiến lực này, đã hoàn toàn vượt khỏi hàng ngũ ma thú cấp thấp.
Nhưng mà, Lâm Lăng lại cảm giác có chút kỳ quái.
Bởi vì xem xét từ số liệu, chiến lực của Lang Vương còn nhiều hơn 5000 điểm so với Hỏa Lân Hổ, có thể sánh với võ tu cấp 9 đỉnh phong!
Theo lý thuyết, cấp bậc của Xích Diễm đường lang giống hệt Hỏa Lân Hổ lúc đầu, đều là ma thú cấp 4.
Hơn nữa hình thể 2 con lại có chênh lệch rất lớn, chiến lực của Xích Diễm đường lang, rõ ràng sẽ yếu hơn Hỏa Lân Hổ.
Nhưng mà hiện tại, chúng đồng loạt được tiến hóa đến vương cấp cấp S, mà Lang Vương ngược lại còn vượt lên cả Hỏa Lân Hổ.
Chẳng lẽ là do thiên phú khác nhau?
Đối với việc này, không khỏi làm trong lòng Lâm Lăng có chút đăm chiêu.
Kỹ năng thiên phú của Hỏa Lân Hổ chính là Lam Viêm Thú Thể.
Còn Lang Vương là Hắc Viêm Ma Thể.
Dựa theo phỏng đoán của Lâm Lăng.
Rất có thể Hắc Viêm Ma Thể cao cấp hơn Lam Viêm Thú Thể một bậc.
Cho nên số liệu chiến lực giữa chúng mới có sự khác biệt như thế.
"Xem ra bắt sủng vật, cũng không phải càng lợi hại càng tốt, mà chủ yếu vẫn là xem có thể đạt được kỹ năng đặc thù hay không, có thiên phú gì hay không."
Lâm Lăng âm thầm gật đầu, càng thêm chắc chắn suy đoán trong lòng.
Hơn nữa, lúc trước tiến hoá qua các cấp: cấp D, cấp C, cấp B và cấp A, số liệu chiến lực tăng lên cũng không có nhiều biến động.
Chỉ có khi đạt tới cấp S, mới có tình trạng tăng mạnh.
Lâm Lăng có thể rút ra kết luận này nhờ quan sát số liệu tiến hóa của Công Phu Tiểu Dăng và Hỏa Lân Hổ.
Dù sao bản thể của Công Phu Tiểu Dăng, chỉ là một con ruồi nhỏ yếu, ngay cả một đứa trẻ cũng có thể bóp chết.
Nhưng sau khi tiến hóa đến Vương cấp cấp S, thực lực có thể so sánh với chiến sĩ cấp 8, chỉ đứng sau Hỏa Lân Hổ.
Cho nên, nói về sự khác biệt giữa các chủng tộc, thì sau khi tiến hóa lên cao cũng không có bao nhiêu chênh lệch.
Nếu không, Lâm Lăng cũng không ngốc, đương nhiên đã đi tìm một ma thú cao cấp để tiến hóa từ sớm rồi.
"Đại ca, tiểu tử này rất có tiền." Nhìn thấy Lâm Lăng vừa nói xong đã lấy ra năm ngàn khối Linh Dương Thạch ngay, ánh mắt người đàn ông gầy gò lập tức sáng ngời.
"Ừm, ta thấy rồi." Người đàn ông đầu hói gật đầu, ánh mắt thâm độc như rắn, vẫn luôn nhìn chằm chằm Lâm Lăng.
Bởi vì hắn phát hiện, vừa rồi Lâm Lăng vừa chạm vào Xích Diễm đường lang một cái, thì nó đột nhiên biến mất.
Hành động này, ngay cả hắn ta cũng không thể phát hiện, rốt cục con Xích Diễm đường lang đó đã bị đưa đến nơi nào.
Đối với việc này, trong lòng người đàn ông đầu hói không khỏi cảm thấy có chút kinh ngạc.
"Đã như vậy, đương nhiên là chúng ta không thả con dê béo này đi được rồi."
Người đàn ông gầy gò nhe răng cười một tiếng, ánh mắt nhìn về phía nhẫn trữ vật trên tay Lâm Lăng, trong mắt có ý tham lam không hề che dấu được.
"Nói nhảm, lão tử còn cần ngươi dạy sao." Trên mặt người đàn ông đầu hói dâng lên một tia hung ác, sau đó nháy mắt với đám tay sai bên cạnh.
Lập tức, hơn mười tên thổ phỉ cực kỳ ăn ý mà nhanh chóng tản ra, trực tiếp chặn hết đường lui của Lâm Lăng.
“Nhóc con, vừa rồi lời của ta còn chưa nói hết, năm ngàn linh dương thạch chỉ là tiền cọc.” Vẻ mặt người đàn ông đầu hói âm u nhìn Lâm Lăng, trêu tức nói.
Nhưng mà, lúc này Lâm Lăng lại hoàn toàn thờ ơ.
Bởi vì trong đầu hắn, vừa mới vang lên tiếng hệ thống nhắc nhở.
"Binh, chúc mừng ngài đã tập hợp đủ năm sủng vật, quyền hạn của kí chủ được tăng lên cấp hai."
Sau khi âm thanh vừa dứt, Lâm Lăng liền vui mừng phát hiện, danh sách sủng vật đã tăng lên thành mười ô.
Nói cách khác, số lượng sủng vật hắn có thể thu nạp, rõ ràng sẽ đạt tới mười con!
"Bing, quyền hạn cấp hai, mở ra chức năng dung hợp thú cưng, khi ký chủ lựa chọn chức năng này, xin hãy thận trọng thao tác."
Ngay sau đó, tiếng nhắc nhở của hệ thống lại vang lên.
Nghe đến đây, trong lòng Lâm Lăng khẽ run lên, lập tức có cảm giác vui mừng khôn xiết dâng lên.
Nhìn tùy chọn "dung hợp" mới được thêm vào bảng dữ liệu, Lâm Lăng cảm thấy rất hứng thú.
Không thể tưởng tượng rằng giữa các sủng vật, cũng có thể dung hợp lại với nhau.
Chức năng này, quả thật quá trâu bò! !