Thư phòng Long Chiếu An. Long Chiếu An ngồi ngay ngắn ở ghế trên, Long phu nhân đứng ở một bên, không khí trong phòng có chút ngưng trệ.
"Lão gia, thập nhất Vương gia đã dẫn người tới xử lý chuyện thích khách!" Long phủ hộ vệ cung kính đứng ở ngoài cửa nhỏ giọng nói.
"Vết thương của Hoàng thượng thế nào rồi?" Long Chiếu An nhàn nhạt mở miệng, mặc dù mặt có lo lắng, nhưng coi như cũng bình tĩnh.
"Ngự y đã tới xem, còn chưa có tin tức!"
“Lui xuống đi!" Long Chiếu An phất tay một cái, kẻ kia lập tức lui xuống.
Trong phòng lần nữa khôi phục yên tĩnh.
Long Chiếu An nhìn sang Noãn Noãn, hình như hạ quyết tâm thật lớn, rốt cuộc nhỏ giọng nói, "Noãn Noãn, con có còn nhớ rõ những lời dạy bảo của cha trước khi con vào cung không?"
Noãn Noãn miễn cưỡng tựa người lên ghế, hai chân vắt chéo, nhún vai một cái, "Dạy bảo cái gì?"
Long Chiếu An cùng Long phu nhân theo trực giác nhìn nhau một cái, kinh ngạc nói, "Con thật sự đã quên tất cả?"
"Đúng vậy, đây không phải nguyên nhân hai người gọi ta về nhà thăm người thân sao, nói đi!" Noãn Noãn nhướng mày, giả bộ rửa tai lắng nghe.
Long Chiếu An chỉ có thể chậm rãi nói.
"Thì ra là như vậy!" Noãn Noãn rốt cuộc hiểu rõ thân thể này vốn là có năng lượng, không trách được Kim Diện Nhân nói nàng là Tử Long Tướng quân, thì ra kỳ tài Vương triều Mộ Dung Hộ Long đường trăm năm khó gặp không phải Long Lệ Lệ mà là Long Noãn Noãn. Long Lệ Lệ chỉ là bia đỡ đạn của Long Noãn Noãn mà thôi!
Về phần Long Noãn Noãn ở nơi này trong thời gian ngắn tấn thăng đến Tử Long Tướng quân, hơn nữa có hộ thân ngân quang, là bởi vì tìm được cái gọi là Hỏa Long diễm sao?
"Con gái, con là hi vọng của Hộ Long đường chúng ta, là Hộ Long Thánh nữ tương lai, nói không chừng còn là Kim Long thiên tử phu nhân, cho nên con..." giọng nói Long Chiếu An đột nhiên kiên quyết, "Con nhất định không thể động tâm với bất kỳ người nào, mặc kệ là Thánh Nguyên Vương gia hay là Hoàng thượng, bọn họ cũng không xứng với con!"
Noãn Noãn cười lạnh một tiếng, xem ra nàng đã đoán đúng, trong lòng Long Chiếu An có dã tâm lớn hơn, làm sao cả Vương triều Mộ Dung có thể chống lại hắn?
Kim Long thiên tử, Hộ Long Thánh nữ, thật sự rất hư vô mờ mịt!
Long Chiếu An thấy Noãn Noãn chỉ nhàn nhạt cười lạnh, không nhúc nhích chút nào, không nhịn được có chút nóng nảy, "Con gái, con đang nghĩ cái gì chứ? Chẳng lẽ con không vì tương lai Hộ Long đường nữa, không hề phấn đấu vì Hộ Long đường sao? Hay căn bản con không bỏ được Thánh Nguyên Vương gia?"
Noãn Noãn ngước mắt nhìn hai người mặt đầy lo lắng, chậm rãi đứng dậy, "Hôm nay hai người nói với ta những chuyện này quá đột ngột, ta nghĩ mình cần thêm thời gian suy nghĩ, dù sao chuyện đã qua ta đều đã quên mất!"
Long Chiếu An vội vàng gật đầu, "Được được, chỉ cần con chịu suy nghĩ, vậy đã nói rõ trong lòng con còn có Hộ Long đường!"
Noãn Noãn không muốn ở lại, hiện tại nàng chỉ muốn suy nghĩ thật tốt, chút đột ngột này sinh ra quá nhiều trách nhiệm.
Trách nhiệm? Cái từ ngữ này quá xa lạ với người của tổ chức Thiên sứ, họ cũng có trách nhiệm, trách nhiệm chính là khổ cực cố gắng sống sót, vui vẻ, tự do. Còn sống trách nhiệm như trong lời Long Chiếu An, thật quá xa lạ!
Long phu nhân muốn tiễn, Noãn Noãn cự tuyệt. Mặc dù hương mê đã giải nhưng vẫn còn có phản ứng, Long phu nhân với Quế ma ma tất cả đều hai mắt ngốc trệ, cần nghỉ ngơi.
Noãn Noãn đã từng nghiên cứu chế tạo độc dược nhiều năm, đã sớm có khả năng kháng dược tính, cho nên cũng không lo ngại.
Hai tiểu nha hoàn xách theo đèn cho Noãn Noãn, đi ra từ tiền viện về phía hậu viện.
"Phập phập!" Đột nhiên hai cục đá ném tới, đèn lồng trên tay hai nha hoàn đột nhiên dập tắt.
Noãn Noãn chỉ cảm thấy trong bóng tối có người ôm nàng, hơn nữa cùng một lúc điểm huyệt đạo của nàng.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, im hơi lặng tiếng, nhanh đến khi Noãn Noãn ý thức được đã quá trễ.
Cả người bị người trong không trung ôm lấy, bên tai chỉ có tiếng gió, cùng với tiếng tim đập của nam nhân kia.
Mùi hương hình như rất quen thuộc thấm vào lỗ mũi Noãn Noãn, Noãn Noãn trong nội tâm khẽ động, trong đầu nhanh chóng nghĩ đến một người.
Mộ Dung Thánh Ly? Hắn còn chưa từ bỏ ý định sao? Không đúng, lần trước bọn họ huyên náo tan rã trong không vui, lần này Mộ Dung Thánh Ly có phải hay không đến báo thù nàng?
Vì yêu sinh hận!
Noãn Noãn đột nhiên khẩn trương, âm thầm vận công muốn giải huyệt, đồng thời cắn chặt độc dược trong miệng.
Là sát thủ am hiểu dụng độc nhất trong tổ chức Thiên sứ, Noãn Noãn có thói quen dùng các loại độc bảo vệ mình.
Khi Noãn Noãn còn trầm ngâm đề phòng, nam nhân đột nhiên dừng bước, Noãn Noãn còn chưa kịp xem đây là nơi nào, môi liền bị nam nhân chặn lại.
Hương cỏ mát mẻ, là Mộ Dung Thánh Ly!
Sau khi chuẩn bị xong ám độc, Noãn Noãn rốt cuộc thấy rõ khuôn mặt nam nhân trước mặt, hắn nhắm mắt ngậm môi Noãn Noãn, ánh trăng lạnh lẽo, nét khổ sở trên mặt hắn nhàn nhạt mông lung.
Vừa bắt đầu, động tác của hắn rất thô bạo, chỉ là điên cuồng xâm lược, môi hắn ngậm môi Noãn Noãn, hàm răng đụng hàm răng của Noãn Noãn, điên cuồng chiếm lĩnh mỗi một tấc lãnh địa. Dần dần, hắn hình như trầm tĩnh lại, nụ hôn cũng từ từ trở nên dịu dàng.
"Noãn Noãn!" Nam nhân đột nhiên khàn khàn kêu một tiếng, vô lực đem Noãn Noãn ôm lấy.
Noãn Noãn dừng lại động tác cắn vỡ thuốc độc.
Thánh Nguyên Vương gia phong vân một cõi, ngay cả bức vua thoái vị cũng dám làm ra ngoài, lúc này ngược lại bất lực như đứa bé!
"Ngài… ngài không cần như vậy, buông ta ra đã!" Rốt cuộc có thể nói chuyện, Noãn Noãn khàn khàn mở miệng.
Mộ Dung Thánh Ly chợt ngước mắt nhìn chằm chằm nàng, "Thả nàng ra, để nàng trở lại lồng ngực nam nhân kia sao? Ta sẽ không buông ra, vĩnh viễn sẽ không buông ra!"
Noãn Noãn lúc này không biết giải thích với hắn thế nào.
Giọng của Mộ Dung Thánh Ly đột nhiên dồn dập, "Noãn Noãn, ta không thể đợi rồi, ta...." Hắn đột nhiên đem Noãn Noãn đẩy ngã, cả người cũng đè lên, môi lần nữa in lên môi Noãn Noãn, chỉ là lúc này, nụ hôn đã bớt tức giận, bớt cả oán giận mà có thêm dục vọng.
Noãn Noãn cảm thấy nguy hiểm, chỉ là nàng không giãy giụa, để mặc cho Mộ Dung Thánh Ly hôn. Bởi vì trên cổ nàng, trên trán tất cả đều là phấn hoa Mạn Đà La, phấn hoa kết hợp với nước bọt nam tử sẽ....
Động tác kích tình của Mộ Dung Thánh Ly dần trở nên chậm chạp, Noãn Noãn biết là thuốc kia có tác dụng, chỉ cần một phút nữa, một phút nữa liền....
"Tiểu Lục tử, lần này ngươi phải giữ chắc đấy, nếu không bản công tử té...." Xa xa, một âm thanh trong suốt vui thích cất lên.
Cái âm thanh này.....Noãn Noãn sững sờ, muốn xác định phỏng đoán của mình một chút, nhưng là bất đắc dĩ, tầm mắt bị Mộ Dung Thánh Ly đang từ từ hôn mê ngăn trở....
"Oa ha, có kịch hay, Tiểu Lục tử, bên kia!" âm thanh du dương lần nữa vang lên, đồng thời một hồng ảnh bay tới. Cùng lúc đó, Noãn Noãn chỉ cảm thấy trước mắt sáng lên, Mộ Dung
Thánh Ly bị người hất ngã xuống một bên, đồng thời một đôi mắt đỏ yêu dị đối diện với mắt Noãn Noãn.
"Ah? Là ngươi?" nam tử yêu dị mặc áo đỏ rất có hứng thú nhìn chằm chằm Noãn Noãn, tóc dài phiêu dật giống như ánh trăng sáng, rũ xuống bên eo của hắn, thần thái tuyệt đối ngạo mạn, giống như là một vương tôn cao ngạo, là chúa tể chí cao vô thượng, cánh môi đẹp như hoa anh đào đột nhiên cất lên, "Ngươi ở đây hẹn hò cùng nam nhân sao?"