Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 768: C768: Hỏa phượng nhất tộc



Theo bọn họ thấy, Chiến trường Viễn Cỗ chỉ là một bí cảnh thí luyện, giống như chiến trường của cuộc thi Bách Viện lần trước.

Ngoài việc cạnh tranh với nhau, còn có thể đi tìm kho báu khắp nơi.

Nào có nghe đến ngoại tộc nào đó.

Hơn nữa loại ngoại tộc này lại là thứ gì?

Bởi vậy có thể thấy được, trưởng lão điện tông bọn họ hoặc là điện chủ cũng không đem nguy hiểm như vậy nói cho mọi người biết.

Lâm Lăng nhíu nhíu mày, cũng không biết dụng ý thật sự của Cửu Đại Điện Tông là gì.

Mặc kệ đệ tử trong điện tiến vào Chiến trường Viễn Cỗ thí luyện, lại không đem chân tướng nói trước. Chẳng lẽ là cố ý dùng cái này mài giũa năng lực ứng phó của bọn họ?

Hoặc là không xác định được ngoại tộc Viễn Cỗ có phải cũng sẽ đi tới hay không, tránh sau khi thông báo tạo tâm trạng khủng hoảng cho đông đảo đệ tử Điện Tông?


Đối với việc này, tuy rằng trong lòng Lâm Lăng có chút nghi ngờ, nhưng lại không muốn cho bọn Tần Vũ lấy thân thử hiểm được.

Hắn quyết định đem những bí mật viễn cỗ mà bản thân biết được nói ra toàn bộ.

"Thời gian trước khi trời đất xuất hiện bất thường, lãnh địa của chúng ta cũng xảy ra một lần hơn nữa là ở hầm mỏ dưới lòng đất, xuất hiện một khe nứt không gian..."

Khi nghe Lâm Lăng kể lại, bọn Tần Vũ đều trợn mắt há hốc mồm.

Ánh mắt của ba người ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, không ngờ thời kỳ viễn cổ lại xảy ra sự kiện khủng bố như vậy.

Hiển nhiên Đào Linh sớm đã biết nhưng nàng vẫn trầm mặc, đột nhiên nói: "Sự thật là dòng tộc Đào thị chúng ta chính là gia tộc cổ xưa từ viễn cổ truyền thừa đến nay, sách cổ trong tộc cũng có ghi chép về phương diện này." "Hệ thống tu luyện viễn cổ ngoại tộc hoàn toàn bất đồng với nhân loại chúng ta. Nếu các ngươi thật sự gặp phải ở Chiến trường Viễn Cỗ, nếu cảm giác đánh không lại nhất định phải mau chạy trốn."

Nghe vậy, ánh mắt Lâm Lăng chớp động nhìn Đào Linh.

Xem ra thông tin nàng nắm giữ, hiển nhiên so với bản thân còn nhiều hơn.


Lúc này, Lâm Lăng tò mò hỏi: "Vậy nàng có biết nguồn gốc của Chiến Trường Viễn Cỗ không?"

Đôi môi đỏ mọng của Đào Linh khẽ nhấc lên: "Đương nhiên biết."

"Tàng Kinh Các của Đào thị chúng ta, đến nay còn bảo tồn một tấm bản đồ của Đại Lục Thương Khung thời Viễn Cỗ."

"Khu vực này lúc trước là địa bàn thuộc về Hỏa Phượng nhất tộc, trong bản đồ phân bố thế lực xem như là lá chắn của khu vực nhân loại chúng ta." "Bởi vì Hỏa Phượng nhất tộc tồn tại nhân loại chúng ta mới có thể sinh tồn, tranh thủ càng nhiều thời cơ từ không gian Đại Lục Thương Khung phân tách ra, tránh được những tai họa thảm khốc hơn nữa."

Hỏa Phượng nhất tộc!

Nghe đến đây, sắc mặt Lâm Lăng hơi giật mình.

Hắn nhớ rõ lúc trước thí luyện trong Thiên Hỏa bí cảnh, tòa Hỏa Nguyên Thạch kia xuất hiện nữ tử trần trụi chính là Hỏa Phượng nhất tộc.

"Bởi vì không gian rào cản khuếch trương diện tích vượt ra ngoài phạm vi, cho nên đã bao phủ khu vực chiến trường của Hỏa Phượng nhất tộc."

Đào Linh uống một ngụm rượu vang đỏ, tiếp tục nói: "May mắn là ở chiến trường bị thương nặng, không thì sớm đã bị hủy diệt đến sinh linh đồ thán biến thành một không gian nghiền nát, sẽ không có bất kỳ sự tồn tại cường đại dị tộc nào." "Về sau vì tránh cho những khe nứt không gian kia lan rộng đến khu vực Đại Lục Thương Khung mà chúng ta đang ở nên lúc này mới phong ấn lại." "Mà gần đây trời đất xuất hiện dị thường, dẫn đến phong ấn lỏng lẻo mở ra cửa vào phiến Chiến Trường Viễn Cỗ này, lúc này Cửu Đại Điện Tông mới thương nghị quyết định để cho đệ tử Điện Tông đi vào thí luyện."

Hóa ra là như vậy.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.