“Bổn tọa đã nói, hôm nay không ai cứu được ngươi.” Khuôn mặt Ngụy Bách thật tàn khốc, ngón tay chỉ vào hư không.
Trong phút chốc, linh lực trong thiên địa như hoàn toàn bạo động vào thời khắc này. Khủng bố linh lực nhanh chóng hội tụ, sau đó trực tiếp hóa thành một ngón tay màu đen khổng lồ.
Trên ngón tay đó quấn quanh từng luồng sương mù màu đen, tản ra dao động năng lượng làm người ta hít thở không thông.
“Oanh!”
Sau đó, ngón tay đen kia bị Ngụy Bách thao túng, giống như một ngọn núi khổng lồ đâm thẳng về hướng Lâm Lăng.
“Rống!!”
Tiểu Bạch rống lên một tiếng, tay cầm Hạo Thiên Huyền Bổng, hung hãn không chút e sợ mà chắn trước người Lâm Lăng.
Hình như nó đã kích hoạt sức mạnh huyết mạch Long Viên, cái sừng trên đỉnh đầu có kim văn lập loè.
Linh lực thiên địa xung quanh cũng xao động lên vào khoảnh khắc này, không ngừng điên cuồng hội tụ lại đây.
“Tiểu Bạch, ngươi đi mau! Đừng quan tâm ta!!” Lâm Lăng chau mày, quát lớn một tiếng.
Hắn biết rõ sức mạnh của Ngụy Bách, mặc dù hiện giờ Tiểu Bạch đã tiến vào kỳ thành niên, nhưng cũng không phải đối thủ của ông ta!
“Lão đại ở đâu thì ta ở đó!” Trong mắt Tiểu Bạch mang đầy hung ác, há cái miệng đầy răng nanh ra mà gào rống: “Lão đại chết thì ta cũng chết!”
Nói xong, cơ bắp cả người nó bùng nổ, răng nanh lộ ra, hoàn toàn biến thành hình dạng thật sự của Long Viên viễn cổ, khí tức hung thú khủng bố kia lập tức tràn ngập cả thiên địa!
Cùng lúc đó, kích thước của Hạo Thiên Huyền Bổng cũng bành trướng, lập tức tăng lên mấy lần.
“Hơi thở mạnh mẽ quá!”
Cảm nhận được sự dao động hơi thở trên người của Tiểu Bạch, đồng tử trong mắt Lâm Lăng hơi co rút lại.
Hiển nhiên cũng không nghĩ tới, mới thời gian một năm thôi Tiểu Bạch lại có thể lớn nhanh như vậy.
Hơi thở đó, không hề thua kém gì với bậc 6 Thánh Vực của Ngô Phong!
Nhưng đối mặt với người đứng đầu Điện Tông là Ngụy Bách, sợ rằng còn thua xa….
“Phanh!!”
Sau đó, bàn chân Tiểu Bạch đạp mạnh trên trên mặt đất, năng lượng mạnh mẽ như sóng gợn cuốn đến, cục gạch dưới chân bị vỡ vụn trong nháy mắt.
Mà cơ thể cường tráng của nó giống như đạn pháo, phóng lên cao!
Sau đó dưới vô số ánh mắt khiếp sợ trực tiếp hung hăng đâm xuống Hắc Sắc Cự Chỉ * (ngón tay khổng lồ màu đen).
Uỳnh, uỳnh, uỳnh…..!!
Giây phút đụng xuống, toàn bộ trời đất dường như đều bị rung chuyển kịch liệt, tiếng nổ lớn không ngừng vang lên.
Một sự dao động năng lượng vô cùng cuồng bạo nhất thời mang theo khí thế dời núi lấp biển, bỗng nhiên cuốn sạch tất cả.
Kiến trúc các điện trong khu vực quảng trường đại đa số đều bị năng lượng còn dư thừa truyền ra trực tiếp làm cho đổ sụp.
Nhìn một màn như này, những đệ tử nội điện ở đây nhìn mà nổi cả da gà, vội vàng khởi động giáp linh khí hộ thể, nhanh chóng lùi lại.
“Tiểu Bạch thật là lợi hại!”