Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 1070: Người cô ta hận nhất chính là em



“Để anh kể cho em nghe một câu chuyện xưa.” Thiết Quý Hoành thấy Kỷ Hi Nguyệt rất tò mò, định làm cô vui vẻ một chút, nói một vài chuyện cho cô nghe.

Kỷ Hi Nguyệt vội gật đầu, cô thật sự rất tò mò Úy Mẫn Nhi rốt cuộc có thể độc ác, xảo quyệt đến mức nào.

“Năm Úy Tư Lý 25 tuổi, mất đi vị trí người thừa kế. Mà chủ yếu là bởi vì lúc Úy Tư Lý ở nhà nghỉ phép, dùng chất cấm và chơi gái bị cha anh ta bắt gặp tại chỗ.” Thiết Quý Hoành nói.

Kỷ Hi Nguyệt nhíu mày, nói: “Hửm? Chẳng lẽ điều này có liên quan đến Úy Mẫn Nhi?”

“Cô nói xem một người đàn ông tốt từ trước đến nay không chạm vào ma túy, cũng không chơi gái, sao có thể trong một đêm lại dùng ma túy và chơi gái được. Đó là bởi Úy Tư Lý bị hạ dược, hoàn toàn mất khống chế nên mới làm ra loại chuyện này.” Thiết Quý Hoành thở dài, nói.

“Úy Mẫn Nhi làm? Như vậy cũng quá ác độc, đây là anh trai cô ta, cho dù muốn hãm hại thì cũng không cần làm đến mức đó chứ?” Kỷ Hi Nguyệt sởn tóc gáy.

Thiết Quý Hoành gật đầu, nói: “Đây là Úy Tư Lý tự điều tra được, chính anh ta cũng không dám tin tưởng, nhưng chứng cứ vô cùng xác thực. Chỉ là sau lần kia, anh ta đã bị cha nhốt lại, có khổ không thể nói. Một năm sau anh ta mới được thả ra, cả người đã trở nên hỗn loạn, hai năm sau mới từ từ chuyển biến tốt. Mà khi đó Úy Mẫn Nhi đã là người thừa kế thứ nhất, anh ta có nói gì cũng vô dụng, cho nên quyết định không nói gì cả.”

Kỷ Hi Nguyệt khiếp sợ, nói: “Vậy mà còn có loại chuyện này, lúc em thấy anh Úy thì hoàn toàn nhìn không ra. Em còn tưởng rằng anh ta là một người rất hào phóng.”

“Hẳn là vì sau khi trái tim nguội lạnh nên giấu tài. Nếu không phải Triệu gia chủ ủng hộ Úy Tư Lý thì anh cũng sẽ không chú ý đến anh ta, nhưng cho dù nói thế nào thì người phụ nữ Úy Mẫn Nhi này cũng quá độc ác.”

Trước giờ Thiết Quý Hoành không hề khách sáo với Úy Mẫn Nhi, chính là bởi vì anh ta biết rõ ràng về Úy Mẫn Nhi. Làm ăn với cô ta cũng vì nể mặt của Quốc Tế Úy Lam, chứ anh ta cũng không muốn giao tiếp với người phụ nữ Úy Mẫn Nhi này.

“Thật là đáng sợ, một người độc ác đến thế nào thì cũng không thể độc ác đến nỗi ra tay tàn nhẫn với người thân như vậy.” Ánh mắt Kỷ Hi Nguyệt có một tia tức giận, thật sự Úy Mẫn Nhi độc ác vượt qua sự tưởng tượng của cô.

“Sau khi Úy Tư Lý bị hạ độc thì còn dùng nửa năm để cai nghiện, là cực kỳ khổ, may mà bỏ được, nếu bỏ không xong thì cả đời cũng coi như chấm dứt.” Thiết Quý Hoành lại bỏ thêm một câu.

Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, sắc mặt rất trầm trọng, nói: “Úy Mẫn Nhi này thật sự quá độc ác. Nếu anh Hàn thật sự cưới cô ta thì chỉ sợ dã tâm của cô ta sẽ bành trướng đến vị trí Triệu gia chủ mất!”

“Không đến mức đó, nhưng ít nhất cô ta có thể tìm được biện pháp nắm giữ được anh Hàn của em.” Thiết Quý Hoành cảm thấy Úy Mẫn Nhi quá thủ đoạn, cho dù là người bên gối, có lẽ một giây sau chết thế nào cũng không biết.

Kỷ Hi Nguyệt run rẩy cả người, nói: “Thật là đáng sợ, cũng may ánh mắt của anh Hàn tốt, lựa chọn em chứ không phải mắt mù rồi lựa chọn người phụ nữ ác độc kia.”

“Ha ha.” Thiết Quý Hoành thấy bộ dạng sợ hãi của cô, lại bật cười.

“Anh Thiết, anh làm vậy với cô ta, anh không sợ cô ta sẽ trả thù anh hả?” Kỷ Hi Nguyệt nhìn anh ta, nói.

Thiết Quý Hoành nói: “Chỉ sợ hiện giờ người cô ta hận nhất không phải anh, mà là em.”

Sắc mặt Kỷ Hi Nguyệt lập tức khó coi, nói: “Xem ra em phải cẩn thận hơn, sẽ không cho cô ta bất cứ cơ hội nào.”

“Có vài thủ đoạn khó lòng phòng bị.” Thiết Quý Hoành nói: “Hơn nữa Tây Âu cũng coi như là địa bàn của Quốc Tế Úy Lam. Thiết gia bọn anh vẫn luôn rất khiêm tốn, hầu như không xuất hiện bên ngoài, nhưng danh tiếng của Úy Mẫn Nhi ở các giới vẫn rất vang dội.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.