Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 777: Đã đủ thấp chưa?



Chân Thiên Công trên mặt cũng lộ ra một tia cười ác ý, nói: Các người bây giờ muốn rời khỏi cũng không kịp nữa rồi, nếu không sẽ phải chôn thân trong tiểu nguyên giới, cho dù đầu vào của các người có lớn thế nào, cũng không ai cho các người đầu ra đâu!

Diệp Húc trong lòng nhảy dựng, chi cảm thấy khi tiểu nguyên giới mở ra, khí tức thế giới chi căn cũng càng nồng đậm hơn.

Thế giới chi căn, ắt hẳn cất giấu bên trong tiểu nguyên giới này, ta bây giờ đã trong tinh thế bắt buộc rồi!

Hắn đảo mắt nhìn quanh, chỉ thấy rất nhiều Vu Hoàng nghe thấy lời này, liền lộ ra vẻ do dự không quyết, lần lượt đứng dậy rút lui, còn có kẻ nhìn thấy những người này rút lui cũng bắt chiếc theo rời khỏi Ngọc Hư Cung.

Chân huynh, những kẻ rời khỏi phần lớn đều có thân thế thanh bạch.

Tịch Phong Đào thấp giọng nói: Chỗ còn lại, gần như tất cả đều là gian tế của các môn phái cùng các thế lực lớn!

Chân Thiên Công gật đầu, bất chợt ha ha cười nói: Tiểu nguyên giới chính là một thế giới do Ngọc Hư Cung ta mở ra, bên trong không chi có nguy hiểm rình rập mà còn có cả những bảo vật không ngờ tới, các ngươi nếu như có thể đạt được, thì sau khi ra chỗ bảo vật đó đều sẽ là của các ngươi. Có điều

ý vị thâm trường nói: Điều đó cũng còn phải phụ thuộc vào vận mệnh các ngươi, nếu không sẽ chi khiến cho kẻ khác được lợi

Lời này của y nói ra, Diệp Húc lập tức cảm thấy địch ý từ trong đám người truyền ra,

phòng vệ lẫn nhau, một câu nói của Chân Thiên Công liền khơi mào lòng tham trong đám Vu Hoàng, khiến bọn họ muốn quyết một phen sống chết.

Di La Ngọc Hư Cung tại sao lại có cách làm này? Không hề phù hợp với tình hình các môn phái lớn, ngược lại còn có phần hơi giống ma đạo ta

Diệp Húc khẽ nhíu mày, Hoàng Tuyền Ma Tông tuyển chọn đệ tử, cũng là chọn ra một nhóm người có tư chất tốt, nhưng cũng không hoàn toàn giống Ngọc Hư Cung, dùng lợi ích mê hoặc người ra tay, khiến những vu sĩ tham gia tuyển chọn không chết không thôi.

Vù vù!

Chín cây Hoả Đồng long trụ đột nhiên chấn động, từng luồng hà khí từ trong đại trận

của long trụ tuôn trào ra ngoài, bao phủ lấy đám người Diệp Húc.

Đến khi hà khí tản đi hết, toàn bộ Vu Hoàng đều biến mất, chính là đã bị đại trận cuốn vào bên trong tiểu nguyên giới.

Chân sư huynh, cách làm của huynh quả thật rất tốt, khiến bọn gian tế tự tàn sát lẫn nhau, một trăm người còn lại, Ngọc Hư Cung ta liền có thể tiết kiệm rất nhiều khí lực, giám sát bọn chúng sít sao, khiến bọn chúng hữu tâm vô lực. Tịch Phong Đào cười ha ha nói.

Ngay cả Tổ Như Hải xưa nay luôn đối phó với Chân Thiên Công cũng không khỏi giơ ngón tay cái lên, ha hả cười nói: Chân Thiên Công, ngươi quả nhiên cao tay, tiểu nguyên giới này chính là thế giới do người kia mở ra, bên trong cất giấu của cải của người đó, cho dù là chúng ta tiến vào bên trong cũng phải hết sức cẩn thận, nếu không sẽ lập tức bỏ

mạng. Ngươi để mấy tên tiểu bối xông vào trong đó, nếu như có thể đả thông tiểu nguyên giới này, thì có thể giúp chúng ta bớt đi được không ít phiền phức! Nếu như không thể đả thông, thì những kẻ chết cũng đều là gian tế, Ngọc Hư Cung ta tất nhiên không có bất kỳ tổn thất nào.

Chân Thiên Công có chút tự đắc, cười hắc hắc nói: Chư vị quá khen rồi, lão phu được Thiên hậu coi trọng, lẽ nào lại không có chút bản lĩnh gì?

Y tế khởi Vu Hoàng sách, chi thấy bộ bảo sách này lơ lừng giữa không trung, ầm ầm mở ra, hiện lên hình ảnh mấy nghìn người đang đi lại bên trong, mỗi một hành động của mấy nghìn Vu Hoàng này đều được ghi lại trong Vu Hoàng sách.

Hà quang tản đi, mấy nghìn vị Vu Hoàng lần lượt xuất hiện bên trong tiểu nguyên

giới.

Nơi đây mặc dù tên gọi tiểu nguyên giới, nhưng lại là một thế giới vô cùng rộng lớn, đại lục nhấp nhô, thiên sơn vạn thuỷ.

Hống!!!

Tiếng gào rú nặng nề truyền đến, chấn động rừng núi.

Đột nhiên một vị Vu Hoàng phi thẳng lên cao, sắc mặt sợ hãi như gặp phải quỷ, nhanh chóng lao về phía xa chạy trốn. Một đạo kim quang từ trong rừng núi thoát ra, nhanh như chớp đuổi kịp vị Vu Hoàng này, xuy một tiếng liền đâm thủng đầu hắn.

Đạo kim quang này dừng lại, không ngờ lại là một nhánh đầu lười dài nhỏ, toàn thân kim quang, giống như được đúc bằng vàng.

Chiếc lười rắn nhỏ dài này treo vị Vu Hoàng lên, từ từ lùi về phía sau, chi thấy chi thấy đầu lâu của gã bị lười rắn đâm thủng, vẫn đang không ngừng giãy dụa, từng đạo cấm văn tấn công vào nó như vũ bão.

Thậm chí trước người hắn còn lơ lửng một toà cấm bảo, giống như một con cổ đồng cự ưng, hai cánh như kiếm, móng nhọn cắt chém, tấn công về hướng chiếc lười này, đánh đến phát ra từng tiếng ầm ầm rung chuyển, nhưng lại không thể chặt đứt được nó.

Chiếc lười rắn kim sắc cuối cùng cũng lui về, cây cối bên trong rừng núi ầm ầm đồ xuống, một cái đầu bẹt hình tam giác ngóc lên, đồng tử của con cự xà kim sắc này giãn ra, ánh mắt âm u, hiếu kỳ nhìn chằm chằm con mồi của mình, liền đó ngóc đầu nuốt lấy vị Vu Hoàng này.

Ầm Ầm!

Dãy núi trước mặt chấn động, lại có một cái đầu rắn khổng lồ khác ngóc lên, rồi cái thứ ba, thứ tư Text được lấy tại Truyện FULL

Nó có tất cả chín cái đầu, chỉ cần khẽ động liền có thể khiến cả một dãy núi sập xuống, đại sơn trong thiên giới cơ hồ căn bản không thể chịu nổi lực quật của nó, đây chính là một con quái vật khổng lồ vô cùng hung ác!

Cự thú Cửu Phụ đại mãng.

Trong truyền thuyết xa xưa, loại hình thể cửu phụ này có thể trướng thành đến một mức độ cực kỳ lớn, vào thời kỳ viễn cổ tiên đình, một vị thần minh chí cao của giáo phái, vác trên vai cửu đại thế giới đi ngao du hư không, trong cừu đại thế giới đó có hàng tỷ vạn tình thần vô cùng rực rỡ, vô số nhân loại cũng yêu tộc sinh sống bên trong.

Đuôi của Cửu Phụ đại mãng khẽ động liền khiến phạm vi cả tỷ vạn dặm rung động, từ xa nhìn lại giống như một một con kim sà chín đầu nâng chín mặt viên bàn.

Con Cửu Phụ này vẫn chưa trướng thành đến trình độ sánh ngang thần minh, chi là một con cự thú khó khăn lắm mới luyện đến trình độ đỉnh cao Vu Hoàng.

Nhưng cho dù như vậy, nó vẫn có thể quét sạch đám người Vu Hoàng này.

Cửu Phụ chuyển động, tốc độ cực nhanh, hiện ra vẻ vô cùng hưng phấn, rõ ràng là đã ngửi thấy trong tiểu nguyên giới đột nhiên có thêm rất nhiều sinh mạng tươi sống, mỹ vị đa dạng, khiến nó vô cùng thèm thuồng.

Đột nhiên nó nhìn thấy một vị thiếu niên mặc một bộ y phục màu lam, nhẹ nhàng lướt đến, miệng thì thầm gì đó, nói ra những câu không rõ nghĩa.

Điều thấp tu vi thực lực, nhất định phải điều thấp

Mục đích chuyến đi này của ta chính là lấy trộm thế giới chi căn, nâng cao tu vi thực lực. Nếu như làm quá chắc chắn sẽ gây sự chú của đám người Ngọc Hư Cung, ngược lại bất lợi cho việc thi triển thủ pháp, che dấu tung tích

Hơn nữa nước của Ngọc Hư Cung quá sâu, xem ra hoàn toàn không phải là một nơi tốt lành

Cho nên ta phải điều thấp tu vi, càng điều thấp sẽ càng không gây ra sự chú ý, tốt nhất có thể âm thầm gia nhập Ngọc Hư Cung, âm thầm lấy được thế giới chi căn, sau đó lập tức rời đi, tiêu diêu tự tại, tìm kiếm những mảnh tàn phiến khác của thế giới chi căn

Ta nên giấu đi bao nhiêu phần thực lực mới tốt đây?

Diệp Húc nhíu mày, cơ hồ không thèm để ý đến cơ thể to lớn không gì so sánh bằng của con Cửu Phụ đại mãng, tự lẩm bẩm: ưm, nếu như ấn đi chín phần thực lực thì một quyền của ta liền có thể đánh nát con đại mãng này, còn nếu chi sử dụng một phần trăm thực lực thì có thể phân cao thấp với nó

Cửu Phụ đại mãng há to miệng, chờ đợi Diệp Húc chui đầu vào lưới, tự mình nhảy vào trong miệng nó.

Ánh mắt Diệp Húc chợt loé, cũng chính vào lúc này, bầu trời đột nhiên tối lại, một thân hình màu tím từ trên cao hạ xuống, một cước đạp xuống, trúng ngay một đầu của Cửu Phụ đại mãng, chi thấy cái đầu bẹt này ầm ầm nổ tung, kim huyết phun trào, vẩy ra khắp nơi.

Cửu Phụ đại mãng bị đau liên tiếp gào rống, tám cái đầu khác đều há to miệng, tám đạo kim quang phi ra, đâm về hướng thân hình màu tím, liền đó lại cắn tới, cơ hồ ngay cả thiên giới cũng có thể bị nó táp mất một mảng!

Bát đại kim cương đâu? Người có thân hình màu tím dừng lại, cao giọng quát, lạnh mặt nhìn Cửu Phụ đại mãng cắn tới phía mình, vẻ mặt không chút thay đổi, cơ hồ trời có sập xuống cũng không làm hắn kinh sợ.

Thiên Thần thiếu chủ, tốc độ của ngài quá nhanh, chúng tôi tới chậm một bước, nếu như ngài có bất kỳ tổn thương nào, chúng tôi biết ăn nói thế nào với Đại Già Thần Vương?

Tám đạo thân hình gào thét lao đến chính là tám vị đỉnh cao Vu Hoàng, mỗi người tế khởi một bộ cấm bảo, những cấm bảo như Kim Cương Hằng Ma xử, Thập Bát Tiết Phong Hoả Hằng Long tiên, Xá Lợi kim tháp, Kim Cương đại bát, Na Già Uy Long, nhất loạt tấn công về phía Cửu Phụ đại mãng.

Con Cửu Phụ đại mãng này vốn đã bị vị Thiên Thần kia đánh trọng thương, huỷ mất một cái đầu, lúc này lại gặp phải công kích của cấm bảo do bát đại đỉnh cao Vu Hoàng tế khởi, từng cái đầu lần lượt nổ tung, thi thể đồ rạp xuống đất, làm sập không biết bao nhiêu dãy núi, kim huyết tụ chảy thành sông, không ngừng tuôn chảy.

Thiên thần cười nhạt, vô cùng kiêu ngạo, lạnh lùng nói: Chi một con Cửu Phụ đại xà, ta còn chưa thèm để ý đến! Bát đại kim cương, các ngươi lập tức giúp ta tháo bỏ phong ấn của phụ hoàng Đại Già Thần Vương, để ta hồi phục tu vi Thánh hoàng, xoá sổ mấy tên cao thủ do các Thần Vương Vu Tổ khác phái tới!

Hắn khoanh chân ngồi giữa không trung, cười lạnh nói: Ngọc Hư Cung chính là nơi Thiên hậu ẩn thân, Thiên hậu người đàn bà này âm hiểm quỷ quyệt, cướp đoạt ngôi vị của nguyên chủ Ngọc Hư Cung. Phụ hoàng ta Đại Già Thần Vương lệnh cho ta lẻn vào Ngọc Hư Cung chính là để giám sát nhất cử nhất động của người đàn bà này, nhân tiện thăm dò

xem bảo vật của Ngọc Hư Cung rốt cuộc được giấu ở nơi nào!

Thiên Thần thiếu chủ, tháo bỏ phong ấn của Đại Già Thần Vương e rằng có chút không ổn, nếu như bị mấy lão quái vật Chân Thiên Công của Ngọc Hư Cung phát hiện thiếu chủ chính là tu vi Thánh hoàng, phát hiện thân phận của thiếu chủ chi e sẽ bất lợi cho thiếu chủ Một vị Phẫn Nộ kim cương hơi do dự, nhắc nhở nói.

Thiên Thần ha ha cười lớn, nói: Các ngươi yên tâm, phụ hoàng đã giao cho ta một đạo Không Cấm kim phù, có thể phong ấn tu vi lần thứ hai, đợi đến khi giết hết bọn người kia, liền có thể dùng Không cấm kim phù phong ấn lại tu vi. Huống hồ

Hắn thản nhiên nói: Các Thần Vương khác cũng phái đến không ít, ví như con trai Tạo Hoá Thần Vương Phong Tuỳ Vân, con trai Thần Tổ Vương đình Ba Vũ Thần, những người này đều che dấu tu vi, ý đồ trà trộn Ngọc Hư Cung, thu thập tin tức. Ta sớm muộn gì

cũng phải giao thủ cùng bọn họ, nếu như ở trạng thái phong ấn tu vi, ta chưa chắc đã là đối thủ của bọn họ!

Bát đại kim cương nghe vậy, lập tức khoanh chân ngồi xuống, từng đạo cấm văn tràn ngập ra từ cơ thể, ầm ầm hướng đến Thiên Thần, chi thấy trong cơ thể hắn đột nhiên xuất hiện một chiếc chuông lớn, bao lấy đan điền của hắn, vô số cấm văn chen chúc tuôn ra, không ngừng ma diệt hư ảnh của chiếc chuông này.

Đột nhiên một vị kim cương ánh mắt chợp loé, điềm nhiên nhìn về phía Diệp Húc: Thiếu chủ, ở đây còn có một con cá nhỏ, phỏng chừng đã nghe thấy lời của chúng ta, nên xử trí thế nào?

Giết! Thiên Thần thậm chí còn không thèm ngấng đầu, mắt nhắm lại, thản nhiên nói

Dạ!

Vị Hoan Hỉ đại kim cương giống như một tôn phật thường mở miệng cười, tay cầm Kim Cương xử bước lớn về phía Diệp Húc, cười nói: Tiểu từ, không biết là ai phái ngươi đến, có điều thấy ngươi chỉ có một mình, hẳn là người của thế lực nhỏ, ngươi nếu như không phản kháng, ngoan ngoãn đứng ở đó, để một gậy ra đánh xuống, thì có thể đánh chết ngươi luôn, còn nếu ngươi phản kháng, ngược lại sẽ chịu nhiều dày vò.

Nước trong Ngọc Hư Cung, quả thật quá sâu rồi, tuyệt đối không phải nơi tốt đẹp Diệp Húc tự mình lẩm bẩm.

Hoan Hi đại kim cương tế khởi Kim Cương xử, ầm ầm nện xuống, uy lực đinh cao Vu Hoàng triển lộ.

Đinh!

Kim Cương xử của y nện trên đầu ngón tay Diệp Húc lập tức biến dạng thành đường cong, liền đó bắn lên trên cao, bay lên bầu trời.

Một phần trăm thực lực của ta, có lẽ hiệu quả sẽ như vậy

Đầu ngón tay Diệp Húc chi ra, xuy một tiếng liền đam thủng mi tâm của Hoan Hỉ kim cương, phá huỷ tò phủ của gã, nghiền nát tu vi cấm pháp, huỷ đi chân linh của gã.

Chi sử dụng một phần trăm thực lực, như vậy đã đủ thấp chưa?

Đông!

Thi thể Hoan Hi đại kim cương từ trên cao rơi xuống, nàm rạp trên mặt đất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.