Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 1142: Bởi vì anh



Kỷ Hi Nguyệt cười lạnh một tiếng, nói: “Cái này em lại không đồng ý, người làm việc lớn gì chứ, chỉ là tàn nhẫn đẩy người khác vào chỗ chết? Anh Thiết, chắc tam quan của anh bất chính đó! Cho dù loại người này có thể làm thành việc lớn thì cuối cùng cũng có ác báo đấy!”

Thiết Quý Hoành nháy mắt đầu hàng nói: “Đúng đúng đúng, Tiểu Nguyệt nói đúng, là anh hồ đồ. Người phụ nữ này tuyệt đối là kẻ điên, bây giờ còn phải thật cẩn thận đối phó, nếu không cẩn thận thì chúng ta có thể sẽ gặp họa.”

“Vấn đề của chúng tôi bây giờ không lớn, tương đối lo lắng chính là anh!” Triệu Húc Hàn tức giận nói. Trải qua chuyện lần này, Triệu Húc Hàn nói chuyện với Thiết Quý Hoành cũng trở nên tùy ý hơn nhiều.

Thiết Quý Hoành cười ha ha, nói: “Đúng vậy, các người phải lo lắng cho tôi, một khi tôi chết rồi thì Châu Âu này chỉ có Triệu gia anh một mình đối phó Quốc tế Úy Lam. Nếu vậy thì thật sự cũng không ít phiền toái đâu. Thế lực của Quốc tế Úy Lam ở Châu Âu tuyệt đối không thể khinh thường,  Úy gia chủ và rất nhiều nhân vật lớn đều có quan hệ.”

Triệu Húc Hàn xem thường anh một cái, nói: “Anh đã sớm nhìn ra, tại sao không sớm tới nói chuyện hợp tác?”

“Đây không phải do Thiết gia không muốn quá kiêu ngạo sao, hơn nữa những lão già kia cũng không nhìn ra dã tâm của Úy gia, không phải tôi đang làm còn gì? Chẳng qua lần này bộc phát ra cũng tốt, không thành công thì thành nhân.” Thiết Quý Hoành cũng khẽ cắn răng: “Nếu như Úy Mẫn Nhi không thể làm được gia chủ thì có thể dã tâm của Quốc tế Úy Lam sẽ thu lại, mọi người còn có thể chung sống hòa bình. Nếu là Úy Mẫn Nhi thì sớm muộn gì tôi và anh cũng bị loại phụ nữ ác độc này chơi đùa  đến chết.”

“Không nghĩ tới các người đánh giá Úy Mẫn Nhi rất cao.” Kỷ Hi Nguyệt kinh ngạc, nói.

Thiết Quý Hoành cười lắc đầu, nói: “Chúng ta vĩnh viễn thua kém hạng người có lòng dạ độc ác tàn nhẫn. Huống hồ thủ đoạn làm ăn và thủ đoạn mượn sức khách hàng của Úy Mẫn Nhi rất cao minh, nếu cô ta trở thành người nối nghiệp của Quốc tế Úy Lam thì chúng ta nhất định sẽ phải chịu rất nhiều ràng buộc, bất lợi cả với Triệu gia và Thiết gia.”

“Triệu Húc hàn, chú hai anh vẫn luôn theo chiến lược thận trọng cầu thắng đi lên, nhưng chống lại Úy Mẫn Nhi thì tuyệt đối sẽ thua thảm hại. Đối phó Úy Mẫn Nhi thì chỉ có thể ác hơn cô ta, mới có thể khiến cô ta nhượng bộ. Thế nên lần này cũng tốt, lòng dạ hẹp hòi của cô ta khiến cho hai nhà chúng ta có thể thuận lợi hợp tác, cũng coi như công lao của cô ta.”

“Anh Thiết, sao em cứ có cảm giác tất cả giống như anh đã sắp đặt.” Kỷ Hi Nguyệt bẹt miệng, nói.

Thiết Quý Hoành cười ha ha, nói: “Không phải anh, mà là Kỷ đại tiểu thư em đó. Nếu không phải em là chất xúc tác thì sao có thể bức Úy Mẫn Nhi đến vậy được? Nếu không phải em xuất hiện, chỉ sợ ba năm sau cô ta vẫn sẽ không có hành động.”

“Ba năm, ồ, em hiểu rồi, đương gia chủ mẫu Triệu gia!” Kỷ Hi Nguyệt nháy mắt đã hiểu.

Thiết Quý Hoành tán thưởng nhìn cô, Kỷ Hi Nguyệt nhún vai, nói: “Được rồi, sớm giải quyết sẽ tương đối tốt, loại phụ nữ này thật đáng sợ.”

Triệu Húc Hàn nhìn Kỷ Hi Nguyệt, phát hiện sau khi cô và anh ở cùng nhau thì rất nhiều chuyện đã có thể giải quyết sớm hơn. Chẳng lẽ cô thật sự là phúc tinh của anh?

Nghĩ đến cái chết của mẹ mình lại do Thiết Thiên Hoa và chú bảy Triệu Hoành Tài gây nên, tim gan của anh đều đau đớn đến nghẹt thở mỗi phút mỗi giây.

Chỉ là bây giờ biết thì đã sao, phải có chứng cứ, như vậy nguyên nhân chết của mẹ mới là quan trọng nhất.

Giám định nghiệm thi là chết đuối ngoài ý muốn, vậy nên nói bị mưu sát thì cũng không có bất kỳ sức thuyết phục nào.

Anh còn muốn rửa oan cho mẹ, muốn trói hung thủ tới trước pháp luật, muốn bọn họ hối hận quyết định độc ác ban đầu.

Chẳng qua chuyện đã qua lâu như vậy, truy xét cũng đã lâu, anh đã học được kiềm chế và ẩn nhẫn. Anh cũng tin có phúc tinh Kỷ Hi Nguyệt ở đây thì không bao lâu nữa, có lẽ chân tướng có thể đã sáng tỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.