“Xin lỗi, chuyện này ta không thể làm chủ được.”
Đối mặt với yêu cầu của Lâm Lăng, Đào Yên lắc đầu xin lỗi.
Nàng ta mỉm cười khéo léo: “Bởi vì con ong này không phải là sản phẩm của Đào Phách Các, nó được chủ nhân gửi tới chỗ chúng ta để đấu giá.”
“Ừm, vậy thì thôi.”
Lâm Lăng gật đầu, hắn không muốn khiến đối phương khó xử.
“Có điều.”
Đào Yên ghé vào bên tai Lâm Lăng nói thầm: “Thật ra ta có thể nói cho ngươi một tin tức.”
Đôi môi đỏ mọng hơi hé mở, lộ ra sự cám dỗ mãnh liệt khiến người ta muốn hôn.
Ngửi thấy mùi thơm tỏa ra từ người phụ nữ xinh đẹp, Lâm Lăng bình tĩnh cười nói: “Mời nói.”
“Chàng trai trẻ này kiên định thật, xem ra có vẻ không gần nữ sắc.”
Sau khi thử một chút, Đào Yên cười thầm trong lòng, đột nhiên nàng ta nói: “Giá khởi điểm lần này là hai trăm vạn đá Linh Dương.”
“Nếu như ngươi thắng được những đối thủ khác trong cuộc đấu giá nhưng lại không thể trả được phí đấu giá cao thì ngươi có thể dùng vật phẩm khác có giá trị tương đương để đổi.”
Lấy vật đổi vật?
Nghe vậy, vẻ mặt Lâm Lăng hơi thay đổi, trong lòng thầm cân nhắc số tài sản hiện tại của bản thân.
Phệ Long Kiếm với Hỏa Lân Long Thương thuộc một phần sức chiến đấu của hắn nên không thể đổi được.
Đúng rồi, Hỏa Phù Linh Thụ!
Lâm Lăng chợt nhớ ra.
Sử dụng công năng của hệ thống khiến cho Hỏa Phù Linh Thụ ra hoa kết trái chỉ cần 100 vạn đá Linh Dương, như vậy hắn đã lãi được một khoản lớn. Với giá trị của Hỏa Phù Linh quả, tất nhiên là nó đáng giá hơn Lôi Phong nhiều.
Tuy nhiên tạm thời chức năng này của hệ thống đang trong thời gian đóng băng. Phải mất khoảng 10 ngày nữa thì mới ra thêm được một Hỏa Phù Linh quả nữa. Hắn vừa mới sử dụng công năng vào ngày hôm qua ở quán trọ nên cần phải dợi thêm 9 ngày nữa.
Tuy rằng hiện tại trong tay trống rỗng nhưng hiện tại Lâm Lăng đã quyết tâm thu phục con tiểu Lôi Phong này.
Về chuyện lấy vật đổi vật sau đó, cứ thu phục được nó rồi hẵng tính tiếp. Nếu không một khi bị người khác đoạt được trước thì đương nhiên hắn sẽ không còn cơ hội nữa.
“Một lúc nữa, cuộc đấu giá sẽ bắt đầu. Mời hai vị tới đợi trong phòng đấu giá trước đã.”
Đào Yên đã gặp qua vô số người nên khi nhìn thấy Lâm Lăng đang suy nghĩ, nàng ta cũng hiểu được sự e dè của hắn.
Sau đó, Lâm Lăng và Vệ quý Nguyên rời đi và đi thẳng tới khu vực đấu giá.
Ở cả bên trong và bên ngoài phòng đấu giá đều có rất nhiều hộ vệ của Đào Phách Các. Các buổi đấu giá chuyên được tổ chức tại Đào gia nên ở vùng đất này, Đào gia là một gia tộc hùng mạnh và rất có tiếng nói. Khi tới đây, hầu như các võ giả đều rất biết thân biết phận.
Sau khi kiểm tra một lượt, hai người Lâm Lăng cầm theo thẻ dành cho khách quý thuận lợi tiến vào trong.
Các khách quý đều được xếp vị trí ở hàng đầu tiên. Những người có thể ngồi ở đó đều là những người đại diện cho các thế lực.