Độc Chiếm Quân Sủng, Hoàng Hậu Không Dễ Chọc

Chương 6



(Đến chương nầy tự nhiên không biết vì sao không có tiêu đề chương)

Chỉ là Huệ phi vừa nghĩ tới tình trạng lúc này của Lưu Hoa Cung, sắc mặt của Huệ phi lại tốt lên rất nhiều, Lưu Hoa Cung mặc dù cũng là một cung điện, nhưng là một cung điện đã nhiều năm không có người ở, so với lãnh cung đổ nát Thành Đô cũng không khác biệt bao nhiêu.

Nhất là Lưu Hoa Cung cách cung Thái Cực của hoàng thượng ở lại càng xa hơn, hoàng thượng rốt cuộc là vì muốn tốt cho Trương Vân Nguyệt hay là vì muốn tống cô ta đến một nơi xa xa đây? Điểm này Huệ phi không hiểu được, hay nói đúng hơn là ngoại trừ Triệu Khải Hâm ra không ai biết hắn làm như vậy mục đích là gì.

Sự kiện xuân dược mặc dù bản thân Trương Vân Nguyệt rất vô tội, nhưng không có nghĩa là nàng liền vô tội, đối với Triệu Khải Hâm mà nói, nữ nhân hậu cung đều là không thể tin, nữ nhân trước mắt này rốt cuộc như thế nào hắn còn cần quan sát.

Trương Vân Nguyệt đối với tình trạng của hậu cung mặc dù không biết thật rõ ràng, nhưng mà cũng là biết, trong trí nhớ của thân thể này, từ sau khi Triệu Khải Hâm lên làm Hoàng đế ban đầu Lưu Hoa Cung cực kỳ vắng vẻ có thể sánh với lãnh cung, nhưng mà sau đó, Lưu Hoa Cung được ban cho Hoa phi, điều này khiến Lưu Hoa Cung thành một trong sáu cung Hoàng đế thường xuyên ra vào nhất.

Tuy Lưu Hoa Cung cách cung Thái Cực rất xa, nhưng vị hoàng đế Triệu Khải Hâm này cứ cách mỗi một ngày sẽ đến đó một lần. Mà cái ngày còn lại không có đến Lưu Hoa Cung kia, Hoàng đế đa số là ở bên trong Thái Cực Cung đi ngủ.

Mà Hoa Phi người này là một phi tử rất phách lối, ở nơi Hoa phi xuất hiện, đến hoàng hậu cũng nhượng bộ lui binh. Chỉ là cho đến lúc nàng trùng sinh vào cơ thể này Hoa phi vẫn không có mang thai, điểm này nếu nói bên trong không có vấn đề Trương Vân Nguyệt không sao có thể tin được.

Nhưng mà bây giờ trở đi Lưu Hoa Cung chỉ sợ cũng giống như lãnh cũng, hoàng thượng vẫn chưa tin tưởng mình, nhưng nghĩ thấy cũng đúng, một Hoàng đế nếu như dễ dàng tin tưởng người khác như vậy, vậy thì cái vị trí dưới mông hắn kia chỉ sợ là sớm đã không phải là của hắn rồi.

"Tỳ thiếp cám ơn hoàng thượng." Trương Vân Nguyệt đối với việc có thể cách xa Huệ phi, cách xa Lăng Nguyệt cung tỏ ra rất hài lòng, phải biết kiếp trước của cái thân xác này là chết ở trong Lăng Nguyệt cung, đến chết vẫn là thuộc hạ của Huệ phi, hiện tại thật sự có thể rời khỏi Lăng Nguyệt cung, tương lai có lẽ không thể dự đoán trước được điều gì, nhưng có thể thấy tương lai của nàng có thể thay đổi, không cần lo lắng mới đến đó một năm nàng lại đột nhiên chết đi rồi.

Hoàng thượng thấy bộ dáng thành thật của Trương Vân Nguyệt vào thời điểm nói cám ơn, trong lòng nghi ngờ, chẳng lẽ nàng này không biết Lưu Hoa Cung là một địa phương thế nào hay sao? Sự kiện đêm nay lấy việc Hồng Tụ bị đánh chết kết thúc, mà cung nữ vẩy nước quét nhà vì Trương Vân Nguyệt mở miệng thì tất nhiên được phân cho Trương Vân Nguyệt.

Hôm sau

Trương Vân Nguyệt mang theo một cung nữ thân cận kia cùng hai tam đẳng cung nữ rời khỏi Lăng Nguyệt cung, Trương Vân Nguyệt đối với những cung nữ đi theo từ Lăng Nguyệt cung thật sự là không yên tâm, nhưng hiện tại cũng không có biện pháp nào, cung nữ thân cận của nàng liền do cái cung nữ vẩy nước quét nhà đó đảm nhiệm.

Lúc này Trương Vân Nguyệt mới biết tên tuổi của cái cung nữ vì nàng mà mở miệng đó, cung nữ này tên gọi là Cúc Hoa......

Thời điểm Trương Vân Nguyệt nghe đến cái tên đó sửng sốt một chút, Cúc Hoa, Cúc Hoa, nhớ thời điểm ngày đó ở hiện đại nàng chính là thích nhất hoa cúc, vì vậy, Cúc Hoa......

Cứ như vậy cung nữ này cũng không có cải lại tên đi theo ở bên người Trương Vân Nguyệt.

Cúc Hoa theo bên cạnh thời điểm mỗi lần nghe được chủ tử nhà mình kêu tên của mình thì có một loại cảm giác rất không được tự nhiên, vì sao nàng cảm thấy thời điểm chủ tử nhà mình gọi mình, thanh âm kia, nét mặt kia, đều quỷ dị đến như vậy?

Ngoài ra, hai cung nữ tam đẳng kia tên gọi là Xuân Hoa và Hạ Hoa......

Bên trong Lưu Hoa Cung

Nhìn cung điện tan hoang trước mắt, Trương Vân Nguyệt lần đầu tiên hoài nghi, "Mình thật đang ở bên trong hoàng cung sao?"

Hoàng cung, trong mắt người bên ngoài là nơi xa hoa nhất, nhưng cái Lưu Hoa Cung trước mắt này, chậc chậc, đừng nói xa hoa, so với nhà cửa của bình dân bách tính còn không bằng, nhìn một chút vách tường chung quanh đổ nát, còn có nóc nhà sáng ngời này (ý là nhà không còn nóc), nơi này người có thể ở sao?

"Người đâu, đi nói với Vương Kỳ Vương tổng quản, nói là Lưu Hoa Cung nơi này đã muốn sụp, hỏi hắn một chút, như vậy chúng ta sẽ ngủ ở đâu?" Trương Vân Nguyệt bình tĩnh nhìn một chút cung điện tan hoang siêu vẹo trước mắt, Chánh Điện đều đã như vậy rồi, đến cái Thiên Điện kia...... Có Thiên Điện vật này tồn tại sao? Một ít đất phế tích, Trương Vân Nguyệt rất hoài nghi, Hoàng đế có phải muốn cho mình tới ở ngoài trời hay không?

Vương Kỳ đứng ở cửa Thái Cực cung, liền thấy một cung nữ từ xa xa đi về phía hắn. Vương Kỳ bản lãnh nhớ người cũng không tệ lắm, cho nên rất nhanh liền nhớ lại cái cung nữ đang đi tới trước mắt này không phải là cái tam đẳng cung nữ vừa được phân theo bên cạnh Trương tiểu chủ tử đến Lưu Hoa Cung sao?

"Ngươi đến đây làm gì?" Vương Kỳ ngẫm nghĩ, chẳng lẽ Trương tiểu chủ mới rời khỏi bên cạnh Huệ phi liền bắt đầu muốn phát triển giao thiệp rồi sao?

"Vương tổng quản, chủ tử nhà nô tỳ sai nô tỳ tới hỏi, Lưu Hoa Cung cũng muốn sụp rồi, chủ tử nhà chúng nô tỳ nghỉ ngơi ở đâu?" thật ra thì Xuân Hoa đối với câu hỏi này của tiểu chủ nhà mình rất đồng tình, bộ dạng Lưu Hoa Cung hiện tại, tuyệt đối không cách nào liên hệ nó với hoàng cung hoa lệ trang nghiêm.

"Sụp?" Vương Kỳ khiếp sợ nhìn Xuân Hoa, không phải chứ? Lưu Hoa Cung làm sao lại sụp? Mặc dù chưa từng tu sửa, nhưng cũng không đến nỗi bị sụp chứ! Phải biết hoàng cung này được xây dựng đều dùng cột gỗ toàn là những thân cây trên trăm năm tuổi, hơn nữa còn tuyệt đối là hàng tốt(?) nếu như không có gặp phải cái chuyện rồng đất trở mình gì đó, hoặc là hoả hoạn, căn bản cũng sẽ không sập!

"Cái này ngài có thể tự đi xem, trừ Chủ Điện còn giữ lại được chút dáng vẻ, những thứ khác Thiên Điện gì gì đó tất cả chỉ còn lại phế tích rồi." sắc mặt Xuân Hoa nói tới chỗ này liền không nhịn được vặn vẹo.

Vương Kỳ nhìn nét mặt Xuân Hoa, cảm thấy hình như tình trạng Lưu Hoa Cung lúc này còn tệ hơn so với lời nàng nói?

Vương Kỳ xoay người vào Thái Cực Điện trong Thái Cực cung, "Bên ngoài có chuyện gì?"

"Hoàng thượng, là cung nữ bên cạnh Trương tiểu chủ tới bẩm báo nói Lưu Hoa Cung đã sụp. Nô tài nhớ ba năm trước đây nô tài đi qua Lưu Hoa Cung, tuy rằng là bởi vì hàng năm không có phi tử vào ở, nhưng vẫn là giữ gìn rất hoàn hảo." Vương Kỳ không có nói Trương Vân Nguyệt nói dối, chuyện này có muốn nói dối cũng không được, cung điện có sập hay không, chỉ cần nhìn một cái là biết.

Ba năm trước đây còn giữ vô cùng không tệ đến ba năm sau lại đã sụp đổ rồi, nói như vậy thì là có người ở sau lưng hoàng thượng làm một chút việc không nên làm rồi, cột gỗ dùng để kiến tạo hoàng cung đều là gỗ tốt, những thứ cột gỗ này nếu đem ra bên ngoài cung tuyệt đối là sẽ bán được với giá trên trời!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.