Hai tên dự thi đang đánh nhau với phân thân ma ảnh nhìn thấy cung thủ kia chỉ đụng độ trong chốc lát thì đã chết dưới trường thương của Lâm Lăng, chúng lập tức sợ tới mức xanh mặt.
Chúng vốn nghĩ lần này bắt được một con sơn dương nhỏ, không ngờ lại gặp phải mãnh hổ!
“Tên này không dễ chọc, mau bỏ đi!”
Bọn chúng hoảng sợ, vội vàng thúc giục linh phù ấn ký thoát ly thân thể, hiển nhiên tính từ bỏ tư cách cạnh tranh, muốn truyền tống ra khỏi chiến trường viễn cổ.
Nhìn thân thể dần dần nhạt đi của hai người, sự lạnh lẽo dâng trào trong mắt Lâm Lăng, nhưng bởi vì bí mật của mình còn chưa bại lộ nên cũng không đuổi cùng giết tận.
Sau đó hắn lao vút đến, trực tiếp thu lấy hai linh phù ấn ký kia.
Đến lúc này, hắn đã có được bốn linh phù ấn ký, chỉ còn sáu cái nữa là có thể thành công thăng cấp, sau đó đi đến khu vực trung tâm chiến trường viễn cổ để tham gia trận chiến xếp hạng!
Một phân thân ma ảnh đi tới, xòe bàn tay ra, để lộ một chiếc nhẫn không gian màu lam. Đây là chiến lợi phẩm lấy được từ thi thể tên cung thủ kia.
Lâm Lăng nhận lấy nhẫn không gian, đồng thời phân thân ma ảnh cũng hóa thành một luồng năng lượng màu đen rồi tràn vào thân thể Lâm Lăng.
“Tuy không nhiều lắm, nhưng cũng không tồi.”
Lâm Lăng dùng sức mạnh tinh thần nhanh chóng dò xét nhẫn không gian, sau đó âm thầm gật đầu, cũng không có phản ứng gì lớn.
Những vật trong đó, trừ một vài thứ bình thường ra thì cũng chỉ có những viên đá Linh Dương kia mới làm Lâm Lăng để mắt, số lượng đá Linh Dương chỉ có khoảng hai vạn.
Tuy không nhiều lắm, nhưng đối với Lâm Lăng hiện giờ đã cháy túi cũng xem như kiếm được chút ít.
Sau đó, Lâm Lăng lại di chuyển, nhảy lên trên cây, lặng yên lao đi, bắt đầu tìm kiếm ‘Con mồi’.
Sau đó màn đêm buông xuống, bóng đêm đen nhánh bao phủ khắp núi non.
Nhiệt độ giảm đi rõ rệt so với ban ngày, những khí tức nguy hiểm cũng càng nồng đậm.
Cũng không biết là mảnh núi rừng này thật sự quá rộng lớn hay là những người dự thi khác đã rời đi, tiến đến khu vực khác để tìm kiếm bảo vật mà Lâm Lăng đi nửa ngày cũng không tìm ra được một ‘Con mồi’.
Cuối cùng Lâm Lăng chạy đến cuối núi rừng - Bên rìa chiến trường viễn cổ - nơi đó có một quầng sáng.
Quầng sáng như ẩn như hiện, cứ như ngăn cách mảnh trời đất này lại. Hơn nữa điều quỷ dị là, cứ qua một khoảng thời gian thì quầng sáng sẽ chậm rãi di chuyển vào bên trong, hình như có người đang cố ý thao túng, không ngừng thu nhỏ khu vực chiến trường viễn cổ lại.
Làm như vậy thì càng gia tăng xác suất để nhóm người dự thi hoạt động ở các nơi gặp mặt nhau. Lâm Lăng có cảm giác như từng biết đến hình thức này…
Là PUBG!
Hắn lập tức nghĩ đến tên một trò chơi ở kiếp trước, là [Player Unknowns Battlegrounds].
Cơ chế co rút phạm vi lại cũng rất tương tự với quy tắc so đấu lúc này.
Trong lúc suy tư, Lâm Lăng vốn đang lao thẳng đến lại đột nhiên ngừng lại trên một thân cây. Hắn tập trung nhìn về chạc cây phía trước, chỉ thấy trên lá cây nơi đó có một con rắn nhỏ màu xanh lá đang nằm sấp.
Đầu con rắn này có hình tam giác, toàn thân đầy vảy nhỏ màu xanh đậm, nhìn không khác gì lá cây. Hơn nữa kích thước của nó rất nhỏ, chỉ chừng cây tăm xỉa răng.
Nếu không phải Lâm Lăng vẫn luôn vận dụng sức mạnh tinh thần để dò xét thì rất khó phát hiện khi dựa vào thị giác bình thường.