Đúng lúc này, những tia sáng từ trận pháp nhanh chóng hội tụ vào một điểm.
Ánh sáng nhấp nháy quỷ dị, hình thành một bóng người màu đỏ.
Đó là một người phụ nữ tóc dài, dung nhan mỹ lệ, toàn thân trần trụi, thân thể thon dài mềm mại bày ra phong thái yểu điệu. Hơn nữa, người phụ nữ xinh đẹp này tựa hồ không phải con người, sau lưng lại có một đôi cánh.
Đôi cánh chim màu đỏ vỗ nhẹ, những đốm lửa màu đỏ bay lả tả như sao trời, mỹ lệ tuyệt trần. Nhưng khi chiếu rọi lên nét mặt, dù là châu báu lộng lẫy nhất so ra cũng có vẻ ảm đạm vô sắc.
Thấy thế, đồng tử trong mắt Lâm Lăng hơi co lại. Không thể tượng tượng được, bên trong khối đá lại cất giấu một nữ tử tinh linh.
“Con người kia, ngươi là người đầu tiên kích hoạt tấm bia đá.”
Mỹ nữ trần trụi đảo mắt, ánh mắt dừng lại trên người Lâm Lăng.
Kích hoạt tấm bia đá?
Lâm Lăng hơi hơi kinh ngạc, chẳng lẽ là do vừa rồi hệ thống Thôn Phệ chuyển hóa khối đá này sao?
“Ta là Âu Dương Cung, thuộc tộc Hỏa Phượng, đây vốn là một tia thần thức ẩn chứa trong tấm bia đá Hỏa Nguyên này.
Mỹ nữ trần trụi nhẹ nhàng lên tiếng, âm thanh vô cùng êm tai.
“Đã nhiều năm rồi, không thể tin được người đầu tiên kích hoạt tấm bia đá lại là con người ngoại tộc.”
Ánh mắt nàng ta nhẹ nhàng đánh gia Lâm Lăng, giống như có linh trí, trong mắt nổi lên một chút kinh ngạc.
“Tộc Hỏa Phượng?!”
Nghe mỹ nữ trần trụi nói chuyện, Lâm Lăng lập tức cảm thấy ngạc nhiên.
Mấy năm trước, sau khi khôi phục được thị giác, hắn đã đọc rất nhiều sách vở, xem qua không ít sách lịch sử của đại lục Thương Khung. Trong đó có ghi lại các dị tộc viễn cổ hơn vạn năm trước.
Nguồn gốc của tộc Hỏa Phượng đương nhiên cũng được ghi lại trong vài tác phẩm.
Bên ngoài bọn họ giống với chiến sĩ Cuồng tộc, ngoại hình giống con người, nhưng huyết mạch trong cơ thể lại được truyền thừa dòng máu của phượng hoàng.
Trong số đông đảo người tộc khác, họ chính là chủng tộc có thiên phú tối cao ở trên phương diện pháp thuật hỏa hệ. Nhưng mà sau này trận chiến giữa các chủng tộc bùng nổ, tộc Hỏa Phượng cũng giống với đa số các chủng tộc khác, biến mất ở trên đại lục Thương Khung.
Bởi vậy có thể thấy được, tấm bia đá Hỏa Nguyên này, rất có thể là được truyền lại từ tộc Hỏa Phượng năm đó!
“Bất kể như thế nào, gặp nhau cũng coi như là một loại duyên phận.”
Mỹ nữ trần trụi suy tư một lúc rồi nói: “Nếu ngươi có thể tìm hiểu được quy tắc của ngọn lửa bên trong tấm bia đá này, kích hoạt sức mạnh căn nguyên, ta sẽ đưa cho ngươi một món quà lớn.”
Nói xong, đôi cánh sau lưng nàng vỗ nhẹ, đột nhiên hóa thành một tia sáng đỏ, nhập vào bên trong tấm bia đá Hỏa Nguyên.
Lâm Lăng chớp chớp mắt, hiển nhiên là rất hứng thú với ‘món quà’ kia. Tuy nhiên, nếu không có sự hỗ trợ của hệ thống, tìm hiểu được quy tắc của ngọn lửa không phải là việc dễ dàng.
Lâm Lăng ngước mắt, nhìn tấm bia đá khổng lồ lơ lửng trong hư không ở trước mắt, sau đó vẻ mặt trầm tĩnh ngồi xếp bằng dưới đất.
Nhớ lại hiểu biết trước kia đối với quy tắc ý cảnh, Lâm Lăng dần dần tìm được cảm giác.
Quy tắc, nói một cách đơn giản, chính là bản chất của các thuộc tính năng lượng.
Vạn vật trên thế gian, mỗi một thứ đều có tuy tắc đạo lý riêng của nó. Giống như các sinh vật sống, từ ra đời, trưởng thành, già cả rồi chết đi. Toàn bộ quá trình đó, chính là quy tắc của sinh mệnh.
Đối với dòng chảy của thời gian trong thế giới này, nó thuộc về một loại ý cảnh về thời không.
Nhưng mà quy tắc sinh mệnh và ý cảnh thời không này, thật sự quá huyền ảo.
Lâm Lăng tuy rằng ở trong đó, nhưng nếu muốn hiểu được cách khống chế, với thực lực của hắn hiện tại vẫn là quá xa vời.