Tuy rằng nơi này còn cách thành phố Võ Lăng cự ly không ngắn, nhưng trên những con đường thông đến khắp bốn phương lại có dòng người tấp nập, nhìn có vẻ rất náo nhiệt.
Đa số những người này đều là thành viên đến từ các học viện các nơi, họ mang theo khí tức hùng hồn, đều là người tu võ thực lực không thấp.
“Cũng không biết người của học viện Thiên Diễn có tới chưa?” Lâm Lăng đi theo dòng người xếp hàng vào thành, miệng lẩm bẩm.
Sau đó, Lâm Lăng xuyên qua một đường hầm có vẻ hơi u ám ở cổng thành rồi đưa mắt nhìn quét ra phía trước.
Nhìn đông đảo kiến trúc thành trì cổ xưa trước mắt, hắn không khỏi hít thật sâu một hơi. .
||||| Truyện đề cử: Đan Đại Chí Tôn |||||
Rộng lớn, đồ sộ!
Đây là ấn tượng đầu tiên khi Lâm Lăng tiến vào trong thành. Dựa theo tình báo có được, chúa tể của thành phố Võ Lăng không phải đế quốc hoặc thế lực vương triều nào, mà là một võ phủ - Là viện phủ Võ Lăng.
Có thể nói nó có địa vị dẫn đầu tất cả học viện. Những vị trí quán quân trong cuộc thi Bách Viện khoá trước gần như đều bị viện phủ Võ Lăng ôm sạch.
Đứng trên đường phố dòng người qua lại như nước chảy, Lâm Lăng không kinh ngạc cảm thán bao lâu thì đã lên đường đi đến khu thành Bắc dựa theo kế hoạch ban đầu.
Lần trước được Trần đại sư của Vạn Long Các giới thiệu, hắn biết vị Linh Đúc Sư Lôi hệ họ ‘Triệu’ kia không làm công cho thế lực thương hội nào, ngược lại ông ta tự sáng lập ra một phái, dưới tay có đông đảo học trò, quy mô không nhỏ.
Một lát sau, Lâm Lăng đến khu Bắc, quẹo qua một con phố thì nhìn thấy một kiến trúc to lớn giống như toà tháp. Trong mơ hồ, có thể nhìn thấy từng vòng sáng phù văn quanh quẩn ngoài tháp, nhìn rất cao cấp.
Trên đỉnh cổng tháp có treo một tấm bảng hiệu, ba chữ ‘Linh Bảo Các’ to lớn lóe lên ánh sáng rực rỡ.