Hắn động không quan tâm gì cả, đó là trong nước có lực cản, hắn cũng hất hông dùng lực.
Thân trên Nhậm Khanh Khanh dính vào vách tường, hai bầu vú bị thúc đến bẹp bẹp. Eo bị hắn dùng tay vớt lên, mông dẩu lên trên, bị thúc đến rung rung.
Ở trong nước có một dư vị khác, chỉ là nước quá nhiều, không sử dụng được nhiều lực. Tiêu Thừa thúc mấy trăm lần, cảm thấy bên trong nước nhiều, không phải d*m thủy của nàng, làm không hề thú vị.
Hắn lại đem người nhấc lên mặt đất, làm cho nàng quỳ dẩu mông lên, ở phía sau dừng sức thúc vào.
Nhậm Khanh Khanh sụp eo, mông thịt trắng nõn dẩu lên cao cao, một bên bị hắn cắm còn một bên bị tét mông, theo tần suất bàn tay hắn rơi xuống mông, một chút một chút lại co vào.
Nàng chôn trong khuỷu tay mình, nức nở: “Đừng đánh……”
Tiêu Thừa đánh bên thịt đùi đỏ bừng, lại nhẹ xoa một chút, dục căn cắm trong huyệt nàng bất động, thân thể nằm trên lưng, cắn xương bướm của nàng: “Không thoải mái?”
Cả người nàng đều phiếm hồng, chỉ cảm thấy trên người phảng phất như bị một ngọn núi đè xuống, hơi thở phì phò: “Ta không phải tiểu hài tử, ngươi đừng đánh ta.”
Hắn bật cười hai tiếng, răng nhọn cắn cắn hõm eo nàng, vừa đâm vào vừa ma sát làm nàng vừa đau vừa ngứa: “Ai nói chỉ có tiểu hài tử mới bị đét mông, Khanh Khanh của trẫm mông vừa mềm vừa lớn, không đánh thật đáng tiếc.”
Nhậm Khanh Khanh cắn môi dưới, nghiêng đầu nhìn hắn, thấy hắn rũ mắt hôn lên mông thịt, tinh tế Liếm mút, phảng phất như ăn một món ngon.
Trong mắt nàng đỏ ửng, hoảng loạn quay lại đi, thịt mông bị hắn ngậm ở trong miệng, nơi mới vừa rồi bị đánh vậy mà cònkhông đau, chỉ có chút tê dại.
Tiêu Thừa ngồi dậy, bóp lấy eo nhỏ, đem côn th*t rút ra chút, lại hung hăng cắm sâu vào, thẳng tắp đỉnh đến huyệt tâm, chọc đến nàng lại phun ra một dòng nước.
“A……” Nàng thất thần kêu nhỏ, mông vô ý thức dẩu đến càng cao, nhưng thật ra thuận tiện hơn cho hắn, cứ như vậy thẳng tiến thúc lên, côn th*t cắm vào thịt, ra lúc ra ngoài kéo theo huyệt thịt, nơi giao hợp tất cả đều là d*m thủy của nàng.
Nàng chịu không nổi, quỳ rạp trên mặt đất muốn bò đi, lại không thể rời hắn nửa phần, ngược lại bị bàn tay to hung hăng đánh xuống chân tâm, đánh đến môi thịt đều run lên, tay chống ở trên mặt đất phát run.
Hắn ma sát hạt đậu đang trướng lớn, trầm giọng nói: “Trốn chỗ nào?”
Chân tiểu nương tử quỳ trên mặt đất đều phát run, bị hắn nâng về phía sau, dâng lên môi thơm của mình. Sau khi hôn xong, trán nàng chảy đầy mồ hôi: “Từ bỏ……”
Tiêu Thừa cắn cắn cánh môi nàng, lại đem nàng ấn trở về mặt đất, âm thanh lạnh lùng: “Quỳ cho chắc.”
Bàn tay hắn bóp hai cánh mông, dùng sức nhéo nhéo, một bên một bàn tay ấn, dưới háng hung hăng mà chống đối với iểu huyệt, thúc đến thịt mềm bên trong dãn ra, d*m thủy chảy ròng ròng.
Tay chân hắn chơi như một con cẩu, cực đại dương cụ chọc vào rút ra ở dưới thân nữ tử, cùng với hạ thể trắng nõn của nàng không giống nhau, dữ tợn làm chân tâm đỏ lên.
“Aaaa!” Nàng kêu lên như thất thanh, một bên chân bị hắn nhấc lên, chỉ có một bên chống đỡ cơ thế, hắn cọ sát một bên tàn nhẫn thúc vào, một chút một chút lại thúc nàng phun ra một cột nước lớn.
Nơi nàng quỳ tất cả đều là nước, như thành một vũng, trên chỗ hai người giao hợp chảy tích tích xuống dưới.