Độc Mẹ Quỷ Bảo

Quyển 1 - Chương 82: Máu sôi trào



Tuy rằng hiện thực không có nghiêm trọng như Thiệu Tình nói, nhưng cô thật là một người khống chế dục rất nghiêm trọng, cũng đặc biệt thích bảo hộ người mình.

Khi Mạnh Thận và cô nói xong, Thiệu Tình liền ngửi được một mùi vị âm mưu, đây là nguyên nhân thứ nhất cô quyết đoán cự tuyệt.

Sau khi cự tuyệt Mạnh Thận, Thiệu Tình liền dọn dẹp một chút đồ vật chuẩn bị trở về, cô còn chưa đi, liền nhìn thấy một người đàn ông lớn lên thanh tú dừng lại trước sạp của cô: “Nghe nói cô thu mua tinh hạch tang thi cấp cao.”

Thiệu Tình quyết đoán dừng bước chân: "Đúng vậy, tang thi tinh hạch cấp ba cùng với cấp ba trở lên, tôi đều mua.”

Người nọ mỉm cười, vươn ngón tay: "Mười viên tinh hạch tang thi cấp ba, đây là thù lao ứng trước, hộ tống chúng tôi rời khỏi căn cứ thành phố S, thế nào?"

Mười viên tinh hạch tang thi cấp ba, đây quả thực chính là một cái giá trên trời, một tiểu đội dị năng giả cấp ba, không ngừng đi ra ngoài làm nhiệm vụ một tháng, cũng không khẳng định có thể thu thập được mười viên tinh hạch tang thi cấp ba.

Ngôn Bình Sinh cảm thấy anh ta ra cái giá này, không ai không động tâm, lúc trước phái Mạnh Thận kia tới, hóa ra là một nét bút hỏng, anh ta nên chính mình xuất mã, đã sớm mã đáo thành công một lần là bắt được.

Sau đó Ngôn Bình Sinh chợt nghe thấy Thiệu Tình thản nhiên nói: "Tôi bên này là thu mua tinh hạch tang thi cấp cao, anh cần thuê tiểu đội dị năng giả mời đến đại sảnh nhiệm vụ, hiện tại có thể làm phiền anh một chút hay không, tôi muốn về nhà ăn cơm."

Ngôn Bình Sinh:......

Cốt truyện này phát triển so với anh ta tưởng tượng không giống nhau!

Chẳng lẽ không phải Thiệu Tình rất vui sướng đáp ứng, sau đó anh ta liền có thể ở trên đường trở về điều tra tin tức có quan hệ đến phần tư liệu kia, thậm chí có khả năng lấy được tư liệu.

Nhưng mà đợi tới khi Ngôn Bình Sinh phục hồi lại tinh thần, Thiệu Tình đã cuốn đồ rời đi, ngay cả bóng dáng đều thoải mái như vậy.

Thiệu Tình sung sướng về tới nhà, đem phần bút ký kia đưa cho Thiệu Đồng, Thiệu Đồng cũng không biết nhiều chữ, chữ đơn giản cô bé có thể biết vài chữ, hơi phức tạp một chút, liền không đọc được.

Bởi vì cô bé lớp hai tiểu học, đã bị cha đánh bị thương ở đầu, sau khi chờ vết thương lành, cũng không còn quay lại trường học.

Thiệu Tình đành phải tự mình nhìn, sau đó giải thích từng chút từng chút cho cô bé nghe, Thiệu Đồng học thực chăm, cuối cùng kéo kéo tay áo Thiệu Tình, lặng lẽ đem tinh thần lực hướng Thiệu Tình: "Chị, em muốn đọc sách......"

Thiệu Tình sờ sờ đầu cô bé: " Chốc nữa chị đi ra ngoài nhìn xem, có thể tìm được một ít sách giáo khoa hay không, chị dạy cho em nhận biết chữ." Kimanh1257_cungquanghang

Thiệu Đồng không nhịn được liền nở nụ cười, sát vào Thiệu Tình, cô bé trước kia thường xuyên cảm thấy đời trước mình tạo nghiệt nghiệp rất nặng, cho nên không ai thích mình, từ khi sinh ra đến bây giờ, chỉ có trải qua khổ sở.

Thẳng đến lúc cô bé gặp Thiệu Tình, mới biết được, may mắn có được ở đời này của mình, đều tích góp để gặp Thiệu Tình.

Thiệu Tình là người duy nhất đối tốt với cô bé, không chê cô bẩn, không chê cô ngốc, cho nên cô mới bằng lòng đem dị năng của mình hiển lộ để Thiệu Tình biết.

sự thật nói cho cô bé, cô bé không có đánh cược sai.

Thời điểm Thiệu Tình dạy Thiệu Đồng, tự mình cũng học được rất nhiều, về phương diện vận dụng tinh thần lực, về rèn luyện tinh thần lực, đương nhiên quan trọng nhất vẫn là nuôi dưỡng tích trữ.

cô đang dạy Thiệu Đồng, đột nhiên bên trong nghe được một tiếng tê rống truyền đến, thanh âm kia rất quen thuộc, rõ ràng chính là Nhị Ngốc, Thiệu Tình lúc này liền xông ra ngoài, lúc nghe được thanh âm này Nghiêm Hán Thanh vào xem đã đạp vỡ cửa đổ trên mặt đất.

"Trông bánh bao nhỏ, chị vào xem." Thiệu Tình dặn Thiệu Đồng xong, liền vào phòng Nhị Ngốc, đi vào cô liền sợ ngây người, Nhị Ngốc lăn lộn ở trên đất, không ngừng xé rách quần áo mình, răng nanh cậu, toàn bộ móng tay lộ ra, càng đáng sợ là...... trên người cậu đã ửng đỏ một mảnh, tựa như vừa mới vớt từ nước nóng ra.

Đây là có chuyện gì?

Thiệu Tình tiến lên từng bước, muốn xem xét Nhị Ngốc vì sao lại thế này, lại bị Nhị Ngốc vồ một cái đè ở trên mặt đất, Thiệu Tình vốn muốn giãy dụa, lại cảm giác có cái gì cứng rắn chọc vào bụng cô.

Mặt Thiệu Tình trong nháy mắt giống như Nhị Ngốc, hồng như tôm luộc mới bóc, không...... không có khả năng, Nhị Ngốc là tang thi nha! không có cảm giác đau, không có dục vọng, thân thể cậu đã chết đi, căn bản không có khả năng có phản ứng nha!

Cho dù phương diện dục vọng này sẽ có, nhưng thi thể như thế nào sẽ có...... Làm sao cái gì kia sẽ! Đây quả thực là vi phạm sinh lý.

Thiệu Tình bởi vì trong nháy mắt ngốc lăng, căn bản không phản kháng, Nhị Ngốc liền ôm Thiệu Tình bắt đầu cọ, một bên cọ một bên phát ra tiếng tê rống đáng thương hề hề.

Làn da cậu càng ngày càng hồng, thân thể hàng năm lạnh như băng trở nên nóng bỏng, Thiệu Tình có thể cảm giác được độ ấm dưới ngón tay cô càng ngày càng cao, còn có nhịp đập mạch máu.

Căn bản không giống một thi thể lạnh băng, ngược lại càng giống một người sống.

Nhị Ngốc sẽ không nói, phương thức cậu có thể biểu đạt khó chịu của mình, chính là không ngừng áp lực tê rống, thanh âm kia nghe đặc biệt đáng thương, Thiệu Tình không nhịn được liền sờ sờ trán cậu. Kimanh1257_cungquanghang

Nóng bỏng giống thân thể, vì nhẫn nhịn mà cổ nổi gân xanh, dần dần, Thiệu Tình đều có thể nhìn thấy mạch máu cậu căng lên, giống như tùy thời đều sẽ nứt toác.

Đồ vật kia chọc vào bụng cô, cũng càng ngày càng cứng rắn.

Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Thiệu Tình không kịp nghĩ lại, cô định đem Nhị Ngốc nâng dậy, kết quả Nhị Ngốc gắt gao ôm cô, làm cho cô cuối cùng cũng chỉ có thể đem Nhị Ngốc kéo lê tới giường.

"Buông ra được không? Tôi đi tìm cho cậu một người phụ nữ......" Thiệu Tình dỗ Nhị Ngốc giống như dỗ trẻ con, thanh âm ôn nhu.

Vốn hơi im lặng một chút Nhị Ngốc đột nhiên ôm chặt cổ Thiệu Tình, run rẩy khóc trong lòng cô, gắt gao ôm cô, lại sợ móng tay mình cào thương cô, liền đem móng tay nhếch lên buồn cười.

Nếu cậu có thể nói, khả năng cậu sẽ nói cho Thiệu Tình, ta không cần người phụ nữ khác, ta chỉ cần em, nhưng mà cậu không nói được, cậu có thể biểu đạt, chỉ có một tấc một tấc ôm sát Thiệu Tình, không cho Thiệu Tình rời đi. Kimanh1257_cungquanghang

Cậu tình nguyện ở trong lòng Thiệu Tình để máu sôi trào, thân thể bạo nổ, cũng không muốn phát sinh quan hệ với một người phụ nữ khác.

Cho dù chết, cậu cũng muốn chết ở trong lòng Thiệu Tình.

Thiệu Tình cúi đầu nhìn Nhị Ngốc, cậu rất đáng thương cuộn người ở nơi đó, trong mắt lại chỉ có một mình cô, Thiệu Tình nhớ lại rất nhiều, thời điểm lần đầu tiên cô rời cậu đi, cậu đứng ở cửa, bóng dáng cô độc đáng thương.

Cậu rốt cục tìm được cô, vui sướng nhào tới chỗ cô, tình nguyện dùng thân thể ngăn trở hết thảy thương tổn cho cô.

Nghĩ nghĩ, đáy lòng Thiệu Tình đột nhiên mềm mại, cô thở dài một tiếng: "Đều là tôi thiếu của cậu."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.