Tần Vũ bên cạnh nhịn không được xen mồm: “Vậy làm sao bây giờ? Ở chỗ này chờ đợi chia ngọc giản?”
“Cũng không phiền phức như vậy.” Viêm Tâm Nguyệt lắc đầu, nhấp miệng và nói: “Chờ lát nữa sẽ có linh thuyền đến đây, chở chúng ta tiến vào, sau đó lại do các trưởng lão Cửu Đại Điện Tông dẫn đường, chọn lựa các ngươi vào điện.”
Sự chờ đợi này cũng không kéo dài bao lâu.
Chừng hơn mười giây sau, trong tầm nhìn đám người Lâm Lăng đã xuất hiện một chiếc linh thuyền, bay đến đây với tốc độ không nhanh không chậm. Chiếc thuyền này toàn thân xanh biếc, hình như được đúc thành từ ngọc thạch quý hiếm nào đó, tỏa ra một loại ánh sáng êm dịu dưới ánh mặt trời.
Mà sợi dây thừng đằng trước linh thuyền được một sinh vật bay lôi kéo, cả người nó được phủ kín bởi vảy đỏ, giống nhau rồng, cả người tỏa ra một luồng khí tức hung ác cực đoan.
“Rồng?!” Thấy thế, đồng tử trong mắt Lâm Lăng hơi co rụt lại.
Nhưng rất nhanh, hắn đã bác bỏ suy nghĩ này, bởi vì Lâm Lăng phát hiện một chi tiết, trên đầu sinh vật đó không có sừng, hiển nhiên chỉ là một loại giao long được truyền thừa một phần huyết mạch của Long tộc - Ma thú cấp 9, Xích Viêm Lân Giao!
“Chậc chậc, dùng cả một con Xích Viêm Lân Giao để kéo xe.” Thấy thế, Cổ Vân Nhạc liếm liếm môi.
“Thật quá rộng rãi mà!” Tần Vũ cũng không khỏi phát ra một tiếng cảm khái.
Nếu loài thú quý hiếm còn có được truyền thừa huyết mạch Long tộc và đã đạt đến cấp 9 này đi đến đế quốc nào đó thì nhất định sẽ được nuôi dưỡng trong ngự thú viên, hưởng thụ đãi ngộ cực cao. Nhưng lúc này, trong phạm vi thế lực của Điện Tông, nó lại giống như súc vật tầm thường, chỉ đáng để kéo linh thuyền!
Trong lúc mọi người ở đây kinh ngạc cảm thán, linh thuyền được Xích Viêm Lân Giao kéo đi đã bay vút đến gần đó.
Phì ——!
Sau khi ngừng lại ở giữa không trung, trong lỗ mũi cực lớn của nó đột nhiên phun ra hai luồng khí trắng nóng rực.
Ánh mắt Lâm Lăng quét qua, chỉ thấy trên linh thuyền có một kiến trúc tương tự với lầu các lộ thiên, phù văn bên ngoài đang lập loè, chắc là pháp trận phù văn nào đó bảo vệ tránh để bị đại trận bài xích.
Sau đó, mọi người leo lên linh thuyền, không gian bên trong cực kỳ rộng lớn, mấy chục người đứng trong đó mà không hề có cảm giác chen chúc.
Ong!
Chấp sự áo trắng trung niên kia bắn ra phù văn ấn quyết, trên linh thuyền lập tức hiện ra một quầng sáng thật lớn. Xích Viêm Lân Giao gầm nhẹ một tiếng, đột nhiên quay đầu rồi lôi kéo linh thuyền bay vút xuống.
Sau khi xuyên qua một quầng sáng trận pháp vô hình, nó đáp xuống một hòn đảo nhỏ.
Kiến trúc bên trong cũng không nhiều, chính giữa có một quảng trường to lớn, từng cây trụ to lớn đứng chót vót hết sức hào hùng!
Lúc này, xung quanh quảng trường có không ít linh thuyền không được sử dụng và các loại chim bay. Mà bên trong quảng trường có vô số bóng dáng, liếc sơ qua có thể lên đến khoảng mấy trăm người.
Tất cả đều là những nhân tài kiệt xuất khí thế hiên ngang, cách ăn mặc khác nhau, có đồng phục của học viện, cũng là đồ thường của tán tu, nghiễm nhiên chia thành hai phe phái.
Hiển nhiên những người này đều là thiên tài võ đạo được Cửu Đại Điện Tông chọn lựa đến từ các nơi trên đại lục Thương Khung.
“Lâm Lăng, các ngươi chờ ‘Trưởng lão tiếp đón’ của các Điện Tông ở nơi này trước, mấy ngày nay ta không ở Linh Thực Cung, phải đến đó xem tình hình đã.” Vừa xuống linh thuyền, Viêm Tâm Nguyệt đã nói với bọn Lâm Lăng như vậy.
“Được, đến lúc rảnh thì gặp mặt.”
Lâm Lăng cười khẽ gật đầu, sau đó nhìn bóng dáng xinh đẹp của Viêm Tâm Nguyệt bay khỏi nơi đây.