Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 881: Bước vào thế giới của anh



Ba người lập tức đáp lại một tiếng, sau đó nhanh chóng bàn bạc kế sách, để Long Bân đeo mặt nạ đến tượng Nữ thần Tự Do làm mồi nhử. Tên đó chắc chắn là đang lùng người, hơn nữa bọn họ cũng có hệ thống, muốn tìm người nhất định sẽ rất nhanh.

Nửa tiếng sau, ba người cùng rời khỏi phòng của Triệu Húc Hàn.

Triệu Húc Hàn thở hắt ra một hơi thật dài, sau đó đến phòng của Kỷ Hi Nguyệt gõ cửa.

Gõ hai tiếng không thấy ai trả lời, anh đành phải mở cửa bước vào.

Kỷ Hi Nguyệt không khoá cửa, bởi vì cô biết ngoài Triệu Húc Hàn ra thì không ai dám bước vào phòng cô.

Triệu Húc Hàn vừa bước vào phòng đã nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt đang say ngủ trong chiếc bồn tắm cỡ lớn cạnh cửa sổ.

Giữa tiếng nhạc du dương, cánh hoa bồng bềnh trên mặt nước, Kỷ Hi Nguyệt giống hệt như mỹ nhân đang say ngủ trong nước, khuôn mặt nhu hòa, cánh môi còn hơi nhếch lên.

Khóe miệng Triệu Húc Hàn khẽ run rẩy, lúc này mà người phụ nữ này còn ngủ được sao? Anh còn chưa tính sổ với cô nữa đấy.

Hồi nãy anh đã cảnh cáo cô chờ trên xe để tiếp ứng, kết quả quá hay, vừa thấy có biến là cô đã nhảy xuống xe ngay.

Lỡ như cô bị trúng đạn thì anh biết phải làm sao?

Lúc đó lửa giận của anh thực sự rất lớn, nhưng không có thời gian để dạy dỗ cô. Cũng may là biểu hiện của cô đủ xuất sắc, còn anh thì vì cô mà sợ đến toát mồ hôi lạnh.

Ngắm người phụ nữ nhỏ bé đang nằm trong bồn tắm, cơn giận của anh cũng dần dần dập tắt, trong lòng chỉ còn xót lại tiếng thở dài.

Anh biết cô đã bước vào thế giới của anh, một thế giới vô cùng nguy hiểm.

Nhưng đã bước vào, sau nay muốn rút lui cũng là một chuyện rất khó khăn, cho nên từ bây giờ bắt buộc cô phải mạnh mẽ hơn, phải đối mặt với mọi loại nguy hiểm.

Lần này cũng coi như là cô đã có bước khởi đầu thành công, biểu hiện của cô cũng vượt xa sự mong đợi của anh.

Đặc biệt là lúc ở trên xe, nhìn cô múa Thái Cực Quyền nhận hai viên đạn, sau đó phản xạ ra ngoài. Thành thật mà nói, ngay cả Triệu Húc Hàn cũng không dám chắc là mình có làm được như vậy không.

Cho nên vào tình huống như vậy, những người như anh đều chọn cách tránh đạn thay vì tiếp nhận trực diện, vì lỡ như khí công không đủ mạnh để giữ được viên đạn, lúc đó chắc chắn sẽ rất nguy hiểm.

Nhưng không ngờ Kỷ Hi Nguyệt vừa mới ra trận đầu tiên đã sử dụng rất thành thạo, tài năng thiên bẩm của cô khiến anh phải ngưỡng mộ và ước ao.

Triệu Húc Hàn ngồi bên thành bồn tắm, ngắm nhìn dáng vẻ say ngủ của cô, trong lòng cũng vô thức mềm mại.

Mặc dù anh đã đưa cô bước vào thế giới của mình, nhưng anh không hối hận. Bởi vì anh cảm thấy cô chính là một thiên thần mà ông trời đã phái đến để giúp anh.

Triệu Húc Hàn duỗi ngón tay, nhẹ nhàng cọ vào mặt cô vài cái, không ngờ Kỷ Hi Nguyệt lại đột ngột mở mắt ra.

Sự sắc bén trong ánh mắt đó khiến Triệu Húc Hàn sửng sốt, hình như người phụ nữ này đã có chút thay đổi.

“Anh Hàn, là anh sao? Em ngủ quên à?” Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy Triệu Húc Hàn liền bật cười mè nheo.

“Mệt lắm rồi đúng không? Đứng dậy đi ngủ đi, đừng để bị cảm lạnh.” Triệu Húc Hàn nói.

“Không đâu, anh nhìn xem!” Kỷ Hi Nguyệt đột nhiên dùng hai tay vận công trong nước, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc vạn phần của Triệu Húc Hàn, nước trong lòng bàn tay cô thực sự đã tỏa nhiệt.

“Haha, em có thể đun nước nóng được này!” Kỷ Hi Nguyệt nói, “Vừa nãy em chỉ định pha trò thôi. Anh Hàn, có khí công thật sự rất tốt, em cảm thấy em có thể là thiên hạ vô địch luôn đấy.”

Kỷ Hi Nguyệt gần như đã đạt đến cảnh giới của tuyệt thế cao thủ, cảm giác có thể kiểm soát được bản thân thực sự rất tốt, khiến cô cảm thấy mình như có sức mạnh vô địch.

“Tài năng của em thực sự rất kinh người.” Triệu Húc Hàn dở khóc dở cười, bản thân anh còn chưa làm được như vậy, dĩ nhiên là anh cũng chưa từng thử qua. Người phụ nữ này chắc cũng quá mức nhàm chán rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.