Còn hắn thì nhanh chóng đi vào trong khu rừng. Hơn nữa, hắn cởi bộ Chiến Y Nghĩ Nhân ra và mặc lại bộ đồ thích khách trước đây, đồng thời thi triển công pháp ‘Ám Ảnh Hành Tung’ để hòa mình vào bóng tối.
Dựa theo chiến lược cũ, hắn sẽ cản trở tên mặc đồ đen thần bí và tiếp tục tiếp cận khu vực ong lôi đình đang ẩn náu.
“Hửm?”
Ở phía sau, người mặc đồ đen thần bí phát hiện ra có gì đó khác thường. Thân ảnh của hắn ta đột nhiên dừng lại dưới bóng của một gốc cây cổ thụ.
Vù!
Thân thể của Lâm Lăng cũng dừng lại dưới bóng của một gốc cây cổ thụ khác.
Hai người ở cùng một khu vực và đều thấy được đối phương trong bóng đêm.
“Làm sao ngươi lại hiểu được công pháp do ta tự nghĩ ra?”
Người mặc đồ đen thần bí nhìn chằm chằm Lâm Lăng với vẻ nghi ngờ.
“Ngươi tự nghĩ ra sao?”
Nghe vậy, Lâm Lăng hơi kinh ngạc.
Xem ra bộ võ học ‘Ma Ảnh Che Trời’ là do hắn ta nghĩ ra.
“Lâm Thiên?”
Chợt người mặc đồ đen thần bí nhớ ra mình từng nhìn thấy Lâm Lăng thi triển Ma Ảnh phân thân ở Đào Phách các, nhất thời ánh mắt hắn ta hơi trầm xuống.
“Rốt cuộc làm thế nào mà ngươi hiểu được võ học của ta?”
Người mặc đồ đen cảm thấy không thể hiểu nổi.
Hắn hiểu rất rõ bản thân mình đã dốc hết tâm huyết để sáng tạo ra môn võ học thích khách này và thậm chí còn chưa từng truyền ra ngoài cho bất cứ ai. Thế nhưng người tên ‘Lâm Thiên’ này cho dù là Ma Ảnh phân thân trước đó
hay là Ám Ảnh Hành Tung của hiện tại đều giống nhau y hệt.
Tình huống này đã vượt quá nhận thức của hắn ta khiến cho nên hắn ta không thể nào tin nổi.
“Nếu như ngươi muốn biết thì phải giúp ta bắt được lôi đình ong mật kia đã.”
Lâm Lăng cười nhẹ, nếu như đã bị nhận ra thì hắn cũng không muốn giấu nữa mà trực tiếp nói ra điều kiện.
“Được thôi!”
Hiển nhiên người mặc đồ đen thần bí muốn thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình nên đành phải gật đầu đồng ý.
“Bây giờ chưa phải là lúc đi bắt con ong, trước hết chúng ta phải dụ được đám người kia đi đã.”
“Yên tâm, ta đã nghĩ ra cách rồi.”
Dưới bóng cây tối tăm, tuy hai người mới quen biết nhau nhưng lại giống như những người bạn lâu năm đưa ra những kế sách vô cùng ăn ý.
Hắn thấy người mặc đồ đen thần bí lấy một con phù khôi thú bằng kim loại. Nó có hình dạng kỳ lạ nhưng lại có kích thước bằng một con ong.
Ngay lập tức, hắn ta dùng tay vẽ một phù văn lôi hệ và gắn lên trên người con phù khôi thú.
Xùy xùy!
Chỉ trong phút chốc, thân thể bằng kim loại của con phù khôi thú đã hiện lên những tia chớp màu tím. Nếu như không nhìn kỹ thì sẽ thấy nó rất giống với lôi đình ong mật kia.