Ngay lúc tất cả mọi người đang mong chờ, giọng nói của Lâm Lăng như một chậu nước lạnh, trực tiếp rót cái lạnh thấu tim vào sự nhiệt tình của bọn họ. Tuy nhiên, lãnh chủ đã lên tiếng, bọn họ chỉ có thể ngoan ngoãn vâng theo.
“Bạch Lân ở lại, những người khác trước tiên trở về vị trí tương ứng.”
Lâm Lăng bất chợt để những người không liên quan rời đi, sau đó thi triển một trận pháp cách âm ở trong đại sảnh.
“Lãnh chủ đại nhân, ngài có gì muốn căn dặn?”
Nhìn thấy hành vi bí ẩn đó của Lâm Lăng, sắc mặt Bạch Lân hơi nghiêm nghị, cảm giác sự tình có chút không ổn.
"Ừm."
Lâm Lăng hờ hững gật đầu. "Ta hiện tại là tội phạm bị truy nã của Cửu Đại Điện Tông, gần đây nếu có thành viên của Điện Tông tới, đừng tiếp xúc quá nhiều với bọn họ."
Hả…….Tội phạm bị truy nã?
Nghe vậy, đồng tử trong mắt Bạch Lân chấn động kịch liệt, vẻ mặt kinh dị nhìn chằm chằm Lâm Lăng. Ngay sau đó, Lâm Lăng kể cho hắn nghe sự tình ở Hắc Ám Điện Tông, vẻ kinh ngạc trên gương mặt càng trở nên dữ dội.
Híttttt!
Bạch Lân nhịn không được hít một hơi, trong mắt tràn ngập hoảng sợ.
Hiển nhiên cũng không nghĩ tới lãnh chủ đại nhân lại lợi hại như vậy. Ngay cả hộ điện trưởng lão của con quái vật khổng lồ như Hắc Ám Điện Tông kia cũng bị hắn đánh chết!
Đối với điều này, Bạch Lân rốt cuộc hiểu rõ vì sao vừa rồi khi nhắc đến việc thành lập vương triều, Lâm Lăng lại không tán đồng.
Trong đại sảnh phủ thống lĩnh.
Một trận pháp quầng sáng như ẩn như hiện bao phủ khắp thính đường.
Bạch Lân sững sờ một lúc lâu mới hoàn hồn lại.
Sắc mặt của hắn vào giờ phút này cũng trở nên ngưng trọng.
Dù sao thì đắc tội Hắc Ám Điện Tông sẽ tạo ra tình thế cực kỳ nghiêm trọng. Nếu như nói vô ý thì toàn bộ thành phố Hỗn Loạn đều có khả năng bị hủy diệt chỉ trong một đêm.
“Lãnh chủ đại nhân, ta hiểu ý của ngài.”
Bạch Lân trịnh trọng gật đầu, hắn biết rõ bây giờ đang trong thời kỳ nhạy cảm, chỉ có khiêm tốn lại thì mới có thể sống yên ổn.
Lâm Lăng đối với đầu óc của Bạch Lân từ trước đến nay vô cùng tin tưởng.
Sau khi nhắc nhở thì cũng không cần nhiều lời nữa.
“Lần này trở về, ta mang theo không ít tài nguyên từ trong Cửu Đại Điện Tông.”
Lâm Lăng thản nhiên nói: “Ngươi cho hết tài nguyên ở đây vào trong kho đi.”
“Việc phân chia tài nguyên cũng giống như lần trước, ngươi dựa theo đó mà sắp xếp.”
Nói xong, Lâm Lăng lấy trữ vật ra, đem phần lớn tài nguyên trong hệ thống giao cho Bạch Lân.
Hai mắt Bạch Lân ngay lập tức sáng lên khi nghe thấy lại có tài nguyên, tò mò điều động linh thức tiến vào trong túi trữ vật để kiểm tra.
Vừa nhìn thấy, đôi mắt của Bạch Lân đột nhiên mở to vài phần.