Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 747: C747: Sơ suất rồi



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Lâm Lăng hơi giật mình, lập tức lấy góc nhìn thấp bé của kiến mà ngước mắt nhìn xung quanh, vừa hay chạm mắt với một người đàn ông áo tím khổng lồ.

Bên cạnh đó là Bạch Lân và Đạt Vũ đã hôn mê trên mặt đất.

Lâm Lăng nhíu mày, nhưng khi thấy rõ bộ dáng của người đàn ông trước mắt thì sắc mặt đang cảnh giác cũng không khỏi có thêm vài phần kinh ngạc.

Bởi vì người này, là Vệ Bình của Chấp Sự Đường.

"Cũng may ta tới kịp thời, nếu không thì thân thể nhỏ bé này của ngươi, cho dù không bị mấy dòng chảy không gian siết chết, thì cũng phải vĩnh viễn bị vây nhốt ở trong đó, không cách nào thoát ra." Vệ Bình cười nhạt một tiếng, ánh mắt sâu sa nhìn Lâm Lăng.

Vẻ mặt như vậy, tựa như đã biết thân phận thật sự của Lâm Lăng.

Đối với người tiền bối đã nhiều lần trợ giúp mình, Lâm Lăng cũng không cần phải tiếp tục giấu diếm.


Vừa nghĩ vậy, Chiến Y Nghĩ Nhân trên người hắn đã được thu lại, thân thể cũng khôi phục về kích thước bình thường trong nháy mắt.

"Xem ra ngươi có thể chạy khỏi Pháp Hình Các, chắc là nhờ món trang bị kỳ quái vừa rồi."

Sắc mặt Vệ Binh ôn hòa thản nhiên nói: "Linh bảo kì lạ như thế, ta thật đúng là chưa từng thấy qua, coi như là ta được mở rộng tầm mắt một lần.”

Lâm Lăng trầm mặc không nói gì mà đứng yên tại chỗ.

Hắn không cách nào đoán ra được, lần này Vệ Bình có đến bắt mình hay không, nhưng cho dù mục đích là như thế thì với thực lực cường đại của đối phương, hắn căn bản không cách nào trốn thoát được.

"Không cần khẩn trương, lần này ta đến đây, cũng không phải để bắt ngươi trở về xử phạt."

Nhận thấy thần sắc có chút căng thẳng của Lâm Lăng, Vệ Bình lạnh nhạt cười.

Trong lúc nói chuyện, bàn tay hắn vung lên, tung ra một dòng năng lượng không rõ tên, làm cho vết nứt không gian kia hoàn toàn biến mất.


Không trung lại yên lặng như cũ, không để lại chút dấu vết nào.

“Vệ Bình tiền bối, làm sao ngươi biết ta đang ở lãnh địa Hỗn Loạn?”

Lâm Lăng không khỏi có chút nghi hoặc, hỏi: “Còn có mấy dòng chảy không gian vừa rồi, là có chuyện gì xảy ra? ”

Vệ Bình cũng không nhiều lời, trực tiếp lấy ra một khối ngọc giản đỏ tươi.

Trên đó có khắc hai chữ "Lâm Lăng", rõ ràng đây là ngọc giản bản mệnh được làm ở Chấp Sự Đường, vào ngày hắn chính thức trở thành Chấp Sự Áo trắng.

Thấy thế, trong lòng Lâm Lăng có chút kinh ngạc sau đó lại bừng nhận ra.

Khối ngọc giản bản mệnh này, ngoại trừ có thể giúp quan sát được dấu hiệu sinh mệnh của thành viên Chấp Sự Đường, còn có một chức năng truy tìm.

Chỉ cần đưa lại càng cần chủ nhân của ngọc giản thì phù văn trên ngọc giản sẽ càng thêm sáng đậm!

Sơ suất rồi.

Lâm Lăng lắc đầu thầm than một tiếng.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.