Những nội điện đệ tử cùng đi vào thí luyện giống Lâm Lăng đã lần lượt kết thúc trận đấu rồi.
Đến khi bắt đầu thí luyện Cầu Hỏa Liêm* (cầu xích lửa) ở tòa cung điện.
Trong đó lại chỉ còn duy nhất Lâm Lăng vẫn đang bị vây ở Cục Phúc Lợi tầng thứ nhất.
Lúc này trong không gian thí luyện.
Lâm Lăng đối mặt với số lượng kẻ địch, lần này lại tăng lên gấp đôi.
Mười sáu gã đàn ông Xích Bào, thực lực ở đỉnh cấp bậc 2 Thánh Vực.
Với số lượng như vậy, cho dù là cường giả bậc 3 của Thánh Vực, dựa vào một người địch lại chúng, chỉ sợ cũng sẽ lành ít dữ nhiều.
Có điều Lâm Lăng lại không như vậy. Có bốn con sủng vật giúp đỡ, hắn hoàn toàn có thể thành thạo làm ra kết quả một phát ăn ngay.
Đặc biệt là Hỏa Ảnh Phân Thân của Nghĩ Hoàng, những bầy kiến chi chít, giúp đỡ việc kéo dài trì hoãn trong chiến đấu có tác dụng cực tốt.
Ước chừng chỉ trong thời gian chốc lát.
Tất cả gã đàn ông Xích Bảo đều bị Lâm Lăng tàn sát hầu như gần hết.
Cứ như vậy, chiến thuật lề mề kéo dài, từng làn sương đỏ cứ u ám ở trong không gian thí luyện, không ngừng giải phóng ra.
32, 64, 128……….
Dưới sự hấp thụ điên cuồng ấy, thực lực của Lâm Lăng cũng tăng vọt lên một cách thần tốc.
Cảnh giới Tinh Thần hậu kỳ!
Cảnh giới Tinh Thần đỉnh cấp.
Nhưng lúc số lượng kẻ địch lại tăng lên 256 người.
Lâm Lăng một người bốn thú phối hợp tác chiến, cuối cùng cũng cảm thấy áp lực!
Dù sao thì chiến lực của các sủng vật tuy mạnh, nhưng năng lượng tiêu hao rất nhiều, bắt đầu có thái độ uể oải.
Nhưng giờ khắc này, Lâm Lăng tự cảm thấy đan điền trong cơ thể giống như một cái túi da quá chật, bị căng lên hết cỡ.
Nếu không phải là bậc ba Thánh Vực, mà còn cố hấp thụ nữa e rằng sẽ dẫn đến nguy hiểm là nổ banh người.
Lúc này, ý nghĩ Lâm Lăng khẽ nhúc nhích, thu hồi toàn bộ Kinh Kha chúng nó vào, sau đó không chút chậm trễ giơ kiếm lên tự tử.
Xoẹt----------!
Yết hầu bị cắt đứt trong nháy mắt, Lâm Lăng chỉ cảm thấy trước mắt mình tối sầm, cơ thể trong nháy mắt bị một nguồn năng lượng ấm áp bao vây. Máu thịt của vết thương kia ngay lập tức nhúc nhích, rất nhanh sau đó khép lại như bình thường.
Lúc khôi phục lại rõ ràng tầm nhìn phía trước, đập vào mắt hắn chính là Hỏa Diệm Quang Môn.
Lâm Lăng biết, đây là lối vào của tòa cung điện thứ hai.
Đối với lần này, hắn ngược lại cũng không vội vàng làm gì, cơ thể đang ở trong không gian bóng tối, trực tiếp ngồi ngay tại đó xếp bằng. Dự định nhân lúc này, thăng lên cảnh giới Âm Dương bậc ba Thánh Vực.
Linh thức Lâm Lăng khẽ nhúc nhích, chìm vào trong Huyệt Hải Đan Điền của cơ thể.
Động tác Linh Anh gần như giống hệt với Lâm Lăng hiện giờ, nhưng Tinh Vân ngồi xếp bằng lại có thay đổi cực lớn.
Tinh Vân trước khi hỗ trợ lẫn nhau ít nhất cũng mở rộng ra mấy chục lần.