Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 308: C308: Chương 308



Ngẩng đầu nhìn lên hai Khí Linh lơ lửng trên bầu trời, trong mắt hắn hiện lên một vẻ kích động.

Chợt, hai chân hắn vừa giẫm trên mặt đất thì thân hình cường tráng bay thẳng lên, trường thương trong tay trực tiếp đâm thủng luồng ánh sáng, mũi thương chạm vào thương linh.

Ong!

Cảm nhận được binh khí trên người, trường thương vẫn luôn bị phong ấn ở đây giống như đã tìm được chỗ gửi gắm, ngay lập tức vô cùng hưng phấn, thuận theo đó mà lao đến.

Toàn bộ quá trình dường như không hề có sự ghét bỏ, ngay cả cơ hội để Lâm Lăng ra tay cũng không có, đó là sự kết hợp hoàn hảo.

“Đơn giản như vậy?”

Lâm Lăng hơi hơi kinh ngạc.

Mà lúc này, hắn rõ ràng nhận ra, trường thương Tử Trúc trong tay bỗng nhiên run rẩy mãnh liệt.

Từng luồng năng lượng cực kỳ mạnh mẽ dao động, từ trong đó lan tràn ra, giống như là huy động lôi đình của khu vực Lôi Võng cuồng bạo dâng trào.


Thấy vậy, Lâm Lăng hít sâu một hơi.

Sức mạnh lôi đình vừa nãy hắn dùng chẳng qua chỉ là một phần nhỏ.

Nếu như nhiều hơn, với chất liệu của trường thương Tử Trúc, căn bản không thể nào chịu nổi.

Có điều giờ phút này, lại thấy sức mạnh lôi đình đâu phải là nhỏ, rõ ràng là đã hút hết toàn bộ năng lượng tồn tại bên trong Lôi Võng.

Năng lượng lôi đình to lớn ở bên trong thương kia, nếu không xử lý đúng cách khiến cho linh hồn trường thương bị hủy.

Tuy là có thể đoán trước được điều đó, nhưng cục diện trước mắt hoàn toàn nằm ngoài năng lực khống chế của Lâm Lăng.

Vì bảo đảm an toàn cho bản thân, Lâm Lăng chỉ có thể buông trường thương Tử Trúc trong tay ra, sau đó vươn tay bắt lấy kiếm linh kia, rồi nhanh chóng lui về khu vực phía sau.

Ầm ầm ầm!!!

Trong thạch thất, từng luồng sấm sét lóe lên, mạnh mẽ như thủy triều lao vào trường thương Tử Trúc, lóe lên đạo sấm sét chói mắt.


Sự việc xảy ra đột ngột, Mộ Thiên giống như đã bị hoảng sợ, thậm chí không thèm mặc quần áo để che cơ thể, lập tức vặn vẹo mông xoay người chạy ra khỏi mật thất.

Dưới sự hấp thụ điên cuồng này, Lôi Võng dần dần biến mất, ngay lập tức khu vực bên trong thạch thất cũng trở nên trống trải.

Lâm Lăng khẽ nheo mắt lại, hắn phát hiện ra khu vực trung tâm trần nhà, có một cái phù văn trận pháp lôi hệ. Trên đó được đính một viên châu vô cùng lớn, lóe lên ánh điện nhàn nhạt.

Có điều, loại điện nhỏ và mờ nhạt này, chắc chắn là năng lượng bên trong hầu như đã hao hụt đi hầu như không còn nữa.“Hóa ra Lôi Võng được hình thành như vậy.”

Ánh mắt Lâm Lăng khẽ lóe lên, trong lòng dường như đã hiểu ra.

Ong ong!!

Mà lúc này, ánh sáng lôi đình rực rỡ từ phía trường thương Tử Trúc mạnh mẽ bắn ra, âm thanh vù vù liên hồi cũng không ngừng vang lên.

Sau khi tới nơi, cái loại âm thanh vù vù này giống như dần trở thành tiếng một sấm ầm ầm kinh thiên động địa, vô cùng kinh người!

Nhìn thấy cảnh này, Lâm Lăng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ cần trường thương Tử Trúc không bị năng lượng lôi đình áp đảo thì dù phát sinh chuyện gì cũng được.

“Lại đây!”

Chợt, Lâm Lăng vươn tay.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.