Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 244: C244: Chương 244



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Lúc này, ở Linh Bảo Các.

Trong phòng luyện khí, từng luồng sóng nhiệt tràn ngập bên trong, khiến người ta cảm thấy giống như thân đang ở trong bếp lò. Nhóm luyện khí sư ở đây, đều vây quanh bếp lò, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Triệu Côn đang làm việc. Bọn họ đã rất lâu chưa có nhìn thấy sư phụ rèn đúc binh khí, đã nhiều ngày tuy nói vẫn luôn ở bên cạnh đảm đương tạp công, nhưng cũng là lần thứ hai mở rộng tầm mắt, lĩnh ngộ không ít.

Rầm rầm!!

Lúc này, lại thấy cây Tử Điện Lôi Trúc trong lò kia, sau khi được rèn đúc, đã chuẩn bị ra hình thù của trường thương, trên thân nó có Tử Điện nhè nhẹ. Bộ phận đầu thương, không phải là Lôi Trúc, mà là được dùng những nguyên liệu hiếm nào đó, toàn thân đỏ đậm, tản ra một linh khí hỏa hệ nóng rực.

Xì xì ——!!

Triệu Côn vung tay lên, trường thương trong lò trực tiếp bỗng nhiên bị lôi ra. Lúc trường thương ra lò, ngay tức khắc tràn ra khí nồng đậm, dính vào những chất lỏng nguyên liệu trên trường thương, nhanh chóng sôi trào.

“Dung hòa!”


Triệu Côn trầm quát một tiếng, song chưởng tức khắc bộc phát ra một nguồn lực lôi đình hùng hồn, bao vây lấy cả cây trường thương, hung hăng co lại. Thấy một màn như vậy, biểu cảm mọi người đều kinh ngạc. Họ biết, đây là bước cuối cùng để luyện thành, cũng là thời khắc mấu chốt nhất.

Roẹt, roẹt ——!!

Dưới lực lôi đình của Triệu Côn, những chất lỏng trên mặt ngoài trường thương Tử Trúc, vậy mà lại cố gắng chui vào bên trong thân trường thương. Trong chốc lát, điện quang sấm sét hùng hổ, đột nhiên phát ra từ trường thương Tử Trúc. Nếu nhìn kỹ, bên trong còn có lôi điện, mơ hồ chứa một ánh sáng lửa đỏ.

Bùm!

Cùng với sự bắn ra của sấm sét hình cung, chỉ nghe thấy một tiếng vang lớn, bếp lò kim loại bên cạnh, bất thình lình nổ tung tại chỗ!

“Thương khí bá đạo quá!”

Thấy thế, khuôn mặt của mọi người đều dâng lên sự chấn động. Ánh điện lóe ra kia, bọn bọ cũng kinh ngạc nhận ra, hình dạng của trường thương, giống như đang có sự thay đổi rất nhỏ. Đầu thương kim loại màu đỏ, bắt đầu kéo dài ra từng đợt quang văn màu đỏ tươi, tràn lan ra dưới thân. Cấu tạo hoa văn như vậy, thật giống với phù văn, huyền ảo mà thần kỳ. Mà dọc theo đường hoa văn dần dần hình thành, trường thương Tử Trúc kia phát ra sự dao động năng lượng, cũng vô cùng mãnh liệt.


“Không tồi, so với trong tưởng tượng của ta còn kịch liệt lợi hại hơn!”

Triệu Côn vừa lòng gật đầu, chợt bàn tay ông nắm lên trên cao. Sau đó linh lực tuôn ra, tức khắc ngưng tụ thành một cánh tay lớn, bỗng nhiên bắt lấy trường thương Tử Trúc kia đang trực tiếp bắn điện ra bốn phía.

Bùm!

Tay Triệu Côn cầm trường thương, giậm chân thật mạnh, một luồng lôi đình bắn từ trong mũi thương ra trong nháy mắt. Lôi đình hung hãn kia tràn ra, giống như rồng lặn xuống biển vậy, hung hăng oanh tạc trên trần nhà đại sảnh, thế lực cực kì kinh người!

Thoáng chốc, chỉ nghe ‘Rầm’ một tiếng bạo vang. Cánh cửa bằng đá hoa cương làm thành lại bị xuyên thủng dễ dàng.

“Tốt.”

Triệu Côn cầm lấy trường thương Tử Trúc, yêu thích không buông tay, trong mắt kích động mừng như điên. Rất lâu rồi chưa luyện đúc, hiện giờ thử lại, ông không nghi ngờ là vô cùng vừa lòng với thành phẩm này.

“Thật là một món bảo bối tốt!”




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.