Lâm Lăng cầm cây Trường Thương Tử Trúc đứng ở bên cạnh đài chiến đấu với vẻ thờ ơ. Sóng gió thổi tới thổi tới mái tóc dài ngang vai, từng sợi tóc bay lên như đang nhảy múa. Khí chất điềm đạm trên người hắn hiện tại có một sức cuốn hút đến không ngờ. Ở bên ngoài, đa số nữ tử đều cảm thấy tim đập thình thịch khi nhìn góc nghiêng của Lâm Lăng qua bức màn sáng.
Triệu Ngọc Nhi ngây người nhìn bóng dáng của Lâm Lăng. Không biết từ khi nào, người đàn ông bị nàng ta bỏ rơi đã có trở nên hấp dẫn đến thế.
Đáng tiếc…
Nàng thở dài trong lòng, trong mắt lộ ra một tia oán hận.
Trên đài chiến đấu, Lâm Lăng duỗi tay ra thu toàn bộ 162 Linh phù ấn vào trong lòng bàn tay.
“Đống Linh phù ấn này chắc hẳn là có tác dụng khác ngoài việc giúp thăng hạng.”
Nhìn đống Linh phù ấn trong tay, Lâm Lăng nghi ngờ. Bởi vì khi thấy số lượng Linh phù ấn càng tăng, Lâm Lăng phát hiện ra chúng nó xếp hàng theo một quy luật, dường như nó dần dần hình thành nên một tấm Linh phù ấn lớn. Nếu như thu thập đủ tất cả thì nó sẽ được hình thành hoàn chỉnh.
“Chẳng lẽ Linh bùa ấn này dùng để thưởng cho quán quân sao?”
Lâm Lăng khá tò mò về vấn đề này.
Trong khi đang suy đoán, chỗ đài chiến đấu mà hắn đang đứng đột nhiên rung lên, sau đó nó từ từ nâng lên. Đài chiến đấu nâng lên có nghĩa là hắn đã được thăng hạng, trở thành một trong số mười người đứng đầu. Trận chiến tiếp theo chỉ có năm người đứng đầu mới được vào vòng tiếp theo!
Trong lòng Lâm Lăng vẫn bình tĩnh đối với vấn đề này. Thứ hạng càng cao thì đối thủ càng mạnh. Những thí sinh có thể lọt vào top 10 chắc chắn đều là những cường giả thiên tài thực sự. Giống như Lữ Thành Thiên ở tầng thứ 4 đã khiến cho hắn cảm thấy khó giải quyết. Lúc ấy, nếu như không nhờ có Linh thể Ma Long bên trong thân thể hắn khắc chế chế phân thân kiếm linh của đối phương mà vẫn muốn đánh bại hắn ta thì chỉ sợ hắn sẽ phải trả một cái giá không nhỏ.
Tuy nhiên hiện tại các đài chiến đấu khác vẫn chưa kết thúc nên hắn chỉ có thể đứng chờ.
“Cũng không biết đám lão nhị sao rồi?”
Trong lúc buồn chán, suy nghĩ trong đầu Lâm Lăng chợt lóe, hắn kéo sức mạnh tinh thần ra khỏi cơ thể để đi nhìn trộm xem tình hình ở các đài chiến đấu khác như thế nào. Tuy nhiên, sức mạnh tinh thần vừa mới lan ra khỏi đài chiến đấu được mười thước, dường như có một tầng kết giới vô hình mạnh mẽ nào đó chặn nó lại. Lâm Lăng hơi ngạc nhiên vì cách bảo mật trường thi được thực hiện quá tốt. Thế nhưng Lâm Lăng cũng không cảm thấy quá ngạc nhiên. Vì nếu như sức mạnh tinh thần tùy ý tiến vào các đài chiến đấu khác thì sẽ ảnh hưởng tới trận chiến của những thí sinh khác cho nên mới thiết lập loại kết giới này.
Lâm Lăng đi tới giữa đài chiến đấu, khoanh chân ngồi trên mặt đất. Chợt hắn huy động một tia suy nghĩ và chìm vào đan điền huyệt hải. Dưới sự bao phủ của linh thức, hắn nhìn thấy bên trong huyệt hải có một Hỏa Diễm Linh Anh trông y hệt hắn đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần, chậm rãi hấp thụ linh khí trời đất để bổ sung nguồn năng lượng đã tiêu hao lúc trước.
Ngoài ra, có một dòng xoáy đen đang lơ lửng ở giữa đan điền huyệt hải. Đây chính là hố đen do hắn dùng Thôn Phệ Tinh Không tạo ra, bên trong hố đen giam cầm hao nguồn dao động năng lượng cực lớn. Một âm, một dương. Chúng là khí Dương Cương và khí m Sát. Khóe miệng Lâm Lăng hiện lên một nụ cười, trong đầu hắn hiện lên cảnh tượng chữa thương cho Liễu Ti Vũ đầy ướt át trên tế đàn của hang ổ Phù Khôi.
Sau khi kiểm tra cẩn thận một lượt, hắn vẫn chưa phát hiện ra có điều gì bất thường nên Lâm Lăng thu hồi linh thức và không có ý định luyện hóa ở đây. Lâm Lăng hiểu rất rõ năng lực của bản thân, hiện tại hắn chỉ là một võ giả cấp 8. Mặc dù hắn có Hỏa Diễm Linh Anh bên trong cơ thể nhưng cũng chỉ có thể huy động gần 30% nguồn năng lượng. Chưa kể đến hai lực m Dương còn cao cấp hơn cả Linh Anh. Năng lượng của Thánh Vực rộng mênh mông nên nếu như không khống chế cẩn thận thì sẽ vô cùng nguy hiểm.
Vì thế trước khi đột phá lên võ giả cấp 9, Lâm Lăng sẽ không mạo hiểm hấp thụ nên tạm thời hắn giam nó vào bên trong cơ thể. Nói một cách dễ hiểu, giai đoạn võ tu hiện tại của hắn coi như là võ giả mới bắt đầu tu luyện Linh Mạch kỳ.