Đoàn Tàu Luân Hồi 4 - Khu Rừng Tĩnh Lặng

Chương 53: Bệnh viện ma ám (01)



Ngũ Hạ Cửu vốn tưởng rằng Quý Tư Nghị về nước sẽ có động thái với đoàn tàu luân hồi lần này cậu đi.

Hoặc là, có khi sẽ có động tĩnh với chuyến tàu luân hồi của Đường Vân Ti, Chung Nam và Du Trạch đã đăng ký.

Tuy nhiên, sau khi bọn họ trở lại an toàn, trao đổi tin tức với nhau, những gì nhận lại vẫn là bình thường.

Có vẻ như Quý Tư Nghị còn cẩn thận hơn những gì họ nghĩ, đang tránh xung đột trực tiếp hoặc gián tiếp với Ngũ Hạ Cửu.

Quý Tư Nghị đang ở Bắc Kinh xử lý công việc kinh doanh của nhà họ Quý.

Đầu tiên là Vạn Trân bị tống vào tù, tiếp theo chính là cha Quý bị tuôn ra lén tụ tập đánh bạc, lúc đó có cảnh sát phá cửa vào, bắt hết toàn bộ những người có mặt ở bên trong.

Khuôn mặt cha Quý bị chụp rất rõ ràng, đêm đó lên ngay tin tức đầu đề, thậm chí còn đưa cả nhà họ Quý “Nổi tiếng” một lần nữa.

Đương nhiên, những việc này đều có bút tích của Thời Thương Tả và Cố Mộ Sâm.

Không chỉ có như thế, Cố Mộ Sâm còn tìm những đứa con mà mấy năm qua cha Quý lưu lại ở bên ngoài, toàn là con trai con gái riêng, lợi dụng nhà họ Quý đang hỗn loạn, cho vài phần chỗ tốt hoặc là châm ngòi, để cho bọn họ trở lại nhà họ quý tranh giành tài sản.

Có thể tưởng tượng được, hiện tại Quý Tư Nghị có bao nhiêu sứt đầu mẻ trán.

Và gia đình nhà họ Quý đang hỗn loạn ra sao.

Một toà nhà có cao lớn lợi hại bao nhiêu cũng sẽ có lúc sụp đổ, ví dụ như nhà họ Quý, đang đứng trước nguy cơ bị nhiều hợp tác đồng bạn cạy căn cơ.

Nhưng có một điều, Quý Tư Nghị đạt được rất nhiều thời gian sinh tồn, nếu anh ta không chủ động bước lên đoàn tàu luân hồi, Ngũ Hạ Cửu và những người khác cũng chỉ có thể ép bức anh ta trong thế giới hiện thực.

Mặc dù Quý Tư Nghị không bước lên đoàn tàu, nhưng anh ta vẫn còn có đoàn đội.

Thời Thương Tả và Khuông Tầm cường điệu điều tra thành viên trong đoàn đội của Quý Tư Nghị.

Sau khi phát hiện có một vài người trong số đó có phân biệt đăng ký đoàn tàu luân hồi, Phương Tử và Đường Vân Ti cũng đi theo đăng ký.

Còn Ngũ Hạ Cửu lại là theo dõi một thành viên khác trong đoàn đội của Quý Tư Nghị, Thời Thương Tả mang theo Tạ Bàn cùng nhau đăng ký chuyến tàu luân hồi lần này.

Chung Nam và Lộ Nam lần này không đi theo.

Du Trạch chỉ còn lại một trạm Xa Hạ Thế Giới cuối cùng, anh ta muốn nghỉ ngơi một thời gian rồi lại bước vào đoàn tàu luân hồi.

Ngũ Hạ Cửu lại dùng đặc quyền duy nhất của vé tàu cao tốc, ngụy trang thành NPC bước lên đoàn tàu luân hồi với Thời Thương Tả và Tạ Bàn.

Đương nhiên, cũng được bổ sung hoàn toàn 60% tin tức của Xa Hạ Thế Giới.

Chuyến tàu luân hồi lần này Ngũ Hạ Cửu bước lên tổng cộng kéo dài 15 phút, nguy hiểm trung bình.

Nhắc nhở của Xa Hạ Thế Giới ——【 các bạn là một nhóm nhân viên thám hiểm núi Tuyết Sơn, nhưng không may vừa mới lên núi Tuyết Sơn đã gặp phải tuyết lở. 】

【 may mắn thay, tất cả nhân viên đều được cứu thoát, đưa đến bệnh viện Tây Tạng để tiến hành cứu trị……】

【 nhưng không may là, các bạn xúc phạm đến thần linh, bị nguyền rủa, nếu không thể giải trừ cũng chỉ có thể chết, hành khách hãy tìm ra biện pháp giải trừ thành công lời nguyền rủa, phá giải bí ẩn, mới có thể thành công rời đi Xa Hạ Thế Giới. 】

【 hãy sống sót trong bệnh viện Tây Tạng 6 ngày, đoàn tàu luân hồi sẽ đón hành khách vào đúng 9 giờ tối ngày thứ 6, hành khách vui lòng lên tàu theo đúng thời gian quy định bằng vé tàu riêng. 】

【 cuối cùng, chúc bạn có một hành trình vui vẻ. 】

Những tin tức cung cấp thêm là ——【 ở Xa Hạ Thế Giới này, chỉ có đêm tối, không có ban ngày. 】

【NPC Hà Nghiễm Hồng, giáo sư Trần, Bành Vệ, Điền Huyên đã vào núi Tuyết Sơn với một đội thám hiểm khác vào hai năm trước đây, cũng tìm kiếm được bảo vật thần bí. 】

【 nhưng trước khi rời đi khỏi núi Tuyết Sơn, những người trong đội thám hiểm bởi vì tranh đoạt bảo vật mà vung tay đánh nhau, bất hạnh hơn nửa là gặp phải một trận tuyết lở. 】

【 sau trận tuyết lở, những người may mắn còn sống sót đã được đưa đến bệnh viện tiến hành cứu trị, nhưng vì sự tồn tại của bảo vật thần bí, vào ban đêm, dẫn tới xác chết tấn công bệnh viện. 】

【 sau đó bệnh viện bị một trận lửa lớn thiêu đốt gần như không còn, chỉ có NPC Hà Nghiễm Hồng, giáo sư Trần, Bành Vệ, Điền Huyên chạy thoát. 】

【 nhưng bảo vật thần bí lại đánh rơi ở bệnh viện, hơn nữa, NPC Hà Nghiễm Hồng, giáo sư Trần, Bành Vệ, Điền Huyên cũng bị nguyền rủa, chỉ còn sống được thêm ba năm. 】

【 cuối cùng vào năm cuối này, bốn người bọn họ quyết định một lần nữa tiến vào Tuyết Sơn tìm ra biện pháp giải lời nguyền rủa. 】

【 nhưng họ không có ngờ được, bọn họ sẽ một lần nữa gặp phải tuyết lở, cũng bị đưa đi bệnh viện……】

Khi Ngũ Hạ Cửu so sánh hai thông tin này với nhau, không khỏi suy ngẫm, lại một lần nữa bị đưa đi bệnh viện…… Như vậy, bọn họ lại một lần nữa bị đưa đi, sẽ không phải chính là bệnh viện hai năm bị thiêu hủy đi?

Bảo vật thần bí, phá giải nguyền rủa, còn có xác chết……

Thông tin bổ sung của Xa Hạ Thế Giới còn chưa đủ kỹ càng tỉ mỉ, xem ra nếu muốn biết bảo vật bị cầm đi hai năm trước đây từ núi Tuyết Sơn là gì thì còn phải ra tay từ trên người bốn người NPC.

Ngũ Hạ Cửu đơn giản thay đổi một chút diện mạo và tên họ của NPC.

Không khác so với lần trước bao nhiêu —— diện mạo thanh tú, dáng người gầy yếu, tên gọi vẫn là Thập Cửu.

Cậu một mình bước lên đoàn tàu luân hồi, khi bước xuống tàu, trước mắt cậu chính là một mảnh núi non tuyết trắng bao la, nhìn gần hơn, chỉ thấy trước mắt toàn là màu trắng, không biết nên đi bên nào.

Cùng lúc đó, Ngũ Hạ Cửu đột nhiên cảm giác trước ngực đau đớn khó nhịn, khiến cậu không chịu nổi nhíu chặt mày.

“Sao lại thế này……” Ngũ Hạ Cửu vừa nói vừa kéo cổ áo nhìn xuống chỗ đau.

Chỉ thấy ở giữa trái tim có một hoạt tiết đáng sợ hình con chim đại bàng đang từ từ hiện ra, con chim đại bàng này to khoảng lòng bàn tay, những đường nét như được phác họa bằng máu.

Đặc biệt là đôi cánh của chim đại bàng, nó giống như là những sợi dây máu kết nối liên tiếp với nhau tạo thành.

Hơn nữa, chim đại bàng chỉ có một con mắt, bên trong con mắt đó xuất hiện một ký hiệu đỏ sậm chữ “Vạn”.

Ngũ Hạ Cửu nhìn chằm chằm vào nó, chỉ cảm thấy ký hiệu chữ “Vạn” dường như đang thong thả xoay tròn, hơn nữa khi cậu nhìn chằm chằm càng lâu, chữ “Vạn” càng xoay nhanh hơn.

Cho đến khi Ngũ Hạ Cửu cảm giác được trước mắt một trận choáng váng, có loại cảm giác không khống chế được muốn ngất đi, cậu không tự chủ được ngã xuống trên nền tuyết, tùy ý để cho lớp tuyết xốp ập vào trước mặt, chìm cả một nửa thân thể.

Không biết đi qua bao lâu, Ngũ Hạ Cửu cảm nhận được một nửa thân thể lạnh lẽo, mơ màng mà nghe được một ít âm thanh truyền đến ——

“…… Lại phát hiện thêm một người, liền ở chỗ này, đến đây nâng cậu ta đưa đi bệnh viện.”

“Đưa đi bệnh viện, phía Tây……”

Một lúc sau, Ngũ Hạ Cửu mất đi ý thức.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.