Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 518: Thân thể Vu Hoàng



Đây là một bộ yêu thi, tuy đã chết không biết bao lâu, thi thể đã hư thối đến chỉ còn lại xương cốt, nhưng những luồng yêu khí đặc vẫn tràn ra từ trên bộ xương đó.

Bộ hài cốt này dài đến ngàn thước, to lớn như núi, hình thể như rồng, trên lưng mọc hơn mười đôi cánh xương, ở trên xương cốt hắn còn khoác một cái áo giáp thật dày, hiển nhiên là một món vu bảo rất tốt. Nguồn truyện: Truyện FULL

Đáng tiếc chính là, nơi đây khắp nơi tràn ngập đủ loại ma khí, chiếc áo giáp này đã bị ma khí ăn mòn, vỡ nát, động vào liền vỡ, đã không còn chút tác dụng nào.

Có thể tưởng tượng ra, nguyên hình của tên đại vu yêu tộc này khi còn sống tất nhiên vô cùng khổng lồ, tu vi của hắn mạnh mẽ, thân khoác áo giáp, chưa chắc sẽ yếu hơn bao nhiêu so với hoàng tộc Ma tộc ngang cấp!

Ở bên người hắn còn lưu lại một tòa Bảo Hồn giới, hình dạng nó như Tam Xoa Kích, dựng thẳng bên cạnh hài cốt, hẳn là vu bảo mà vị đại vu yêu tộc này sử dụng khi còn sống, đáng tiếc đã bị ma khí ăn mòn sạch sẽ, chỉ còn lại không gian tàn phá kia.

"Vị đại vu yêu tộc này chết như thế nào nhỉ?" Diệp Húc nhiều lần quan sát, cũng không nhìn thấy bất cứ thương thế gì trên hài cốt, trong lòng không khỏi tò mò vạn phần.

Vị đại vu yêu tộc này cũng không hình thành thứ như âm hồn, hẳn là khi còn sống bị người dùng pháp lực hùng mạnh trực tiếp xóa bỏ, tất cả mọi thứ khi còn sống đều bị xóa đi, không còn chút nào, chỉ còn lại một bộ hài cốt.

Ma La Dư lập tức phát hiện, hoảng sợ nhìn lên trời cao, chỉ thấy mảng thiên địa do khí thế của Vu hoàng hình thành này bị vỡ ra một vết nứt cực lớn, dài đến sáu bảy mươi dặm, nhìn vết tích như thể là do vu bảo kiểu Tam Xoa Kích tạo ra!

"Tên đại vu yêu tộc này chắc chắn là một vị Đại tướng quân của Đại Chu hoàng triều lúc đó, một kích hạ xuống xé rách thế giới do khí thế của Vu hoàng tọa thành, tu vi của hắn có lẽ là Nhân hoàng đỉnh phong!"

Diệp Húc cũng chú ý rới vết nứt đó, thất thanh nói: "Chẳng lẽ Nhân hoàng có thể hùng mạnh đến mức đả thương được Vu hoàng?"

Ở trong nhận thức của hắn, Vu hoàng chính là nhân vật đứng đầu trên đời này, bá chủ thế giới, tượng trưng cho vô địch, người như thế, mạnh đến cực hạn mà loài người có thể đạt tới, thậm chí có thể sánh với tiên phật thời viễn cổ!

Nhưng tất cả những thứ hắn nhìn thấy trước mắt đây đã làm cho niềm tin của hắn có chút dao động.

Ma La Dư cười nói: "Thực lực của vị đại vu yêu tộc này có thể làm thương đến Vu hoàng, coi như là cường giả nổi bật, đáng tiếc, vẫn chết ở trong tay Vu hoàng Hằng Cổ Ma Vực ta."

Hai người lách qua bộ hài cốt này, tiếp tục đi đến phía trước, đi không bao xa lại thấy một thi thể khác nằm trên mặt đất. Đây là hài cốt của một đại vu loài người, thân thể cũng hư thối, chỉ còn lại xương cốt.

Mà ở dưới chân người này, mặt đất bị xuyên thủng, hiển nhiên là bị người này lấy trọng bảo đánh xuyên qua, công kích vị Vu hoàng này. Công kích của hắn mạnh đến mức khiến cho khí thế của vị Nữ vu hoàng này không thể chữa trị, xuất hiện tổn hại vĩnh viễn!

Hiển nhiên hắn cũng là một vị Nhân hoàng, cũng mặc áo giáp, Vu Hồn giới của hắn đã trống trơn, rách nát, bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ.

Một đường đi tới, bọn họ nhìn đến càng ngày càng nhiều bộ hài cốt hiện ra trong mảng mai cốt chi địa của Vu hoàng này, ước chừng có ba mươi bốn bộ hài cốt Nhân hoàng, một mảnh trắng xóa.

Những người này đến từ hai đại chủng tộc yêu tộc và nhân tộc, hẳn đều là tuyệt đỉnh cường giả dưới trướng Chu Vũ Mục Vương của Đại Chu hoàng triều. Khi đó ở trên chiến trường, bọn họ tập kích vị Nữ vu hoàng của Chuyển Luân Vương Thần Điện, đánh vỡ khí thế của nàng ta.

Khi bọn họ còn sống, thực lực đều mạnh đến tột cùng, cách cảnh giới Vu hoàng không xa đáng tiếc đều chết ở nơi này, xương cốt bị ma khí ăn mòn.

Bọn họ chết ở chỗ này, thậm chí không thể hình thành âm hồn, chỉ có một nguyên nhân, đó chính là vị Nữ vu hoàng này tự ra tay, diệt trừ bọn họ!

"Ba mươi bốn vị Nhân hoàng vây công vị Vu hoàng này, đều chết thảm cả, trận đại chiến này thật sự dị thường thảm thiết…"

Diệp Húc dọc theo đường đi chỉ thấy khí thế của vị Nữ vu hoàng này bị đánh cho vỡ nát, tàn phá kinh khủng, hiển nhiên trận ác chiến năm đó cực kỳ thảm thiết.

Ba mươi bốn vị Nhân hoàng, vây công một vị Vu hoàng, khiêu chiến cường giả vô địch, có thể nói là một việc làm vĩ đại!

"Nhưng vị Chuyển Luân Nữ Thánh Vương này cũng là một nhân vật quá giỏi, lại giết chết tất cả ba mươi bón vị Nhân hoàng, thực lực mạnh mẽ làm cho người ta phải khâm phục. Loại bản lĩnh này, tương đương với một hành động liền tiêu diệt thế giới Vu Hoang ta, tất cả Thánh chủ của các đại thành địa!"

Diệp Húc thầm nghĩ: "Hiện giờ thế giới Vu Hoang tới nay vẫn chưa thống nhất, các đại thánh địa đã không còn những hoàng triều Vu hoàng hùng mạnh trấn áp, theo lý mà nói thì hẳn là phồn thịnh quang vinh, xuất hiện càng nhiều Nhân hoàng, bách gia tranh minh, sao ngược lại còn không nhiều Nhân hoàng như thời kỳ Chu Vũ Mục vương?"

Diệp Húc có chút buồn bực trong lòng, từ khi Đại Chu hoàng triều bị diệt tới nay đã có vạn năm, thời gian dài như vậy mà không ngờ cao thủ Nhân Hoàng kỳ còn không nhiều bằng Đại Chu hoàng triều, Vu hoàng ngay cả một người cũng không có, loại tình hình này có thể nói là khác thường.

Dù sao, có Đại Chu hoàng triều trấn áp, các đại thánh địa thoi thóp, không xuất hiện Nhân hoàng Vu hoàng cũng có thể hiểu được, nhưng cho đến ngày nay, đã không có một hoàng triều thống nhất thiên hạ, Nhân hoàng của các đại thánh địa vẫn còn ít ỏi như vậy.

Này chỉ có thể nói rõ hai tình huống, hoặc là các đại thánh địa đều là heo, hoặc là năng lực của các đại thánh địa có lẽ so với nhìn qua thì hùng hậu rất nhiều.

Nói không chừng, có một số Nhân hoàng đã ẩn nấp đi rồi.

Hơi thở Vu hoàng phía trước càng ngày càng nặng, mùi máu càng lúc càng đậm, đột nhiên một biển máu mênh mông hiện ra trước mắt Diệp Húc và Ma La Dư.

Mùi máu tanh mà bọn họ ngửi được ban nãy chính là truyền đến từ biển máu này.

"Đây là… máu Vu hoàng!"

Diệp Húc quá khiếp sợ, liếc Ma La Dư, hai người đều có thể cảm giác được năng lượng khủng bố chất chứa trong biển máu này, chỉ sợ năng lượng ẩn chứa trong một giọt máu thôi cũng đủ để trấn chết những đại vu như bọn họ!

Mà toàn bộ biển này đều là máu Vu hoàng, sóng biển cuồn cuộn, cuốn lên những sóng máu cao lớn như những ngọn núi nhỏ, sóng lớn đánh đến hư không, khiến hư không rách ra, vỡ tan!

Vị Chuyển Luân Nữ Thánh Vương này giết chết ba mươi bốn vị Nhân hoàng rồi cũng không có bình yên vô sự, ngược lại sau trận chiến đó lọt vào đả kích trí mạng, máu chảy thành biển!

Một tòa Chuyển Luân Vương Thần Điện thật lớn đứng vững phía trên biển máu này. Bốn phía thần điện, lục đạo chuyển luân ông ông chuyển động, lục đạo chuyển luân này rất khác biệt với của Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương, chính là từ duy nhất máu tươi tạo thành, có vẻ vô cùng quỷ dị.

Nơi này là mảnh đất trung tâm của mai cốt chi địa, hơi thở Vu hoàng cực kỳ trầm trọng, thậm chí ép cho hư không không ngừng rung rung vỡ tan, khắp nơi tràn ngập những dòng nước xiết hủy diệt mênh mông dị thường.

Mà trung tâm Chuyển Luân Vương Thần Điện, Diệp Húc nhìn thấy một nữ tử tám tay ngồi ngay ngắn trên điện, lòng bàn tay hướng trời. Tay cô ta trắng nõn như ngọc, nắm những ấn pháp khác nhau, ẩn chứa đạo lý vô cùng sâu sắc huyền bí, mà tư thái của cô ta thần thánh uyển chuyển, làm cho người ta vừa nhìn thấy liền cảm thấy kinh diễm.

Đáng tiếc chính là, đầu của nàng đã không cánh mà bay, hẳn là bị người chặt đứt, giết chết nàng ta, bởi vậy âm hồn vị Nữ vu hoàng này mới lưu luyến trên Hoàng Tuyền lộ, tìm kiếm đầu của mình.

Mảng thiên địa này bị tàn phá cực kỳ mạnh mẽ, nơi nơi đều rách nát, trên bầu trời xuất hiện những vết tích vĩnh viễn không thể xóa bằng, nhìn mà thấy ghê người.

Thứ khiến Diệp Húc và Ma La Dư khiếp sợ nhất chính là một cái chưởng ấn cực lớn, cái chưởng ấn này hiện ra phía trên Chuyển Luân Vương Thần Điện, có thể thấy rõ năm ngón tay đánh xuyên qua thế giới này, để lại dấu vết vĩnh viễn không thể xóa nhòa.

Mục tiêu của chưởng ấn đó đúng là vị Chuyển Luân Nữ Thánh Vương này, hiển nhiên đúng là cái bàn tay to này đã chặt đứt đầu Nữ thánh vương, giết chết nàng ta ở trong thế giới của mình!

Ba mươi bốn vị Nhân hoàng vây công không thể khiến vị Nữ thánh vương này bị thương nặng, mà bàn tay này vừa xuất hiện đã giết chết vị Nữ thánh vương này!

Diệp Húc phun ra một hơi, từ từ nói: "Chu Vũ Mục Vương…"

Ma La Dư nhìn cái chưởng ấn thật lớn trên không trung kia, lặng lẽ gật đầu.

Chu Vũ Mục Vương vị bá chủ thống nhất thế giới Vu Hoang chính là vị Vu hoàng được xưng hùng mạnh nhất hơn mười vạn năm tới nay, chỉ có vị Vu hoàng vô địch hơn mười vạn năm như vậy ra tay, mới có thể một chiêu liền giết chết vị Nữ thánh vương này.

Thực lực của ông ta cao thâm khiến người ta không thể tưởng tượng nổi!

"Ngay cả phụ nữ cũng giết, tên Chu Vũ Mục Vương này hiển nhiên cũng chẳng phải thứ tốt!" Ma La Dư căm giận nói.

Diệp Húc nhún nhún vai, với lời của cô ta cũng không dám gật bừa. Theo hắn thấy, chỉ cần là kẻ thù thì chẳng phân biệt nam hay nữ, đáng chết thì giết, không chút lưu tình.

Nếu không phải Ma La Dư cùng chung hoạn nạn với hắn, chỉ sợ Diệp Húc đã sớm hạ sát thủ, xử lý ma nữ này rồi.

"Nếu ta có thể đem thân thể vị Nữ thánh vương này luyện thành thân ngoại hóa thân thì còn có ai sẽ là đối thủ của ta nữa? Ta muốn ai gọi ta là tỷ tỷ thì kẻ đó phải gọi, nếu không bà cô ta liền cắt hắn!"

Đôi mắt Ma La Dư tỏa sáng, tha thiết nhìn chằm chằm vị Nữ thánh vương trong Chuyển Luân Vương Thần Điện, đột nhiên liếc Diệp Húc một cái, giọng nói dịu dàng hẳn: "Thiếu Bảo, chỉ cần ngươi giúp ta lấy được thân thể vị Nữ thánh vương này, tỷ tỷ cái gì cũng đồng ý ngươi…"

Cô ta dùng bờ vai mình cọ cọ Diệp Húc, ánh mắt quyến rũ, cúi đầu xuống, cười ha ha nói: "Người ta còn có thể sinh con cho ngươi…"

Diệp Húc gần như hộc máu, trừng to mắt nhìn nàng, mồ hôi lạnh tuôn đầy trán, không biết nên nói gì cho tốt.

"Có đồng ý hay không?" Ma La Dư tức giận nói.

"Cha cô sẽ băm ta ra mất, không làm!" Diệp Húc sợ như sợ cọp, vội vàng tránh ra.

Ma La Dư tức chết đi được, ma đao vừa chuyển, hạ xuống đầu vai Diệp Húc, hung ác nói: "Ngươi có làm hay không? Không làm ta liền cắt người!"

"Cô cắt ta ta cũng không làm, sinh con với cô, cha cô không lột da ta ướp thành người khô mới lạ?" Diệp Húc thấy chết không sờn, hiên ngang lẫm liệt nói.

Ma La Dư kiều nhan đỏ lên, khuôn mặt thẹn thùng, giận dữ nói: "Ta không phải nói là sinh con, ta nói là giúp ta cướp lấy thân thể Chuyển Luân Nữ Thánh Vương! Ngươi nghĩ đi nơi nào thế, cả đầu toàn nghxi đen tối!"

Diệp Húc thở phào nhẹ nhõm, nâng tay đẩy ma đao ra, nhìn về biển máu kia.

Hơi thở của Vu hoàng nơi đây nặng đã có thể sánh ngang với lăng mộ Bàn hoàng, có thể tưởng tượng, nếu bọn họ lăng không phi hành tới tòa Chuyển Luân Vương Thần Điện kia, có lẽ chưa bay được mấy dặm đã bị hơi thở của Nữ thánh vương ép cho rơi vào trong biển, mà biển máu này lại là máu tươi của Nữ thánh vương, rơi vào trong đó thì tuyệt đối chỉ còn đường chết!

Đây là một cái rãnh trời không thể vượt qua, ngăn cản bọn họ ở bên ngoài, không thể tiến vào thần điện.

"Đây rõ ràng là một mảnh tuyệt địa, vốn không thể nào vượt biển được!"

Diệp Húc đang định từ chối Ma La Dư, khiến cô ta triệt để chết phần tâm này đi, đột nhiên hắn nhìn thấy trong tòa Chuyển Luân Vương Thần Điện trên biển máu kia, phía sau Nữ vu hoàng, những luồng sáng mờ nhiều màu sắc dâng lên, mờ mịt như triều, bắt đầu khởi động ở trong điện, như thể là thứ có sinh mạng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.