Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 904: Quan tâm thừa rồi



Khóe miệng Triệu Húc Hàn cong lên: “Chú tư qua đó rồi à?”

“Đúng vậy, nói là đến bái tế Dillon, nhưng điệu bộ giống hệt như đi thu phục địa bàn vậy.” Long Bân đáp.

“Ừm, cậu nhớ thông báo cho bên phía các nguyên lão một tiếng.” Triệu Húc Hàn nheo mắt nhìn anh ấy.

Long Bân sửng sốt, sau đó nuốt nước miếng đáp lại một tiếng: “Vâng.”

“Phải rồi, mấy chuyện khác chúng ta không cần quan tâm nữa, chuyện hôm nay là dạo chơi thôi.” Triệu Húc Hàn đang muốn đợi Triệu Thanh Hổ tự bê đá đập chân mình.

Long Bân khẽ gật đầu rồi bước ra ngoài.

Kỷ Hi Nguyệt thay đồ huấn luyện xong, ra khỏi phòng thấy Triệu Húc Hàn bèn hỏi: “Anh Hàn, vậy khi nào chúng ta về?”

“Nếu không có gì bất ngờ thì ngày mốt là có thể về được rồi.” Triệu Húc Hàn đáp.

“Nhanh thế ư? Chuyện bên này không cần xử lý sao?” Kỷ Hi Nguyệt kinh ngạc nói. Nếu phải đổi giám đốc khu vực, chắc chắn sẽ có rất nhiều chuyện phải làm.

“Không cần, có người xử lý cả rồi, anh chỉ cần đợi kết quả thôi.” Triệu Húc Hàn khẽ nhếch lên một nụ cười xấu xa.

Kỷ Hi Nguyệt liền hỏi anh: “Nhưng mà anh Hàn, làm sao anh biết vị giám đốc khu vực mới có ủng hộ anh hay không? Nếu người đó vẫn không ủng hộ anh, vậy há chẳng phải chúng ta vất vả uổng công rồi sao?”

Triệu Húc Hàn xoa xoa đầu cô: “Em tưởng anh chưa nghĩ đến vấn đề này ư?”

Kỷ Hi Nguyệt nhìn anh bày ra vẻ mặt ‘nhìn ra trông rộng’ mà không khỏi đảo mắt xem thường. Thôi được rồi, là cô lo lắng thừa.

“Đi thôi.” Triệu Húc Hàn dẫn Kỷ Hi Nguyệt ra khỏi phòng, đi đến cuối hành lang cùng tầng, đẩy cửa ra, bên trong là một phòng tập thể dục rộng chừng hai ba trăm mét vuông, không có ai tập luyện.

Hai người bắt đầy chạy bộ trước, sau đó Kỷ Hi Nguyệt lại đánh một trận Thái Cực Quyền. Lúc này Tiêu Ân đã thay quần áo thể thao bước vào.

“Tiêu Ân, qua giao đấu với Tiểu Nguyệt đi.” Triệu Húc Hàn đã từng nói với Tiêu Ân trước đó.

Tiêu Ân đáp lại một tiếng, bước tới trước mặt Kỷ Hi Nguyệt với vẻ mặt nghiêm túc và bình tĩnh.

“Đại tiểu thư, mong cô thủ hạ lưu tình nhé.” Sau khi đứng ngay ngắn trước mặt Kỷ Hi Nguyệt, anh ta nói.

Kỷ Hi Nguyệt đáp: “Tôi sẽ cố hết sức.” Nói rồi khóe miệng khẽ nhếch lên, “Nể tình anh thường ngày vẫn luôn chiếu cố tôi, anh ra tay trước đi.”

Tiêu Ân không khỏi cười khổ. Mới vỏn vẹn chưa đầy bốn tháng, vậy mà cô lại từ một cô gái ngốc nghếch không biết gì trở thành một cao thủ khí công, chuyện này nói ra làm sao anh ta chịu nổi?

Bất ngờ ra đồn tấn công Kỷ Hi Nguyệt, Kỷ Hi Nguyệt lập tức né tránh. Vừa bắt đầu trận cô không định sử dụng khí công, nên cũng trực tiếp đối kháng  như bình thường.

Tiêu Ân không hổ danh là vệ sĩ hàng đầu bên cạnh Triệu Húc Hàn, ra đòn vô cùng dứt khoát, hơn nữa còn rất mánh khóe, sức lực thì khỏi bàn cãi.

Kỷ Hi Nguyệt đánh chưa tới hai mươi chiêu đã bắt đầu thấm mệt, đặc biệt là những cú đá của Tiêu Ân sức lực rất mạnh, mỗi lần dùng cánh tay để đỡ đòn, cô đau đến nghiến răng nghiến lợi.

“Đại tiểu thư, nếu cô không dùng khí công thì tuyệt đối không phải là đối thủ của tôi đâu!” Tiêu Ân nói với Kỷ Hi Nguyệt.

Điều này khiến anh ta có chút đắc ý. Nếu bây giờ ngay cả không dùng khí công mà Kỷ Hi Nguyệt vẫn có thể đánh bại được anh ta, thì anh ta cảm thấy nên tự giác về lò đào tạo lại thì hơn, kiếp này cũng không cần ngẩng mặt nhìn người khác nữa.

Kỷ Hi Nguyệt lắc lắc cánh tay sưng tấy và đau đớn của mình, rồi nói: “Vậy anh nhớ cẩn thận đấy!” Nói rồi cánh tay cô bắt đầu vận Thái Cực Quyền, khí chất và hơi thở trên người cô bỗng nhiên thay đổi.

Triệu Húc Hàn đứng một bên xem trận đấu, trong lòng vô cùng tán thưởng Kỷ Hi Nguyệt, có thể tiếp chiêu với Tiêu Ân khoảng hai mươi chiêu đã là không dễ gì rồi. Như vậy chứng tỏ cô không cần dùng khí công vẫn có thể đánh được thím Lý.

Thím Lý là người yếu nhất trong tất cả những vệ sĩ bên cạnh anh, nhưng bà có thể nấu ăn và chăm sóc cuộc sống hằng ngày cho anh. Giống như Kỷ Hi Nguyệt từng nói, thím Lý giống như một người mẹ, cho anh cảm giác của một gia đình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.