Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 1046: Khoác lác quá rồi



Triệu phu nhân gật đầu, động phần eo một chút, chỉ cảm thấy hơi đau, có thể chịu được. Nếu không phải vừa rồi Úy Mẫn Nhi giúp bà ấy ấn vài cái, khiến cho bà ấy lại bị đau lần nữa thì trước đó quả thật không cảm thấy đau.

“Thím, cháu lại giúp thím xoa bóp chút nữa nhé. Dù sao cháu cũng không có việc gì làm.” Kỷ Hi Nguyệt đi qua.

Sau khi Úy Mẫn Nhi sửng sốt thì vội nói: “Không cần, tôi sẽ mát xa giúp mẹ nuôi.” Nói xong cô ta lại bắt đầu xoa bóp cho Triệu phu nhân.

Nhưng mỗi lần bị cô ta dùng sức ấn xuống thì Triệu phu nhân cảm thấy càng thêm đau hơn.

“Mẫn Nhi, con, con đừng xoa bóp nữa. Có thể động tác con không đúng, mẹ thấy hơi đau.” Triệu phu nhân lập tức đau khổ nói.

Úy Mẫn Nhi vội vàng buông tay, nói: “Không thể nào? Mẹ nuôi, mẹ lại bị đau?”

“Ừ, thôi thì để Tiểu Nguyệt ấn đi, phương pháp trung y của con bé có lẽ thực sự có ích.” Triệu phu nhân vội nói.

Kỷ Hi Nguyệt cười nói: “Để cháu làm cho.”

Úy Mẫn Nhi chỉ có thể để cho cô làm, trong lòng rất không cam tâm, thầm nghĩ mát xa thì có gì khác nhau đâu, rõ ràng mẹ nuôi thích Kỷ Hi Nguyệt. Chỉ trong buổi chiều ngắn ngủi thì sự việc đã nằm ngoài dự liệu của cô ta, chẳng lẽ vận may của cô ta thật sự kém như vậy?

Kỷ Hi Nguyệt ngồi bên giường bệnh, vươn hai tay, bắt đầu xoa bóp phần eo của Triệu phu nhân. Cô chuyển khí công đi vào, khiến cho Triệu phu nhân lập tức cảm nhận được một luồng cảm giác ấm áp dào dạt, cơn đau ở phần eo thuyên giảm không ít.

“Tiểu Nguyệt, phương pháp của con thật là tốt, thím lập tức cảm thấy không quá đau nữa rồi.” Triệu phu nhân ăn ngay nói thật, nhưng Úy Mẫn Nhi nghe được thì trong lòng rất không thoải mái, cảm giác bản thân giống như sẽ tổn hại mẹ nuôi.

Triệu Húc Hàn tức khắc cười nói: “Thím, cháu đã nói phương pháp xoa bóp của Tiểu Nguyệt là đệ nhất mà.” Thực ra lúc này Triệu Húc Hàn đã nghĩ đến việc Kỷ Hi Nguyệt dùng khí công.

Anh nghĩ thầm người phụ nữ này thật đúng là bất chấp hậu quả. Chỉ là nếu như là thật, điều này chứng tỏ tu vi cô ấy lại tăng lên. Phải biết lúc bình thường thì người tu luyện khí công sẽ không giúp người ngoài trị thương, dù sao đây cũng là chuyện rất hao phí.

Dù cho là anh thì cũng chưa từng giúp người trị thương. Thứ nhất là sợ bị nhìn ra, thứ hai là bảo vệ cho bản thân, duy trì thực lực là chuyện cảnh giác thường ngày phải có của người tu luyện khí công.

Bởi vì bạn sẽ không biết khi nào gặp phải người tu luyện khác, yếu thế một chút cũng rất có khả năng sẽ đi đời nhà ma. Mà anh còn là Triệu gia chủ, chưa bao giờ thiếu nguy hiểm.

Anh không nói cho Kỷ Hi Nguyệt biết chuyện khí công có thể trị thương, cũng không nghĩ để cô làm người tốt giúp người khác trị thương. Vậy mà không nghĩ tới cô tự học được.

Triệu Húc Hàn không biết Hạ Tâm Lan nói cho cô. Anh biết Hạ Tâm Lan bị thương nhưng không ai nói qua là Kỷ Hi Nguyệt giúp cô trị thương.

Triệu phu nhân hưởng thụ sự mát xa của Kỷ Hi Nguyệt, híp mắt, nghe Triệu Húc Hàn nói như vậy, bà rất tán thành, gật đầu, nói: “Nhờ có Tiểu Nguyệt chứ nếu không sẽ phải dùng thuốc giảm đau rồi. Vậy thì bà già như thím chắc sẽ mơ mơ màng màng, đầu óc cũng sẽ càng không minh mẫn.”

“Thím, cháu còn muốn ở lại vài ngày, mỗi ngày đến giúp thím xoa bóp một chút, trước khi con trở về thì thắt lưng của thím nhất định sẽ không đau nữa.” Kỷ Hi Nguyệt vội vàng nịnh nọt.

“Nói không biết ngượng! Cô cho rằng cô là thần y à.” Úy Mẫn Nhi thật sự không thể nhịn được nữa, hừ lạnh nói.

“Mẫn Nhi, sao lại nói chuyện như thế. Tiểu Nguyệt có lòng tốt, hơn nữa đúng là hiệu quả rất tốt.” Triệu phu nhân không thích nghe Úy Mẫn Nhi nói những lời này, trừng mắt nhìn cô ta.

“Mẹ nuôi, sao có chuyện thần kỳ như thế được? Mẹ bị trật khớp xương, trừ khi có thể nối lại đúng vị trí thì mới khỏi được, cô ta nói như vậy cũng khoác lác quá đi.” Úy Mẫn Nhi mím môi, sau đó nhìn đồng hồ, nói: “Sao cha nuôi vẫn chưa tới nhỉ? Con đi gọi điện thoại cho cha để chắc chắn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.