Dù sao trên một ý nghĩa nào đó, hắn hoàn toàn cũng không phải là thánh tử của Cửu Huyền Tông thật sự, một khi chuyện ám sát bị phát hiện, tất nhiên sẽ có nhiều chuyện phiền phức hơn.
Chỉ có đợi sau khi trở thành thánh tử, đến lúc đó mới được coi là nắm mọi quyền lực!
“Lâm huynh, huynh đã gặp mặt với Lữ Tá rồi sao?”
Vệ Quý Nguyên rõ ràng nhìn ra được điểm kì lạ, nhỏ giọng hỏi.
“Ừ.”
Vẻ mặt Lâm Lăng nhàn nhạt, “Nghi thức phong vị năm ngày sau ra sẽ phải đấu với hắn ta một trận.”
Vừa nghe nói vậy, Vệ Quý Nguyên không nhịn được thở sâu, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
“Lâm huynh, huynh nên cẩn thận một chút, thiên phú võ đạo của Lữ Tá rất cao, hiện tại đã đạt được với bậc 6 Thánh Vực rồi.”
Sắc mặt Vệ Quý Nguyên có một tia ngưng lại, trầm giọng nói. “Hơn nữa ngoài ra hắn ta còn là một thuần thú sư, nuôi dưỡng không ít mãnh thú cao cấp.”
“Nếu như khi đấu võ không có quy định hạn chế, chỉ dựa vào những sủng vật hung hãn kia sợ rằng Lâm huynh sẽ mất lợi thế hơn.”
Ồ, vậy sao?
Người này lại là một thuần thú sư sao?
Nghe thế, trong lòng Lâm Lăng tuy có sự kinh ngạc vô cùng, nhưng hóng hớt dao động trong tâm lại chiếm phần nhiều hơn.
“Lâm Thiên?”
Lúc này một âm thanh dịu dàng vang lên từ phía sau.
Lâm Lăng dường như vẫn chưa thích ứng được với cái tên giả này nên không có quay đầu lại theo bản năng,
“Lâm huynh, có người gọi huynh kìa.”
Mãi cho đến khi Vệ Quý Nguyên nhắc nhở Lâm Lăng mới quay đầu nhìn lại.
Nhìn thấy một thiếu phụ xinh đẹp khêu gợi đang đi về phía hắn.
“Nàng ta tên là Đào Yên, là tổng quản của Đào Phách Các, năng lực rất mạnh.”
Thấy thế, Vệ Quý Nguyên nói nhỏ ở bên cạnh Lâm Lăng. “Lần này nàng đặc biệt đi ra phỏng chừng là đã biết thân phận của ngươi.”
Nghe vậy, Lâm Lăng thản nhiên gật đầu.
Có thể làm được lên tới cấp bậc tổng quản của thời đại viễn cổ trọng nam khinh nữ này xem ra thủ đoạn của người phụ nữ xinh đẹp này cũng không thể khinh thường.
Đi tới bên cạnh, đôi mắt đẹp của Đào Yên tò mò đánh giá Lâm Lăng sau đó dịu dàng nói.
“Ngươi chính là người bán Thánh Linh Đan lục phẩm đúng không?”
Lâm Lăng nhếch miệng lên, mỉm cười nói. “Đúng vậy, buổi bán đấu giá tối này làm phiền ngươi rồi.”
“Vật phẩm bán đấu giá là để phục vụ của Đào gia chúng ta, phí thủ tục của lần phục vụ này coi như miễn.”