Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 504: Trấn áp tâm ma



Ma La Dư tức giận gần bùng nổ, khẽ kêu: "Lão tặc đần kia, sao dám gọi gian phu dâm phụ? Hôm nay phải nói rõ cho bà cô ta, nếu không bà cô ta chặt cái đầu ngươi xuống, cắt thành cái muôi!"

"Hai tên tiểu bối Ma tộc, một đôi cẩu nam nữ, đưa tới tên âm hồn Nhân hoàng này chẳng lẽ không phải vì để đối phó Phật gia?" Lão tăng này giận tím mặt, cười lạnh nói.

Phật môn hiện giờ rất khác biệt với Phật môn thời viễn cổ. Phật môn viễn cổ tu hành chính là Phật pháp, đầu tiên chú trọng tâm tính, tu thân dưỡng tính, không hề coi trọng pháp lực, có câu là một khi ngộ đạo, liền có thể thành tựu Phật môn đạo quả, có được vô lượng thần thông.

Mà Phật môn hiện nay, Phật pháp sớm xói mòn, vu sĩ Phật môn tu hành vu pháp, không hề coi trọng tu thân dưỡng tính một chút nào. Tiểu Quang Minh Thánh Địa tu luyện chú ý chính là tiến hành theo chất lượng, đánh nhau sát phạt cũng không hiếm thấy.

Bởi vậy lão tăng này tu vi dù cao, nhưng không hề có khí độ của Phật môn viễn cổ.

Cự quyền của Nhân hoàng nện xuống, tầng tầng Phật quang liền tan đi, bá đạo tới cực điểm, đừng nói là những Phật quang đó không thể độ hóa cái âm hồn này, thậm chí cả ảo ảnh của đại phật viễn cổ ở dưới uy lực của cự quyền đánh tới bắt đầu phát ra tiếng răng rắc, toàn thân giống như mạng nhện vậy, kín đầy vết nứt!

Tôn cự phật viễn cổ này dù sao cũng là ảo ảnh mà lão tăng triệu đến, so với bản thể có chênh lệch rất lớn, không thể sánh ngang với thân thể Nhân hoàng.

Tên lão tăng này không đối phó Diệp Húc và Ma La Dư nữa, vội vàng tế đại phật viễn cổ lên, chỉ thấy vô số Phật quang phóng lên cao, đại phật miệng tụng Phật pháp, một quyền đón nhận cự quyền của Nhân hoàng, một quyền lại đánh ngược tới vị trí của âm hồn Nhân hoàng kia.

Răng rắc!

Nắm tay của đại phật viễn cổ đánh nát hư không, khiến tầng tầng sương mù đằng xa trở thành hư không, một quyền của hắn như đánh ra một thông đạo to vài dặm, đánh ra chừng hơn mười dặm!

Chỉ thấy sương mù tan đi, một thân hình cao vút to lớn hiện ra từ trong sương mù. Âm hồn vị Nhân hoàng này cao tới hơn mười dặm, khuôn mặt hiện ra trong tầng mây, lạnh lùng nhìn quyền ấn cổ phật đánh tới mặt mình.

Rống!

Hắn há mồm rống to, chỉ thấy bàn tay của cự phật viễn cổ vang lên một tiếng đứt vỡ ra, một luồng lực lượng thật to lớn xông tới, dọc theo cánh tay không ngừng nổ tung này, trong chớp mắt liền khiến cự phật nổ thành mảnh vụn, sụp đổ tan tành!

Đây là thực lực của thân thể Nhân hoàng, mạnh mẽ vô thao, tu vi thực lực của vị âm hồn Nhân hoàng này khi còn sống hẳn là còn hơn cả Liệt Hỏa Minh Tôn, ý chí bất tử còn sót lại sau khi chết cải tạo thân thể, vô cùng bá đạo.

Bùm, bùm, bùm!

Âm hồn Nhân hoàng đi từng bước tới, sát khí nặng nề, dường như một con thú lớn viễn cổ từ trong sương mù từ từ đi ra, áp lực tạo cho người ta gần như không thể tưởng tượng được.

"Gian phu dâm phụ, Phật gia giết cái âm hồn này trước, xong rồi sẽ xử lý đôi cẩu nam nữ các ngươi!"

Lão tăng kia đột nhiên thảy người nhảy dựng lên, hống to một tiếng, chỉ thấy lão ta vừa khô vừa gầy, giống như cây gậy trúc hai trượng, quanh thân kim quang chói lóa, lục đại kim luân sau đầu xoay tròn không ngớt, bên trong kim luân chính là một mảng Phật quốc niết bàn.

Thân hình lão càng lúc càng cao, càng lúc càng lớn, chính là đem Thiên Địa Pháp Tướng của mình dung nhập vào trong thân thể, giống như một vị Kim Phật, một quyền đánh ra, so với cự phật viễn cổ kia còn mạnh hơn bao nhiêu!

Kim thân của lão dung nhập Thiên Địa Pháp Tướng, cao lớn xấp xỉ âm hồn Nhân hoàng. Một quyền đánh ra, Phật âm xướng to, trong Phật quốc niết bàn sau đầu kia vô hạn Phật quang tuôn ra, rót vào bên trong nắm tay lão, toàn bộ Phật quốc, hàng tỉ Phật đà đánh đến âm hồn vị Nhân hoàng kia!

"Các ngươi nghĩ là âm hồn Nhân hoàng thì có thể đối phó được ta sao?"

Lão đánh ra một quyền, đánh trúng lên gương mặt âm hồn Nhân hoàng, chỉ thấy máu thịt văng khắp nơi, nửa cái đầu của âm hồn Nhân hoàng gần như bị lão đánh xuyên qua!

Âm hồn Nhân hoàng kia đồng thời cũng đánh một quyền đến, nện mạnh lên ngực lão tăng, chỉ nghe một tiếng vang truyền đến, ngực lão tăng bị đánh xuyên qua, nhìn rõ trước sau, dù là Cửu Chuyển Nguyên Công cũng không thể ngăn cản!

Cửu Chuyển Nguyên Công tu luyện lên cảnh giới càng cao, thân thể sẽ càng mạnh. Lão tăng này tu luyện đến Tam Bất Diệt cảnh, thân thể mạnh gần như có thể sánh với Nhân hoàng, nhưng đối mặt với âm hồn cũng là thân thể Nhân hoàng, loại ưu thế này của lão đã không còn chút nào.

Bọn họ chiến đấu gần như từng quyền đến thịt, tình cảnh thật đẫm máu, lão tăng kia dũng mãnh làm cho Diệp Húc và Ma La Dư nhìn đều phải thất sắc.

Hai người bọn họ vẫn chưa đi xa, mà bỏ chạy ra trăm dặm thì lập tức dừng lại đứng xem.

Lão tăng và âm hồn Nhân hoàng kia chiến đấu long trời lở đất, thậm chí còn xua tan sương mù trăm dặm, khiến bọn họ nhìn thấy rõ ràng.

"Vị đại vu Tam Bất Diệt cảnh Tiểu Quang Minh Thánh Địa dũng mãnh như thế chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, người này tất là sơn môn hộ pháp của Tiểu Quang Minh Thánh Địa, bảo Nguyên Đại Thiện sư, khó trách giết lên lại nặng như vậy!"

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ma La Dư xanh mét, cười lạnh nói: "Con lừa đần Bảo Nguyên này lại dám đắc tội ta, lão chết chắc rồi!"

Lập tức, cô ta hung ác nhìn về phía Diệp Húc, sát khí dày đặc, lạnh lùng cười nói: "Ngươi vừa rồi lại dám nói ta là…. Nói ta là cái gì đó, Diệp Thiếu Bảo, ngươi cũng chết chắc rồi!" Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Ô! Ô!

Trong yết hầu Diệp Húc phát ra tiếng gầm nhẹ như tiếng dã thú, huyết quang trong mắt phóng ra, từng luồng sát khí trên người phóng lên cao, vô cùng nồng đậm, như sát thần giáng lâm.

Giết!"

Bốn cái đầu của Diệp Húc đồng loạt rống to, tám con mắt mở ra, những dòng Thái Dương Thần Quang bắn ra, cắt vỡ hư không, thậm chí còn đốt chảy cả hư không.

Bên trong thân thể hắn, vô số đại đỉnh chui ra, chỉ thấy đại đỉnh va vào nhau, boong boong vang lên, lập tức tạo thành những con dị thú thượng cổ vô cùng hung hãn, bay múa khắp trời.

Những con dị thú thượng cổ đó dính lấy dương khí hừng hực mãnh liệt của hắn, lập tức ào ào bốc cháy, mang theo hơi thở vô cùng mãnh liệt bá đạo, phóng tới Ma La Dư!

"Nguy rồi! Tiểu tử này lại tẩu hỏa nhập ma, bị sát niệm khống chế rồi!"

Ma La Dư cả kinh trong lòng, cô ta biết rõ khiếm khuyết của tâm pháp của Diệp Húc, biết giờ phút này Diệp Húc tất nhiên là bị sát niệm khống chế, vô tri vô giác, gặp người liền giết, cũng không phải là thật tình muốn ra tay với mình.

Phía sau cô ta lập tức xuất hiện vô số bàn tay, những con ma nhãn trong lòng bàn tay mở ra, bắn ra ma quang, tia sáng tạo thành thiên la địa võng, giết chết hàng loạt con dị thú thượng cổ.

Răng rắc!

Một vầng mặt trời chói chang từ từ dâng lên, xé rách thiên la địa võng do ma nhãn tạo thành, hạ xuống đầu cô ta. Diệp Húc dùng thức này Dương Thiên Thần Vương Diệt Kiếp ấn này khi hắn ở trong trạng thái vô thức, bá đạo vô cùng, chính là hắn dùng toàn lực phát ra. Lần trước hắn giao thủ với Ma La Dư vẫn chưa dùng hết toàn lực, chỉ dùng Cửu Đỉnh Vạn Pháp Yêu Quyết, lần này toàn lực ra tay, rất dũng mãnh, thậm chí còn có thể đánh vỡ một chút trên thân thể Nhân hoàng, uy lực vô cùng mạnh mẽ!

Nếu một kích này rơi vào người Ma La Dư, tuyệt đối có thể làm cho cô ta bị thương, thậm chí là trọng thương!

"Diệp Thiếu Bảo, nhanh tỉnh lại đi, nếu không đừng trách ta vô tình!"

Sát khí trong mắt Ma La Dư manh động, sau lưng đột nhiên mọc lên từng tòa thần điện, hóa thành thập phương U Minh ma thổ, mỗi một tầng Địa ngục đều có hàng tỉ thiên ma, ma khí cuồn cuộn đè tới Diệp Húc!

Oành!

Dương Thiên Thần Vương Diệt Kiếp ấn của Diệp Húc đánh thật mạnh lên ngực Ma La Dư, chỉ nghe tiếng rắc rắc giòn vang truyền đến, xương sườn của Ma La Dư liên tục gãy mấy cái, miệng hộc máu không ngừng, thân thể mềm mại bị đánh bay ngược ra hơn mười dặm.

Sau lưng Diệp Húc, một đôi cánh thịt rung lên, đuổi theo Ma La Dư, một tay giơ ra nắm lấy cái cổ trắng nõn của ma nữ này, còn có bốn cánh tay bắt lấy tứ chi Ma La Dư, còn lại ba cái thì niết Thái Hoàng Thần Vương Khai Thiên ấn, hóa thành chiếc rìu lớn, định bổ chết ma nữ này!

"Diệp Thiếu Bảo, nếu ngươi không tỉnh lại, đừng trách bà cô ta hạ sát thủ đó!" Ma La Dư bị hắn bóp chặt cổ họng, bắt đầu thở không nổi, khản giọng nói.

Trong mắt cô ta hàn quang hiện lên, Thập Phương U Minh trấn áp xuống, gào thét nhảy vào bên trong khí thế phía sau Diệp Húc, từng tầng U Minh Địa Ngục tản ra đủ mọi loại hơi thở quỷ dị, chống cự lại dị tượng xuất hiện từ năm mặt trời bên trong khí thế của Diệp Húc!

Cùng lúc đó, Diệp Húc cầm ba thanh Khai Thiên Cự Phủ đánh xuống, khó khăn lắm mới dừng lại trước mặt Ma La Dư.

Thần trí Diệp Húc rốt cuộc khôi phục chút thanh minh ở giờ khắc này, mồ hôi lạnh không khỏi chảy ra trên trán hắn, đồng thời cũng áy náy vạn phần với Ma La Dư.

Ma La Dư vốn có thể tránh được công kích của hắn, nhưng vì trấn áp tâm ma cho hắn, gắng gượng lấy thân thể đón lấy Dương Thiên Thần Vương Diệt Kiếp ấn, người bị thương nặng, nhân cơ hội thi triển Thập Phương U Minh khắc chế năm mặt trời đồng thời xuất ra từ trong khí thế của hắn.

"Vừa rồi…"

Diệp Húc buông Ma La Dư ra, đang định giải thích, chỉ thấy Ma La Dư khẽ quát một tiếng, sau lưng đột nhiên hiện ra Ma La Pháp Tướng, ngàn tay ngàn mắt ngàn chân, ngàn con mắt mở ra, vô số dòng ma quang bắn đến, đều đánh lên người Diệp Húc!

Diệp Húc không tránh không né, để mặc cho những ma quang đó bắn lên người mình, chỉ thấy thân thể hắn bị vô số dòng ma quang xuyên thủng, nhìn thấy trước sau.

Ma La Dư đằng đằng sát khí, Pháp tướng phía sau cầm lấy ma đao, quát lên một tiếng liền chém tới đầu hắn!

Ma đạo hạ xuống, khó khăn lắm mới dừng ở trên đỉnh đầu Diệp Húc, Ma La Dư mặt đầy sát khí, lạnh lùng nói: "Ngươi vì sao không tránh? Có biết bà cô ta hiện giờ lửa giận ngập đầu, hận không thể một đao chém chết ngươi?"

Diệp Húc cười khổ, hạ giọng nói: "Vừa rồi ta đả thương cô, cô đánh trả là đương nhiên."

Ma La Dư hừ lạnh một tiếng, thu hồi ma đao, khụ ra một búng máu, lập tức lau đi tơ máu nơi khóe miệng, thản nhiên nói: "Vừa rồi ngươi nhập ma, thần trí không rõ, ta mới không so đo với ngươi."

"Ta nợ cô."

Diệp Húc im lặng một lát, cười nói: "Sau này nếu Diệp mỗ có chút thành tựu, tất sẽ báo đáp ân tình hôm nay, quyết không nuốt lời!"

Trong mắt Ma La Dư lộ ra một chút dị sắc, cười khanh khách nói: "Có chút thành tựu? Diệp Thiếu Bảo, ngươi không sống đến ngày đó, chờ ra khỏi biển Oan Hồn này, bà cô ta lập tức chém ngươi, cắt thành nhân côn!"

Cô ta cười ngâm ngâm nói ra lời này, lại làm cho người ta có một loại cảm giác sởn tóc gáy, dường như không phải là một câu nói vui đùa, ngược lại thật sự có thể cắt Diệp Húc thành nhân côn.

Bảo Nguyên Đại Thiền sư cùng âm hồn Nhân hoàng vẫn liên tục chiến đấu như trước, long trời lỏ đất. Hai người này đều đã tu thành thân thể bất tử bất diệt, mặc dù bị đánh nát đi vẫn có thể phục hồi như cũ, trong lúc nhất thời hai người giằng co mãi không xong.

"Tiểu tử tối, ngươi nói ai sẽ thắng?" Ma La Dư ánh mắt chớp động, nhìn về bãi chiến trường kia, chỉ thấy không gian phạm vi trăm dặm đều bị hai người đánh thành một mảng hỗn độn. Âm hồn Nhân hoàng và Bảo Nguyên Đại Thiền sư đứng ở trong hư không hỗn độn đổ nát, quyền đến cước đi, những luồng hơi thở hủy diệt đánh tới mọi nơi, khiến người không thể đến gần.

Diệp Húc nhìn thoáng qua, mỉm cười nói: "Chúng ta sẽ thắng."

Ánh mắt Ma La Dư sáng lên, cười khanh khách nói: "Không sai, chúng ta sẽ thắng! Dám nói chúng ta là cẩu nam nữ, đợi đến lúc bà cô ta bắt được con lừa già ngu ngốc kia, sẽ cắt lão thành mảnh nhỏ, nghiên cứu chế tạo rồi cho chó ăn!"

"Người thắng có vẻ không chỉ là chúng ta, còn có những người khác ở nơi này!"

Diệp Húc đột nhiên cảm giác được từng luồng từng luồng hơi thở như có như không truyền đến, hiển nhiên là trong biển Oan Hồn này không chỉ có hai người bọn họ xem trận chiến giữa Bảo Nguyên Đại Thiền sư và âm hồn Nhân hoàng, cón có những người khác cũng xuất hiện ở nơi đây, ngồi chờ làm ngư ông đắc lợi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.