Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 571: C571: Chương 571



Liếc nhìn đếm thử thì số lượng rất nhiều, chừng hơn trăm tên. Nhìn thấy số lượng quái vật Dung Nham dày đặc kia, trong lòng Lâm Lăng hơi trầm xuống.

Với sát hạch khắc nghiệt như thế, cũng khó trách rất nhiều chấp sự thực tập thi bao nhiêu lần cũng không thể thông qua.

Nếu không có thực lực mạnh mẽ, hoặc là át chủ bài có thể lấy ra được thì võ giả cảnh giới Thánh Vực Linh Anh bình thường sao chống đỡ được đội hình này!

Bởi vậy có thể thấy được, Chấp Sự Đường cực kỳ chú ý đến chiến lực và lựa chọn thành viên. Hễ là người có thể trở thành chấp sự thì trong chiến lực đều vượt qua đệ tử của Cửu Đại Điện Tông trong cùng một cảnh giới.

“Rống!!”

Trong lúc suy tư, vô số quái vật Dung Nham đã nhắm vào Lâm Lăng, gào rống xông thẳng tới. Lâm Lăng đứng trên không trung, nhìn đông đảo quái vật Dung Nham đang lao tới, nhưng hắn lại không có dấu hiệu muốn tránh đi.

Chỉ thấy hắn nhấc tay lên, lỗ đen cắn nuốt đột nhiên ngưng tụ lại.

“Nước và lửa xung khắc, vừa rồi đã hấp thu nước, nhân cơ hội này dùng tới luôn.”


Khóe miệng Lâm Lăng nhếch lên một ý cười. Sau đó hắn nắm chặt năm ngón tay lại, nước trong lỗ đen cắn nuốt lập tức như dòng lũ vỡ đê tràn ra mãnh liệt.

Xôn xao ——!

Dòng nước lao nhanh trút xuống ầm ầm, chỉ trong nháy mắt mà đã hoàn toàn bao phủ đám quái vật Dung Nham kia.

Mà lúc này, Lâm Lăng đã mang theo lỗ đen cắn nuốt, bay vút lên đỉnh núi lửa.

Hắn thao túng cho số lượng nước khổng lồ còn lại cũng phun trào ra, chảy hết vào miệng núi lửa phía dưới.

Xèo!!

Chỉ thoáng chốc, đáy núi lửa truyền ra tiếng vang xèo xèo làm người ta rất sảng khoái, khói trắng cuồn cuộn bốc lên cao.

“Này...”


Nhìn tình cảnh này, những chấp sự áo trắng trong căn phòng đá đều sợ ngây người. Sau một lúc lâu, vẻ mặt chấn động của bọn họ mới dần dần khôi phục lại.

“Tiểu tử này tới sát hạch cái gì, rõ ràng là tới đây phá hoại!” Chấp sự áo trắng trung niên cầm đầu nhịn không được mà hít sâu một hơi.

Nhìn khu vực núi lửa hỗn độn trong quầng sáng hình chiếu, trên mặt ông ta vốn đã xanh mét nay lại càng xanh hơn.

“Truyền tống hắn ra ngoài!” Hình như đã có quyết định, chấp sự áo trắng trung niên quát lớn một tiếng.

Nghe vậy, chấp sự tuổi trẻ bên cạnh hơi sửng sốt, sau đó nghi hoặc nói: “Vậy những sát hạch kế tiếp làm sao bây giờ?!”

Những tên chấp sự áo trắng còn lại cũng kinh ngạc, bọn họ cũng biết chấp sự thực tập tên là Lâm Lăng này có thân phận không đơn giản.

Lần này hắn đến sát hạch đã được Vệ Bình tự mình điểm danh, ưu tiên cho vào trước. Nếu như làm khó dễ đối phương, cưỡng chế quấy nhiễu những cửa ải sát hạch sau thì chẳng phải là gián tiếp đắc tội Vệ Bình?!

“Các ngươi nghĩ bậy cái gì vậy!” Chấp sự áo trắng trung niên biến sắc, hiển nhiên cũng rất kiêng kỵ Vệ Bình.

Ông ta tức giận trừng mọi người, khiển trách: “Bảo hắn đi ra, không phải là hủy bỏ tư cách sát hạch, mà là trực tiếp thông qua!”

“Còn nữa, mai kêu Trần đại sư lại đây tu sửa khu núi lửa sát hạch tầng thứ tư đi.”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.