Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 272: Thiên lôi đánh xuống



Diệp Húc đưa thiên cơ tán giao cho Tống Cao Đức, chính mình lại tiếp tục tu luyện vô lượng vạn kiếp tâm kinh.

Hắn cởi tinh bào trên người, lấy thân thể đối kháng lại lôi kiếp.

Trong mấy ngày, Diệp Húc rốt cuộc cũng đem tâm pháp này từ cố nguyên tứ phẩm tăng tới tam chân cảnh chân nguyên tam phẩm.

Lôi kiếp của hắn cũng tới đan đỉnh nhị phẩm, nhanh chóng tiến tới nguyên đan nhất phẩm rồi.

Cảnh giới của vạn kiếp vô lượng tâm kinh lúc này hắn đã không còn dám nuốt lôi kiếp vào bụng nữa rồi.

Dưới lôi kiếp này, thậm chí ngay cả đại chu thiên tinh đấu trận đồ cũng không thể bảo toàn được. Nếu Diệp Húc lấy ra chỉ sợ ngay lập tức bị lôi kiếp oanh phá tan tành.

Lôi kiếp nguyên đan nhất phẩm, quả thực có thể nói là khủng bố, một đạo sấm sét đánh xuống, liền làm cho hắn nổ bong da tróc thịt. Tống Cao Đức căn bản không dám quá thân cận với hắn, e sợ bị lôi kiếp lan tới, chỉ có thể nhìn hắn từ xa xa.

Một đường di chuyển này, Tống Cao Đức đã sớm thấy chỗ hùng mạnh của Diệp Húc rồi. Cho dù là ảo đan cửu phẩm lôi kiếp, hắn cũng trực tiếp há mồm hút một cái, ăn luôn cả kiếp vân, thật sự hung mãnh vô cùng.

Tuy nhiên lôi kiếp nguyên đan nhất phẩm, so với ảo đan cửu phẩm mạnh hơn mấy lần. Cho dù là thân thể Diệp Húc có dũng mãnh tới mấy ngăn cản cũng cực kỳ khó khăn.

Đây là bởi vì vu sĩ tu luyện tới nguyên đan kỳ chính là tới một trạm quan trọng, cho nên lôi kiếp cũng khủng bố gấp đôi. Chỉ cần thoát được quan trạm này, uy lực của lôi kiếp ngược lại nhỏ đi khá nhiều, không bằng trước nữa.

Hoàn toàn có thể nói, chỉ cần vượt qua được lôi kiếp nguyên đan nhất phẩm, sau đó thì tám lần lôi kiếp sau có thể dễ dàng vượt qua.

Tuy rằng tu vi của Diệp Húc không phải là nguyên đan kỳ, nhưng hắn nửa đường luyện tập, lấy tu vi Hạo Nguyệt kỳ mà tu luyện vạn kiếp vô lượng tâm kinh. Lôi kiếp của hắn trực tiếp tăng lên, rốt cuộc cũng tới đại kiếp nạn nguyên đan kỳ.

Từng đạo thiên lôi đánh xuống, gần như làm thân thể của Diệp Húc bùng nổ ra từng miếng da miếng thịt.

Đây là một kiếp khó vượt qua nhất, liên tục vượt qua nhiều lôi kiếp như vậy làm cho thân thể của hắn rèn luyện tới mức ngang ngửa với đại diễn thần chung. Cửu chuyển nguyên công cũng tu luyện tới cửu chuyển, gần như đạt tới trình độ đại viên mãn rồi.

Nguyên thần của hắn cũng trở nên vô cùng cứng cỏi, chân nguyên mạnh mẽ chắc chắn, cũng đạt tới tình trạng khủng bố rồi.

Tuy nhiên hết thảy ở trước mặt lôi kiếp nguyên đan nhất phẩm này dường như đều trở nên yếu ớt không chịu nổi.

Diệp Húc nín thở ngưng thần, liều mạng thúc dục chân nguyên, sức sống bừng bừng từ trong ngọc lâu truyền tới, không chỉ không ngừng chữa trị tổn thương thân thể cho hắn. Thiên lôi như trước vô cùng vô tận, điên cuồng trút xuống, khiến cho thân thể hắn vừa mới khỏi lại lập tức tan vỡ, rồi lập tức khép lại.

Thiên lôi nguyên đan kỳ chính là sấm mùa xuân, mỗi một năm khi mùa xuân bắt đầu đều có sấm từ trên trời cao đánh xuống. Loại thiên lôi này có uy lực hùng mạnh, một đạo xuân lôi đánh xuống bổ ra trời đông giá rét, làm cho hết thảy thế gian mang hơi ấm mùa xuân.

Xuân lôi không ngừng đánh tới, Diệp Húc cũng có chút tê liệt, thậm chí gần như không kìm nổi mà vận dụng đại diễn thần chung và đạo kim kiều kia để đối kháng với lôi kiếp.

Tuy nhiên hắn vẫn nhịn được ý nghĩ này xuống, cắn chặt răng đối đầu với thiên lôi, lấy cứng chọi cứng.

Rốt cuộc kiếp vân trên đỉnh đầu hắn tản ra, kiếp số đi qua.

Diệp Húc nhẹ nhàng thở ra, thân thể nhanh chóng khép lại. Thân hình hắn trải qua lôi kiếp tẩy lễ trở nên hùng mạnh trước nay chưa từng có. Thân hình hơi động, trong cơ thể truyền tới những tiếng thiên trống lôi âm, ầm vang chấn động, giống như một tiếng sấm sét đầu xuân rung động lòng người.

"Vạn Kiếp vô lượng tâm kinh quả nhiên là có thể nổi danh với cửu chuyển nguyên công. Lấy lực lượng trước mắt của ta đã đủ có thể đánh được lâu thuyền của Hoàng Xán mà không bị hắn bức lui rồi."

Diệp Húc phủ thêm đại chu thiên tinh đấu trận đồ, chậm rãi săn sóc cẩn thận thân thể, mỉm cười nói: "Tống huynh, tới phiên ngươi."

Tống Cao Đức còn đang khiếp sợ việc hắn thuần túy lấy thân thể vượt qua lôi kiếp. Nghe thấy nói như thế sắc mặt kịch biến, lập tức nhảy dựng lên kêu: "Cái gì cơ?"

"Ngươi độ kiếp."

Diệp Húc cười nói, dứt lời liền lấy một dược lô bên trong ngọc lâu ra, trực tiếp chụp mở cái lô, từ bên trong lấy ra mấy viên đan yêu. Không đợi đan yêu này phản kháng, hắn liền bóp chết lũ tiểu yêu quái này, trở lại hình dáng linh đan như cũ. Đây cũng là mấy viên sinh sinh tạo hóa đan, cười nói: "Chẳng lẽ Tống huynh không muốn báo thù rửa hận cho người thân sao, giết chết sư huynh sự phụ mình sao?"

Tống Cao Đức thấy hắn độ kiếp mà trong lòng run sợ, tính muốn từ chối nhưng nghe thấy nói như vậy sắc mặt lập tức chìm xuống, nghiến răng nghiến lợi nói: "Được, ta tới!"

Hắn nghiên ngang lẫm liệt, khẳng khái chịu chết nói: "Lão đệ, nếu ta bị lôi kiếp đánh chết, đại thù của ta, xin huynh đệ ngươi hãy giúp!"

Diệp Húc cười ha ha nói: "Có ta ở đây, ngươi không chết được đâu."

Tống Cao Đức vẻ mặt đau khổ, miệng nói nhỏ: "Lão tử cũng không có thân thể bất tử như ngươi, hơn phân nửa rất nhanh chóng táng thân trong lôi kiếp…"

Diệp Húc đột nhiên linh cơ vừa động cười nói: "Ta có một môn tế luyện thuật pháp của Hoàng Tuyền Ma Tông tên là Chư Thiên Thập Đạo, có thể tăng cường thân thể trên diện rộng. Tống huynh nếu có hứng thú mà nói, tiểu đệ có thể mang pháp quyết này truyền thụ cho ngươi."

Tống Cao Đức nổi giận lôi đình, kêu lên: "Con mẹ nó, ta biết Chư thiên thập đạo của hoàng tuyền ma tông các ngươi. Tuy rằng lợi hại, nhưng là pháp môn mười phần hại nhân. Lão tử mà tu luyện môn tế luyện thuật này mà nói, sớm muộn gì cũng sẽ bị ngươi tế luyện thành vu bảo hình người. Mặc kệ, lão tử tình nguyện bị lôi kiếp oánh cũng không chịu."

"Rất đáng tiếc"

Diệp Húc ảo não vạn phần: "Chư Thiên Thập Đạo ác danh đã lan ra ngoài, không ngờ tới vạn kiếp môn cũng biết khiếm khuyết của tâm pháp này…"

Hắn chỉnh sắc nói: "Tống huynh, ta còn có thể truyền thụ cửu chuyển nguyên công cho ngươi, dựa vào luyện thể thuật này, ngươi vượt qua lôi kiếp tự nhiên không nói chơi. Cửu chuyển nguyên công cực kỳ hao tổn chân nguyên, thậm chí có khả năng rơi xuống cảnh giới. Tuy nhiên chúng ta có nhiều linh đan diệu dược như vậy, tự nhiên không sợ điểm này."

Tống Cao Đức không khỏi mừng rỡ, hắn sớm đã cực kỳ hâm mộ cửu chuyển nguyên công rồi. Tuy nhiên trong lòng tự ái còn không mở miệng với Diệp Húc. Hắn ngượng ngùng lạy dài nói: "Lão đệ, ân tái tạo này Tống mỗ suốt đời không quên, sau này mệnh của ta chính là của ngươi rồi."

"Một môn công pháp mà thôi, không cần phải như thế."

Diệp Húc truyền thụ hết cuốn thứ nhất của cửu chuyển nguyên công cho hắn. Cửu chuyển nguyên công lấy tu luyện khó khăn mà nổi danh. Tuy nhiên lúc này Tống Cao Đức có được Hỗn Nguyên cửu phẩm cường giả, lấy Hỗn Nguyên Cửu Phẩm cảnh giới mà tu luyện nguyên công có chút nhanh chóng.

Cái này tương đương với việc cửu chuyển nguyên công là một nguồn suối mà tu vi Hỗn Nguyên cửu phẩm của hắn lại là một đại dương mênh mông. Lấy nước biển rót vào trong suối, không đầy nhanh sao được.

Diệp Húc khống chế thuyền nhỏ, tiếp tục phi hành không nhanh không chậm trên mặt biển. Mà Tống Cao Đức trong thời gian ngắn ngủi một ngày đã tu luyện cửu chuyển nguyên công tới hai chuyển rồi. Tuy nhiên từ khi tam chuyển bắt đầu thì tiêu phí thời gian cũng dài hơn.

"Kỳ thực, lôi kiếp của vạn kiếp vô lượng tâm kinh chính là cách tốt nhất để tu luyện cửu chuyển nguyên công."

Diệp Húc thấy hắn khổ tu không kìm nổi nhắc nhở một câu: "Ta sỡ dĩ có thể tu luyện cuốn thứ hai của cửu chuyển nguyên công thành công trong thời gian ngắn như vậy là do lôi kiếp thối thể."

Tống Cao Đức đã sớm có chút nóng lòng muốn thử, lập tức nuốt vào một quả sinh sinh tạo hóa đan, tu vi lập tức đột phá, dẫn động lôi kiếp đan đỉnh nhất phẩm.

Lôi kiếp này đối với hắn mà nói có chút khó khăn, cho dù hắn tu luyện cửu chuyển nguyên công, cũng bị bổ cho bong ra tróc thịt. lôi kiếp tới cuối điện thiểm lôi minh, vạn lôi tề phát, giống như vạn kiếm cùng đâm, khiến cho Tống Cao Đức thương tích đầy mình, mấy chỗ có thể nhìn thấy cả xương.

"Ta không chịu được rồi."

Tống Cao Đức rốt cuộc không kìm nổi, cuống quýt tế khởi lôi trì đại đỉnh, đột nhiên một bàn tay chân nguyên to lớn từ bên cạnh xuất hiện lấy đi đại đỉnh của hắn. Lập tức hàng vạn thiên lôi trút xuống làm cho hắn bị cháy đen một mảnh.

"Lão đệ, đưa đỉnh cho ta, ta thật sự không chịu nổi được."

Diệp Húc dịu dàng cười nói: "Không có việc gì, có ta ở đây ngươi tuyệt đối không chết được."

Lôi kiếp gần như làm cho Tống Cao Đức cháy sém thành một khối đen sì. Thiếu chút nữa thì lấy đi cái mạng nhỏ của hắn, cũng may lôi kiếp cuối cùng cũng qua. Tống Cao Đức nằm ở trong thuyền nhỏ, thở dốc vù vù mừng rỡ như điên nói: "lôi kiếp quả nhiên là cách tốt nhất để tu luyện cửu chuyển nguyên công. Hiện giờ nguyên công của ta đã tu luyện tới năm chuyển rồi."

Diệp Húc nâng đầu hắn dậy, lấy mấy viên linh đan, lại thêm vào một chút chân nguyên chữa thương cho hắn, làm cho hắn bừng bừng sức sống cười nói: "Đây là đương nhiên, từ trước ta không biết cách tu luyện này, tu luyện nguyên công vô cùng khó khăn. Mỗi khi nâng cao một cảnh giới phải tiêu phí mất không biết bao nhiêu thời gian."

Tống Cao Đức cảnh giác nói: "Lão đệ, ngươi cho ta ăn đan dược gì vậy?"

"Đương nhiên là sinh sinh tạo hóa đan, hiện giờ tu vi của ngươi tới đan đỉnh nhất phẩm rồi, muốn nâng cao cảnh giới ăn một quả đan dược không đủ, phải ăn nhiều một chút."

Diệp Húc ngẩng đầu nhìn lên trên trời cao, thấy lôi vân lại ngưng tụ lại, cười nói: "Tống huynh, mau đứng lên đi, lôi kiếp của ngươi lại tới nữa kìa."

"Lão tử bị ngươi hại chết rồi!" Tống Cao Đức nổi giận gầm lên một tiếng, vội vàng xoay người nhảy lên, kiên trì đối kháng lôi kiếp.

Diệp Húc đứng ở bên cạnh nhìn thấy nhỏ giọng cười nói: "Nhìn người khác bị sét đánh, trong lòng ta cũng cảm thấy sảng khoái hơn nhiều."

Tống Cao Đức lại vượt qua một lần lôi kiếp, thương tích đầy mình, giống như chó chết mà ngã vật vào trong thuyền nhỏ. Ngay cả tay hắn cũng không còn nhúc nhích được.

Diệp Húc rất tự nhiên một mặt chữa thương cho hắn, không thèm để ý tới kháng nghị của hắn nhét tiếp vào miệng hắn hơn mười miếng sinh sinh tạo hóa đan, lập tức làm hắn phải độ kiếp.

Như thế ba bốn lần, Tống Cao Đức bị ép tới chết đi sống lại, nhìn thấy sinh sinh tạo hóa đan lúc này thậm chí hắn có cảm giác không kìm được mà muốn nôn mửa. Đan dược nguyên đáng yêu dị thường trong mắt hắn, lúc này lại biến thành dữ tợn khủng bố vô cùng.

Tuy nhiên tu vi thực lực của hắn lúc này đã đột phá mãnh liệt. Thân thể hắn vô cùng dũng mãnh, thậm chí đem cuốn thứ nhất của cửu chuyển nguyên công tu luyện tới chín chuyển rồi.

Tốc độ này so với Diệp Húc năm đó mà nói khủng bố không biết bao nhiêu lần.

Tu vi của hắn cũng tăng lên đan đỉnh bát phẩm, ngang với sư huynh Phong Vân Sinh rồi.

Diệp Húc đang định truyền thụ cửu chuyển nguyên công cuốn thứ hai cho hắn. Tống Cao Đức đột nhiên lấy ra một lũ kim tinh khí, bình tĩnh vạn phần nói: "Diệp lão đệ, kim tinh khí này trả lại cho ngươi, ta muốn tạm thời rời đi một chuyến."

Diệp Húc nhận lấy kim tinh khí, chỉ thấy sắc mặt Tống Cao Đức kiên nghị trong mắt toát ra sát khí lành lạnh, lập tức hiểu được hắn nghĩ gì, thản nhiên nói: "Đã nhiều ngày nay ta khống chế thiên cơ tán, tốc độ không nhanh không chậm. Phong Vân Sinh đám người thủy chung vẫn ở sau lưng chúng ta không xa. Ngươi muốn giết hắn, hắn cũng muốn giết ngươi. Tuy nhiên Tống huynh, ngươi có nắm chắc mười phần không?"

Tống Cao Đức cười ha hả, hào khí vạn trượng đứng dậy nói: "Ngươi chờ ta một phút, sau một phút ta mang đầu sư huynh tới gặp ngươi!"

Hắn bước nhanh ra khỏi thuyền con, bay thẳng về phía sau.

Diệp Húc dừng lại, nhìn hắn rời đi, thầm nghĩ: "Một phút sao? Trong thời gian này, đám người Hoàng Xán Hạ Sơ Dương cũng tới đây. Cũng được, nhân cơ hội này giải quyết bọn họ một lần cho xong đi…" Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Sau một lúc lâu, một con thuyền rách tung tóe tiến vào tầm mắt của Diệp Húc. Hoàng Xán và Hạ Sơ Dương đứng ở đầu thuyền, đồng thời sử dụng đại thuyền phá không mà tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.