Độc Chiếm Quân Sủng, Hoàng Hậu Không Dễ Chọc

Chương 143-2



"Xem xong rồi? Các ngươi nói một chút cho trẫm biết hiện tại trong lòng có ý kiến gì?" Triệu Khải Hâm mang nụ cười trên mặt hỏi.

"Hoàng thượng, bọn thần hổ thẹn." Mấy vị quan từ cơ hàn này dường như có một chút xuất thần mà nghĩ tới lúc ban đầu khi đi học mà thê tử trong nhà vì để cho bọn họ đi học thành tài đã trãi qua không ít cực khổ, khi đó bọn họ rất cảm động, nhưng đến khi bọn họ trở thành quan lớn thì từng người một lại cảm thấy người vợ cả này như là một loại gánh nặng, rồi đi nuôi thật nhiều ái thiếp.

Những con cháu nhà quan này ngược lại không có quá nhiều cảm thụ, dù sao bọn họ cũng chưa từng 1 lần trải qua cái loại khó khăn đó, nhưng mà đối với những quan lại xuất thân cơ hàn qua sông rút cầu hành động vứt bỏ vợ chưa cưới đều cũng chung một ý kiến là nhìn rất không thuận mắt.

"Như thế các ngươi đối với việc trẫm ban bố về điều luật không thể vứt bỏ chánh thê có ý kiến gì không?” 

"Hoàng thượng anh minh!"

"Ừ. Các người lui xuống đi."

Lại qua nửa tháng đột nhiên trong hoàng thành lại có thêm một học viện, đây là một trường nữ, bên trong có một lớp học gọi là lớp học lễ nghi cấp tốc. Do những lão ma ma đã không còn làm việc từ trong cung vào đây làm lão sư, đặc biệt dạy về các mặt lễ nghi.

Lúc mọi người nghe tới nội dung dạy của lớp học này, cũng biết lớp học này là do hoàng hậu trong cung mở ra. Chính là vì muốn những phu nhân quan viên từ phía dưới đi lên kia có thể mau sớm học được lễ nghi đối nhân xử thế, như vậy khi ra cửa giao thiệp bên ngoài không đến nỗi mất mặt.

Dĩ nhiên học viện cho nữ tử này cũng không phải chỉ có một lớp học như vậy, còn có lớp học về hình thể điệu bộ, thi từ ca phú, cởi ngựa bắn cung, nữ công, quần áo ăn mặc, các tiểu thư nên học cái gì đến nơi này đều có thể học được.

Không phải tiểu thư nhà thế gia, quan viên về phương diện này so với dân chúng bần cũng mạnh hơn sao? Hiện tại mở ra một học viện như thế này, vậy không phải tất cả mọi người đều có có thể học sao?

Dĩ nhiên học viện này cũng không thể nào như các nhà có gia thế dạy các tiểu thư đến nỗi các lễ nghi quy củ khắc sâu đến tận xương tủy trở nên tự nhiên như vậy, chỉ có thể giúp cho người ta trên mặt ngoài giao tiếp không xảy ra sự cố gì, là được rồi.

Đối với chuyện lần này các nhà thế gia cũng không phản đối gì, nếu như học viện này lại thật sự như các nhà thế gia dạy những cô gái đó có trình độ giống như các tiểu thư nhà thế gia, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ không đồng ý, dù sao nếu làm vậy, thì ưu thế của các tiểu thư nhà thế gia cũng chỉ còn lại là cái thân phận sau lưng mà thôi.

Nếu như thế thì các tiểu thư của một ít thế gia đã xuống dốc không phải là không gả được tới những người mà bọn họ hài lòng sao?

"Bây giờ còn có lời đồn đãi gì sao?" Trương Vân Nguyệt hỏi Lý Ma Ma.

"Lời đồn đãi về hoàng hậu nương nương bây giờ không có, những thư sinh kia từng người một cũng không dám nói hoàng hậu nương nương nữa rồi." Lý Ma Ma thật vui mừng, bởi vì không có để tên họ của những người trong tài liệu được dán ra ngoài kia, cho nên tất cả mọi người không nói gì. Cũng chỉ nghe sao nói vậy.

Hơn nữa những tên thư sinh đó sau khi về nhà cũng đối với nương tử nhà mình tốt hơn một chút xíu, dĩ nhiên cũng có người không chịu, nhưng lại cũng không dám có hành động gì, dù sao hiện tại phía trên cũng không nêu ra cụ thể, chính bọn họ lại nhảy ra nói, vậy chẳng phải là đưa đầu ra cho những người đọc sách khác công kích sao.

"Vậy thì tốt." Trương Vân Nguyệt biết được bên ngoài đã không có người nào nói gì nàng nữa, thì thở phào nhẹ nhõm.

"Chuyện sòng bạc kia như thế nào?"

"Hai người phụ trách bên sòng bạc kia đã bị bắt lại, nhưng bọn họ lại vẫn một mực nói chưa từng làm những chuyện này, Hình bộ chỉ còn thiếu điều gia hình với bọn họ thôi." Lý Ma Ma cau mày, chuyện lần này xem ra người chỉ đạo của bọn chúng cũng đã bàn bạc trước với bọn chúng chuyện sau khi bị bắt.

"Không cần dụng hình với bọn chúng, tra ra người nhà của bọn chúng là những ai quan hệ như thế nào, cũng bắt luôn người nhà của bọn chúng lại." Trương Vân Nguyệt suy nghĩ một chút, lời nói khi dụng hình những người đó hoàn toàn có thể nói là bị nghiêm hình bức cung, những lời như vậy nhiều người không chừng sẽ có thời điểm đổi ý.

Lý Ma Ma theo lời Trương Vân Nguyệt phân phó cho người đi bắt người, cũng không nói người của Hình bộ dụng hình với hai người này, mà đồng thời Quý Phi cũng từ bên hình bộ mà lấy được tin tức.

"Nàng ta nói không dụng hình với hai người kia? Nàng ta muốn làm cái gì? Người nhà của hai người này khống chế lại rồi chứ? Xác định sẽ không bị người khác bắt được"

“Nương nương yên tâm, người nhà của hai người kia chúng ta đã đi trước một bước, không cần lo lắng bị bắt được."

"Rất tốt, ngươi làm chuyện ta yên tâm, hiện tại chú ý đừng làm cho người của nữ nhân kia phát hiện việc làm của các ngươi."

"Dạ, tiểu nhân nhất định sẽ cẩn thận."

"Quý Phi nương nương ngài phải về cung rồi sao?"

"Nương, ta cần phải trở về, ra ngoài thời gian cũng đã khá lâu rồi, nếu không đi đi, sẽ bị người khác hoài nghi." Hàn Ngọc Cầm trên mặt lộ ra nụ cười, lần này xuất cung về nhà cũng là bởi vì nhận được tin tức kia từ bên hình bộ, thế nhưng nàng ta lại không ra lệnh cho người dụng hình, nàng không cần nghĩ cũng biết người kia muốn làm cái gì.

Nàng không yên lòng mới trở về một chuyến.

"Ai, đứa nhỏ này, trong cung làm việc cẩn thận một chút, hiện nay hoàng thượng rất cưng chiều người phụ nữ Trương thị đó, còn để cho nàng ta làm hoàng hậu. Nếu như ngươi làm chuyện gì để cho người kia nắm được bằng chứng, nương lo lắng ngươi sẽ bị người đó kiếm cớ diệt trừ."

Hàn Ngọc Cầm trầm mặc, ở trong cung nàng vẫn không có hành động gì cả, nhưng lại cũng không phải thật sự không làm gì, chỉ là hiện tại vẫn chưa bị nắm được bắt được bằng chứng mà thôi. Có Hàn gia làm hậu thuẫn ở sau lưng của nàng, tin rằng hoàng thượng cũng sẽ không như những người trước mà đối phó đối phó nàng như vậy.

"Nương, không cần lo lắng cho con, ngài trong coi nhà cẩn thận là được rồi, không nên để cho người nhân lúc phụ thân không có ở đây mà để vật bẩn vào trong nhà của chúng ta."

"Thế nào? Có phải con nhận được tin tức gì hay không?" Hàn phu nhân rất lo lắng nhìn Hàn Ngọc Cầm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.