Thấy thế, đồng tử trong mắt lão giả đầu trọc hơi co lại. Ông ta vô cùng hiểu rõ thực lực của Khương Độc, còn mạnh hơn một chút so với chính mình.
Vậy nhưng, ở hoàn cảnh này lại bị ám sát một cách thần không biết quỷ không hay!
“Nếu mục tiêu kế tiếp là ta……”
Trong lòng nghĩ lại, biểu cảm của lão giả đầu trọc căng thẳng, đã không dám tưởng tượng tiếp.
Xuy ——!
Lập tức, ông lấy kiếm bắn một luồng kiếm khí sắc bén, rồi bắn lên trên quầng sáng Trận Pháp Ngăn Cách, trong nháy mắt tách đôi nó ra.
Lão giả đầu trọc không trì trệ chút nào, thân hình vừa động trực tiếp đi ra khỏi cửa.
Cái biểu cảm chạy trối chết kia, hoàn toàn không có uy nghiêm của một người hay lui tới với viện chủ.
Nhưng, Lang Vương đã sớm nhắm vào con mồi này rồi, sao lại có thể thả đi được.
Phạch Phạch——!
Chỉ thấy hai cánh nó rung lên, tốc độ nhanh như tia chớp phóng ra khỏi cửa.
Trong chớp mắt, xuất hiện trước mặt lão giả đầu trọc, hai đao sắc bén, mang theo một luồng Hắc Viêm, đột nhiên đánh tới!
“Cái gì?!”
Lão giả đầu trọc sửng sốt, khoảng cách gần như vậy không có cách nào lui lại được.
May mà vừa nãy Khương Độc ám sát, khiến cho tính cảnh giác của ông ta tăng lên, trong lúc nghìn cân treo sợi tóc vội vàng ngưng kết linh lực hộ thể bảo hộ.
Chỉ nghe “rầm” một tiếng.
Vòng linh khí hộ thể lập tức run rẩy kịch liệt, giống như hòn đá rơi vào mặt nước, tạo ra tầng tầng gợn sóng.
Lão giả đầu trọc không khỏi không khỏi thở phào nhẹ nhõm, lập tức nhìn quanh, phát hiện thứ đang tấn công mình chính là một ngọn lửa màu đen.
Để công bị lộ thân phận, Lang Vương cố ý kích hoạt Hắc Viêm Ma Thể, khuếch tán ngọn lửa đen trên người, che dấu bộ mặt thật của nó.
“Đây là loại quái vật gì?”
Trong lòng lão giả đầu trọc kinh hãi, trong tay dần xuất hiện một thanh trường kiếm.
“Bang!”
Nhưng mà, ngay khi ông ta muốn phản công, vòng bảo hộ trên người đột nhiên nổ tung.
Lưỡi kiếm tràn ngập ngọn lửa màu đen đột nhiên lớn hơn gấp mấy lần, trực tiếp chém cả người ông ta ra làm đôi!
Cảnh tượng đẫm máu kích thích thần kinh thị giác của tất cả mọi người có mặt.
Ngắn ngủi hơn mười hơi thở, hai viện chủ nửa bước Thánh Vực liên tiếp bị ám sát, hoàn toàn khiến đám võ giả cấp tám và cấp chín sợ hãi.
Cả đám người bọn họ run run đứng tại chỗ, sắc mặt tái nhợt nhìn chằm chằm ngọn lửa màu đen quỷ dị kia.
Bởi vì, vừa rồi lão giả đầu trọc chạy trốn trước, cho nên mới bị xác định làm mục tiêu.
Vào thời điểm như thế này, không ai dám làm con chim đầu đàn!
Nhưng mà Kinh Kha và Lang Vương đã hoàn thành nhiệm vụ Lâm Lăng giao cho, không thèm quan tâm đám tôm tép này.
Trong nháy mắt, hai sủng vật của kẻ giết người đã biến mất khỏi đại sảnh quán trọ.