Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 653



Bàn Đào đối với bất kỳ một vị vu sĩ đại vu nào mà nói đều là vô thượng trân phẩm. Một quả bàn đào có thể tăng thọ nguyên ngàn năm, nếu ăn bàn đào, sẽ tăng thêm nhiều ngàn năm quang âm, có thể cùng vu sĩ đại vu tiêu xài, cái này đối với Nhân Hoàng, đối với Thánh chủ mà nói, quả thực có một sức lôi cuốn chết người.

Nhân Hoàng Thánh chủ tu luyện cho tới cảnh giới bây giờ, chỉ tiến về phía trước một bước nữa thì đó là Vu Hoàng, nhưng một bước này lại cực kỳ gian khổ gian nan, không phải bất cứ kẻ nào đều có thể đạt được.

Những người này tu luyện đến cảnh giới Nhân Hoàng Thánh chủ đều đã hao hết tư chất của chính mình, chỉ có thể dùng thời gian để chậm rãi tăng cường tu vi của chính mình, kéo dài thêm ngàn năm tuổi thọ, có thể cho bọn họ có khả năng đột phá cảnh giới này, thành tựu Vu Hoàng!

Tuy rằng cây Bàn đào quý trọng vô cùng, nhưng đối với Diệp Húc mà nói, cũng không tính là gì, cái hắn coi trọng chính là cây nhân sâm.

Quả nhân sâm có thể tăng thọ nguyên chín ngàn năm, dược hiệu vượt xa bàn đào.

Bàn đào chỉ có thể dùng một lần, lần thứ hai dùng, dược hiệu rất là suy giảm, gia tăng không bao nhiêu thọ nguyên, nhân sâm quả hẳn là cũng như thế.

Nhân sâm quả chín ngàn năm chín một lần, một quả kéo dài tuổi thọ chín ngàn năm. Tiên nhân có thể dùng quả nhân sâm, đạt tới mục đích trường sinh bất tử, đối với vu sĩ mà nói, chỉ lần đầu tiên dùng là hữu hiệu.

Khi Thanh đế lần thứ hai đi vào Phương Trượng tiên sơn, liền nhắn lại với mọi người, quả nhân sâm đối với y đã không có hiệu quả, có thể thấy được vu và tiên khác nhau rất lớn, lực lượng vu có lẽ có thể vượt qua tiên, nhưng vĩnh viễn không thể trường sinh bất tử, trường thọ cùng thiên địa.

Người khác thèm khát tìm một gốc cây tần đào kéo dài tuổi thọ, thậm chí trong Khắc Hoàng gieo trồng một gốc cây ở chính sau vườn của mình. Mà Diệp Húc lại kế thừa Nam Thiên Môn của Tây Hoàng, trong Nam Thiên Môn có cả một vườn Bàn Đào, đã bị Diệp Húc nhổ tất cả, di chuyển đến trồng bên trong ngọc lầu, giao cho Hùng đen chăm sóc.

Tây Hoàng - vị Vu Hoàng thượng cổ này đến từ Hoa Tư thiên quốc thần bí, Côn Luân thế giới.

Côn Luân thế giới cũng là một thế giới độc lập như thế giới Vu Hoang, đó là nơi Tây Vương Mẫu cao quý ở.

Hoa Tư thiên quốc thành lập ở bên trong Côn Luân thế giới, không phải Côn Luân mà cổ Côn Luân thánh địa Diệp Húc từng đến qua. Cổ Côn Luân thánh địa chỉ là Tây Hoàng thành lập đàn tràng, mô phỏng theo Côn Luân mà xây dựng nên.

Thế giới Côn Luân nơi có Hoa Tư thiên quốc kia lại từng là nơi khởi nguyên của cổ tiên. Khi thế giới viễn cổ tan biến, Tiên giới Thiên đình, Ngọc Đế và Vương Mẫu giáng lâm tới đó, khổ cực chống lại thiên địa đại thế, rốt cục thất bại nên đã tự giải Nguyên Thần, để chính mình và tất cả con nối dòng hết thảy hóa thành vu.

Hoa Tư thiên quốc chính là thần quốc đầu tiên do con cháu Ngọc Đế và Vương Mẫu thành lập, so với thế giới Vu Hoang còn mạnh hơn rất nhiều lần, cao thủ xuất hiện rất nhiều!

Tây Hoàng thân là thiên tử của thần quốc kia, có một vườn Bàn Đào lớn, cũng không phải là điều may mắn.

" Hiện giờ Vu Hoang đại loạn, một bên có Thiên giới yêu ma làm loạn, một bên lại có con nối dòng của Đế Khốc Thần Vương ẩn núp chờ thời cơ Đông Sơn tái khởi, nhất thống Vu Hoang, có thể nói là thời buổi rối loạn. "

Quỳnh Tiêu cung chủ ăn bàn đào, thở dài, nói: " Nghe nói Thiên Nhân tông đã bị giết, bị yêu ma Thiên giới bàn điểm tự lập thánh địa. Còn có các đại châu khác ở hải ngoại, cũng có thánh địa rơi vào tay giặc, tam cung ma đạo tuy rằng chưa bị bức bách, nhưng chỉ sợ cũng khó có thể may mắn thoát khỏi. Thậm chí Bổ Thiên các bên trong sáu phái ma đạo cũng bị công hãm, hiện giờ đã hướng về con nối dòng Đế Khốc Thần vương nguyện trung thành... "

Diệp Húc trong lòng vừa động, trầm giọng nói: " Cung chủ có biết con nối dòng Đế Khốc Thần Vương kia tột cùng là ai không? "

Quỳnh Tiêu cung chủ lắc đầu: " Đến nay vẫn không có người nào biết diện mạo thật của hắn, cũng không có người nào gặp qua hắn xuất thủ. Người này thần bí khó lường, hơn nữa có cường nhân Thiên giới phụ tá, thế lực bao trùm ở tất cả phía trên thánh địa. Đối với thế giới Vu Hoang ta mà nói, chỉ sợ không phải phúc khí, mà là đại tai nạn. Có người nói, hắn giờ phút này ở trên Tuần Thiên Sứ đối kháng, cũng có người nói người này đã tới thế giới Vu Hoang ẩn núp xuống dưới, chờ thời cơ hành động. Lời đồn nhiều lắm, người này đích thực tột cùng ở nơi nào, không ai có thể nói rõ được. "

Diệp Húc trong lòng trầm xuống, hắn đến nay cũng không biết con nối dòng Đế Khốc Thần vương đến tột cùng là một người, hay là một bãi máu của Đế Khốc. Quỳnh Tiêu cung chủ là một Thánh chủ trong ma đạo tam cung, nàng không rõ ràng thì đương nhiênDiệp Húc lại càng không rõ ràng.

" Nghe nói Tinh Đế đã xuất quan, chuẩn bị triệu tập tất cả thiên hạ chính ma yêu thánh địa tạo thành một liên minh, liên kết cộng đồng đối kháng với con nối dòng Đế Khốc Thần vương. "

Quỳnh Tiêu cung chủ tiếp tục nói: " Tinh Đế và Ứng sư huynh chính là cao thủ mạnh nhất đương thời, khoảng cách tới Vu Hoàng chỉ cách có một đường. Người này dã tâm bừng bừng, nếu thật sự đem tất cả thánh địa tập hợp cùng một chỗ, hình thành một đại liên minh, chỉ sợ cũng không phải là phúc của thế giới Vu Hoang, mà là biến thành vũ khí trong tay hắn, hoàn thành thành tựu Vu Hoàng hoàn thành dã tâm thống nhất thiên hạ của hắn. Đáng tiếc, có thể chống lại Tinh đế chỉ có Ứng sư huynh, giờ phút này Ứng sư huynh không ở đây, không người nào có thể có địa vị ngang với Tinh Đế. " Nguồn: http://truyenfull.xyz

Triều Công Thiều sắc mặt quan trọng, buồn bã mà than, hạ giọng nói: " Loạn thế... "

Đây là loạn thế, cá rồng hỗn tạp, rồng rắn khởi lục, Vu Hoang thế giới gặp phải một hồi biến cách thật lớn!

Thiên hạ loạn thế, đúng là anh hùng quật khởi thật là thời cơ tốt, có thể tưởng tượng sau này chắc chắn là một niên đại cao thủ mới xuất hiện!

"Chân linh bất diệt…"

Diệp Húc tiễn Quỳnh Tiêu cung chủ và đám người, qua hồi lâu mới đưa thiên hạ đại thế hiện giờ ra khỏi đầu óc, suy tư nói: " Không tu thành chân linh bất diệt, hoàn toàn không thể nhập vào Tam Bất Diệt cảnh. Thân thể bất diệt, nguyên thần bất diệt, thiên địa pháp tướng bất diệt, cơ sở của chúng đúng là chân linh bất diệt, thần thức luyện được không lẫn lộn, mới có thể trở thành Tam Bất Diệt. Bàn Vương Khai Thiên kinh của ta cũng không hoàn toàn suy diễn ra tâm pháp Tam Bất Diệt cảnh, cô đọng chân linh bất diệt không thể nóng lòng nhất thời. "

Chân linh bất diệt chính là thần thức của đại vu, thế gian đại vu tuy rằng nhiều như lông trâu, các tâm pháp cấm pháp vu pháp cũng giống như bầu trời đầy sao nhiều đếm không xuể, nhưng xét đến cùng, đều là tu luyện từ bốn thứ này.

Một là thân thể, hai là nguyên thần, ba là thiên địa pháp tướng, loại thứ bốn đó là thần thức. Đem thần thức tu luyện đến cảnh giới chân linh bất diệt, mới có thể đi vào Tam Bất Diệt cảnh, thậm chí Tam Hoàng cảnh!

Đối với tính trọng yếu của chân linh bất diệt, Diệp Húc lúc trước cũng không có nhận thức đầy đủ, nhưng hiện tại lại sâu sắc để ở trong lòng.

Thần thức tu luyện thành bất diệt chân linh, sau đó tu thành tam bất diệt cảnh, chỉ cần ý niệm bất diệt, thân thể, nguyên thần, thiên địa pháp tướng liền có thể bất diệt, chết mà sống lại.

Đại vu Tam Bất Diệt cảnh sở dĩ khó đánh như vậy, đó là vì nguyên nhân này.

Tuy nhiên chỉ cần tiêu diệt thần thức, tiêu diệt bất diệt chân linh, cho dù là Nhân Hoàng Thánh chủ, cũng chỉ một kết cục bại vong này.

Thân thể Diệp Húc giống như bất tử chi thân nhưng cũng không phải ý nghĩa thực sự là thân thể bất diệt, mà là tu vi của hắn. Bên trong Nguyên Thần và ngọc thụ, cất giấu sức sống bừng bừng, có thể bất cứ lúc nào đều có thể chữa trị thân thể tổn thương, cho dù hủy diệt thân thể, đều có thể chữa trị, khôi phục nguyên trạng.

Nhưng Diệp Húc kỳ thực vẫn chưa tu thành thân thể bất diệt, bởi vì thần thức của hắn chưa tu luyện đến giai đoạn chân linh bất diệt.

Tuy nhiên, thần thức hắn nguyên bản cực kỳ hùng mạnh, tam tương cảnh pháp tướng kỳ, có thể đẹp ngang lão quái vật tam bất diệt cảnh Nguyên Thần bất diệt, hiện giờ tu vi hắn đạt tới đỉnh cao thiên địa pháp tướng, thần thức mạnh, tuyệt đối có thể sánh ngang Nhân Hoàng!

Bởi vậy đối với Diệp Húc mà nói, tu thành chân linh bất diệt cũng không không phải là điều khó khăn.

Khó khăn Duy nhất chính là tâm pháp tiếp theo của Bàn Vương Khai Thiên kinh.

Bàn Vương Khai Thiên kinh bao gồm cấm pháp và nhiều loại khác, có Cửu Chuyển Nguyên Công, Vạn Kiếp Vô Lượng Tâm Kinh, Đại Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu cấm pháp, Hạo Thiên Đại Đạo chân kinh, Hồng Mông Thanh Liên kinh, Di La Thiên Nguyên Thủy bảo quyển, Công Đức Kim Luân, Thập Điện Diêm La Ma Hoàng đại điển, Huyền Khung Thượng Cao Ngọc Hoàng Đại Đế kinh, Ngọc Thiềm Băng Cung Nguyệt Luân kinh, Lục Đạo Phá Diệt cấm điển, Bích Lạc Hoàng Tuyền Ma Thiên cấm điển v.vv….

Bên trong cấm pháp này, chỉ có Ngọc Thiềm Băng Cung Nguyệt Luân kinh, Lục Đạo Phá Diệt cấm điển, Bích Lạc Hoàng Tuyền Ma Thiên cấm điển và Huyền Khung Thượng Cao Ngọc Hoàng Đại Đế kinh là cấm pháp hoàn chỉnh. Cửu Chuyển Nguyên Công cũng có pháp môn tu luyện Tam Bất Diệt cảnh. Về phần các cấm pháp khác, thì không có đường tu luyện Tam Bất Diệt cảnh.

" Những cấm pháp này không hoàn chỉnh thì Bàn Vương Khai Thiên Kinh đừng mơ hoàn chỉnh!"

Diệp Húc cẩn thận tính toán, Đại Tiểu Chu Thiên cấm pháp, Hạo Thiên Đại Đạo chân kinh, Hồng Mông Thanh Liên kinh và Di La Thiên Nguyên Thủy bảo quyển, ước chừng mở ra tầng thứ tám ngọc lầu của hắn khả năng sẽ có, cho nên cấm pháp của hắn, chỉ thiếu Vạn Kiếp Vô Lượng tâm kinh và Thập Điện Diêm La Ma Hoàng đại điển!

" Vạn Kiếp Vô Lượng tâm kính chính là trấn giáo tâm pháp của Vạn Kiếp môn, còn Thập Điện Diêm La Ma Hoàng đại điển lại là Ma La Dư truyền thụ cho ta, chỉ có bảy tầng đầu tiên. Muốn được hai môn cấm pháp này, nhất định phải tự mình đi một chuyến tới Vạn Kiếp môn và Hằng Cổ Ma Vực... "

Ánh mắt Diệp Húc quét tới. Chỉ thấy Hoàng Tuyền Ma Tông rất nhiều việc bị gác lại đang cần làm, Triều Công Thiều phân chia Tuyên Hoàng tinh khí giao cho các phong chủ, chuyên tâm bồi dưỡng đệ tử. Giờ phút này Tinh Đế sắp triệu tập các đại thánh địa, thảo luận tạo thành liên minh như thế nào, hiển nhiên không rời khỏi thời cơ của Hoàng Tuyền Ma Tông.

" Ta thân là đệ tử Thánh Tông, không thể không vì sự an nguy của Thánh Tông mà suy xét, tuyệt đối không có thể buông tha bất cứ nhân tố nguy hiểm nào! "

Diệp Húc đột nhiên thoáng nhìn Hầu Nhân Vực theo Thánh Tông trong tổng đàn bay ra, hạ vào phía trên linh đỉnh của chính mình. Hắn nghĩ nghĩ rồi cười lạnh nói: " Ứng sư huynh không ở, ta phải lộng quyền độc hành một hồi, tạm làm chức tông chủ! Mặc kệ ngươi có phải con trai của Ma Hoàng hay không, ta đều muốn giết, vĩnh tuyệt hậu hoạn!"

Hắn đứng dậy, chỉ thấy Già La, Tu Đề, Bảo Hiền ba vị Đại Minh Tôn Vương và Hao Thiên Khuyển đang tranh cãi ầm ĩ về vấn đề ăn Vu Hoàng huyết nhục như thế nào. Hắn lập tức bước đến, trầm giọng nói: " Tu Đề, Bảo Hiền, ta giao cho các ngươi một nhiệm vụ... "

Tu Đề minh tôn và Bảo Hiền minh tôn trong lòng cả kinh, vội vàng khom người nói: " Chủ công chỉ bảo... "

" Đi giết Hầu Nhân Vực, đem đầu tới gặp ta. "

Diệp Húc dừng một chút, ánh mắt thẳng tắp nhìn về phía hai người, hạ giọng nói: " Còn có một việc nhất định phải nói cho các ngươi biết, ta không phải là con trai của Ma Hoàng. Hầu Nhân Vực mới thực sự là con trai của Ma Hoàng!"

Tu Đề và Bảo Hiền hai vị Đại Minh Tôn Vương ngẩn ra, bọn họ vẫn nghĩ Diệp Húc là con trai của Ma Hoàng. Bởi vậy chúng trung thành và tận tâm với Diệp Húc mà không có nhị tâm. Hiện giờ nghe được Diệp Húc nói ra lời này, không khỏi có chút không biết làm sao.

Diệp Húc thản nhiên nói: " Hai người các ngươi nếu vẫn còn muốn đi theo ta, lập tức đi làm việc này. Nếu các ngươi không muốn, niệm tình các ngươi từ trước có công lao với ta, vậy mời hai vị rời khỏi đây, Diệp mỗ tuyệt đối không ngăn trở. "

Tu Đề minh tôn sắc mặt sáng tối thay đổi không chừng, đột nhiên buồn bã thở dài, bái hạ nói: " Ma Hoàng tuy rằng cho ta đứng đầu Sâm La Thần điện, nhưng đối với ta cũng không có ân đức, chỉ có uy nghiêm, ta ở trước mặt Ma Hoàng, vẫn nơm nớp lo sợ, luôn lo lắng khi nào chọc giận hắn sẽ gặp cái chết. Mà khi Tu Đề đi theo chủ công, từ đó cho đến nay, chủ công tuy rằng biết hai người ta lai lịch bất chính vẫn toàn tâm tài bồi, khiến hai ta có hy vọng đột phá trở thành Nhân Hoàng. Tu Đề nguyện ý đi theo chủ công, làm Đại Minh tôn vương dưới trướng chủ công! "

Bảo Hiền minh tôn gãi gãi đầu, cũng bái hạ nói: " Khi ta biết chân tướng liền tính toán phản ngươi, hiện giờ nghe Tu Đề vừa nói như vậy, phát hiện chủ công đối đãi đích xác không tồi. Bảo Hiền thề, cũng nguyện làm Đại Minh tôn vương dưới trướng chủ công, tương lai nhất thống Hằng Cổ Ma Vực, thành tựu sự thống trị vạn năm."

Sau khi hai người bái hạ, lúc này vươn người đứng lên, đằng đằng sát khí, thẳng đến chỗ Hầu Nhân Vực đang đứng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.