Độc Nhất Thế Tử Phi

Chương 7: Gia đình giàu có



Edit: Vuongtamna

Tĩnh Vương thế tử lồng lộng hùng dũng mang người ra khỏi sân viện của Tô Oản, đến những sân khác trong An Quốc Hầu phủ để điều tra.

Ở đằng sau, Tô Oản đang đứng trên thềm đá thở phào nhẹ nhõm, nhìn theo những người kia rời đi, trong ngươi tràn đầy u ám, chuyện đêm nay xảy ra, làm nàng hiểu được, mình đang là một người yếu ớt, nhỏ bé không đáng kể như thế nào, ai cũng có thể giẫm nàng một đạp, nhưng mà đợi chuyện của Tĩnh Vương thế tử qua đi, nàng sẽ không để cho ai có cơ hội có thể bước lên đầu nàng nữa.

Tô Oản vừa nghĩ vừa đi vào phòng, Sỏa Nha đi theo sau nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn phủ đầy cẩn trọng và dè dặt, nàng thật không thể hiểu nổi, tiểu thư bị làm sao vậy? Nếu nói nàng ngốc, thì nàng lại cảm thấy nàng ấy rất bình thường, bởi vì nếu là trước đây, khi tiểu thư gặp phải mấy chuyện như thế này thì đã sớm bị dọa cho khóc lớn lên, làm sao có thể bình tĩnh như vậy được, nhưng nếu nói tiểu thư không ngốc, vậy thì tại sao lại cởi quần áo trước mặt mọi người chứ.

Sỏa Nha nghĩ không ra liền không thèm nghĩ nữa, theo Tô Oản vào phòng.

Hai người vào phòng xong, Tô Oản liền lập tức hạ lệnh cho Sỏa Nha: “Nhanh tìm đá đánh lửa tới đây, ta muốn dùng.”

Sỏa Nha không biết Tô Oản muốn làm gì, chẳng qua là theo tiềm thức mà phục vụ mệnh lệnh của nàng, bởi vì tiểu thư bây giờ giống như một vị cường giả cao cao tại thượng đang hạ lệnh, làm nàng vô thức mà nghe theo.

Sỏa Nha chạy đi tìm đá đánh lửa, Tô Oản nhanh chóng lôi bộ quần áo dưới rầm giường ra, đợi khi Sỏa Nha mang đá đánh lửa đến, nàng liền ném quần áo trên tay xuống đất, mệnh lệnh Sỏa Nha: “Đốt nó.”

Chỉ cần đốt bộ quần áo này liền chết vô đối chứng, Tiêu Hoàng muốn tra ra người đã cưỡng bức hắn, nằm mơ đi.

Sỏa Nha nhìn bộ quần áo trên mặt đất, có chút sững sờ, nàng vừa liếc liền thấy được bộ quần áo này bị rách, hơn nữa còn dính máu, Sỏa Nha nhớ đến việc Tĩnh Vương thế tử điều tra thích khách, bây giờ quần áo của tiểu thư bị rách còn dính máu, chẳng lẽ thích khách kia là tiểu thư sao, nhưng tiểu thư của mình là một người ngốc mà, làm sao có thể đi ám sát Tĩnh Vương thế tử chứ, hay là người này là giả.

Sỏa Nha lập tức ngẩng đầu nhìn chòng chọc vào Tô Oản: “Ngươi là ai?”

Tô Oản nhìn nàng như nhìn một người đần, trừng nàng: “Ngươi nói thử xem ta là ai?”

Sỏa Nha nhìn chằm chằm vào Tô Oản, đánh giá từ trên xuống dưới, trước đây tiểu thư rất nhát gan, nhìn qua lại tử khí trầm trầm, tuy rằng hiện tại tiểu thư vẫn giữ nguyên dung mạo như cũ, cũng mặc một bộ quần áo rách nát, nhưng là quanh người lại phủ lên hơi thở u lãnh, nhất là đôi mắt, sắc nhọn như mũi dao, làm người khác nhìn thấy liền không nhịn được mà sợ hãi, người này, sao có thể là tiểu thư chứ?

Nhưng nếu không phải tiểu thư, nàng sẽ là ai, rõ ràng vẫn là bộ dáng đó.

Sỏa Nha nghĩ đến nát óc cũng nghĩ không thông, Tô Oản phát cáu, lạnh lẽo hạ lệnh: “Còn không mau đốt bộ quần áo này đi, ngươi muốn để Tĩnh Vương thế tử bắt hai người chúng ta lại giết hả?”

Sỏa Nha giật mình, lập tức đánh lửa, ngọn lửa nhanh chóng hiện lên, trong chớp mắt liền đem bộ quần áo thiêu rụi.

Tô Oản thấy quần áo đã cháy hết, trong lòng mới hoàn toàn thả lỏng, không có bộ quần áo này, không còn sự uy hiếp của Tĩnh Vương thế tử, nàng chẳng cần phải sợ ai nữa.

Tô Oản xoay người đi đến giường, bình tĩnh ngồi xuống, Sỏa Nha lấy chổi quét đống tro tàn ra ngoài, sau đó đi vào, run rẩy nhìn Tô Oản, hơn nửa ngày cũng không dám mở miệng nói chuyện.

Tô Oản biết nàng nhất định không thể trong thời gian ngắn có thể chấp nhận được một người như mình, vốn dĩ nàng cũng không muốn giải thích gì với nha đầu này, nhưng nghĩ lại, nha đầu này đối với mình cũng trung thành, hơn nữa, bây giờ mình ở trong phủ đệ rộng lớn này, người có thể dùng cũng chỉ có nàng, nên vẫn là đừng làm lạnh tâm của nàng, nghĩ nghĩ, Tô Oản nhìn Sỏa Nha.

“Ngươi có gì muốn hỏi thì cứ hỏi đi.”

Sắc mặt Tô Oản dịu lại, giọng nói cũng rất ôn hòa, còn hơi hơi nở nụ cười.

Nàng vừa cười, cả khuôn mặt đều nhu hòa, cảm giác rất ngọt ngào, Sỏa Nha thở phào nhẹ nhõm một hơi, cảm thấy tiểu thư mà mình quen thuộc đã trở về, nàng đứng trước mặt Tô Oản, cung kính mà cẩn thận hỏi: “Tiểu thư, người sao lại thay đổi rồi?”

Tô Oản không nhanh không chậm giải thích: “Đêm nay có người đánh lén ta, đầu tiên hạ dược làm ta hôn mê, sau đó có người đi vào muốn hủy sự trong sạch của ta, nhưng ta lại tỉnh lại, cùng người đó đánh nhau, người đó bóp chặt cổ ta, suýt chút nữa thì bóp chết ta, lúc ta sắp bị bóp chết, đầu óc vốn mơ hồ của ta đột nhiên thanh tỉnh lại, bệnh ngốc của ta khỏi rồi, cho nên ta liều mạng giãy giụa, dùng cái chén trên bàn đập bể đầu người kia, liền chạy trốn ra ngoài, sau đó xảy ra chuyện Tĩnh Vương thế tử bị ám sát, những người vốn dĩ đến để cười nhạo ta liền lập tức đi hết, không bao lâu thì ngươi đã quay về rồi.”

Tô Oản nửa thật nửa giả nói, chuyện nàng bị người ta hạ mị dược, cùng với chuyện mình cưỡng bức Tĩnh Vương thế tử, nàng không nói, bởi vì chuyện này quá mức khủng khiếp, nàng không muốn dọa nha đầu này, hơn nữa loại chuyện quan trọng như thế này, nàng cũng không yên lòng mà nói cho người khác biết.

Trong phòng, Sỏa Nha ngơ ngác, sau đó tức đến mức khóc lên, giậm chân đùng đùng: “Tiểu thư, các nàng quá đáng lắm rồi, tại sao họ lại luôn bắt nạt tiểu thư chứ, tiểu thư đã như vậy rồi, các nàng còn đến để bắt nạt, thật không phải là người.”

Sỏa Nha vừa khóc vừa mắng, thật là sắp bị tức chết rồi.

Tô Oản nhìn nàng, có thể cảm nhận được sự yêu thương của nàng, lên tiếng an ủi: “Chẳng phải ta không bị sao rồi sao, ngươi đừng đau lòng nữa, ngươi xem, cũng vì các nàng làm ra chuyện này mà đầu của ta cũng đã khỏe luôn rồi.”

Tô Oản vừa nói như vậy, Sỏa Nha mới nhớ đến chuyện này, lập tức vui vẻ lên: “Thì ra là tiểu thư đã khỏe rồi, thật là tốt quá.”

Nghĩ đến ngày xưa tiểu thư si ngốc, bị không biết bao nhiêu người cười nhạo, ở đâu cũng bị bắt nạt, ngay cả hạ nhân trong phủ cũng có thể bắt nạt tiểu thư, bây giờ tiểu thư đã khỏe, thật quá tốt rồi.

Sỏa Nha hưng phấn mà nhìn Tô Oản: “Tiểu thư, người đã khỏe lại, bây giờ chúng ta lập tức đi thông báo với Hầu gia, nếu Hầu gia biết người đã khỏe lại, thì sau này nhất định sẽ yêu thương tiểu thư, nhất định sẽ đối tốt với tiểu thư.”

Tô Oản nghe Sỏa Nha nhắc tới An Quốc Hầu phủ Tô Bằng, sắc mặt lập tức lạnh lẽo, con ngươi bắn ra một mảnh mũi nhọn.

Nàng không thèm sự đối đãi tử tế của nam nhân kia, hơn nữa nàng không tin nam nhân kia sẽ vì nàng, một nữ nhi như vậy mà ra mặt, nam nhân kia đã tuyên bố mọi chuyện đều theo ý Hầu phu nhân Quảng Dương quận chúa, tình cảnh bây giờ của mình lúc này, chỉ sợ cũng là do một tay Quảng Dương quận chúa tạo ra, nếu thật là vậy, chuyện nàng đã khỏe mà truyền đến tai bọn họ, chỉ sợ không phải việc gì tốt, mà sẽ là chuyện xấu, lại nói, lúc nãy Tô Bằng còn vì mình mà bị đánh, nếu hắn biết chuyện mình đã khỏe, e rằng bọn họ sẽ biết là do nàng cố ý, sau này sẽ càng không bỏ qua cho nàng.

Lại thêm việc nơi ở này của mình cách Tử Trúc Lâm quá gần, nếu việc mình đã khỏe truyền đến tai Tĩnh Vương thế tử Tiêu Hoàng, Tiêu Hoàng nhất định sẽ điều tra nàng, đến lúc đó chỉ sợ sẽ thật sự tra ra được chuyện nàng cưỡng bức hắn, cho nên việc nàng khỏe lại, tạm thời không thể để người khác biết được.

Cho dù muốn khỏe lại thì cũng phải qua một thời gian nữa.

Tô Oản quyết định trong lòng sau đó nhìn về phía Sỏa Nha: “Sỏa Nha, chuyện ta đã khỏe, chỉ có thể ngươi biết ta biết, không được để người thứ ba biết, nếu để người khác biết, ta cũng chỉ có một con đường chết.”

Sỏa Nha sững sờ, nhìn về phía Tô Oản, có chút không thể hiểu được: “Tiểu thư, tại sao ạ?”

“Ngươi quên rồi sao, khi ta ngốc bọn họ còn không buông tha cho ta, nếu biết ta đã khỏe, ngươi nghĩ xem các nàng có phải hay không sẽ càng ngày càng táo tợn đối với ta, còn có, nơi này cách Tử Trúc Lâm quá gần, nếu Tĩnh Vương thế tử biết ta đã khỏe, có khi nào sẽ nhận định ta chính là thích khách ám sát hắn hay không, nếu là như vậy, hai người chúng ta sẽ chết không có chỗ chôn.”

Lời này vừa nói xong đã làm sắc mặt Sỏa Nha trắng bệch, nghĩ trước nghĩ sau, chấp nhận lý do của Tô Oản.

“Tiểu thư, ta biết, ta không nói.”

Sỏa Nha dùng sức gật đầu, hiểu rõ sự việc nghiêm trọng, cực kì trịnh trọng mà cam đoan, Tô Oản nhìn nàng cam đoan, thở phào nhẹ nhõm một hơi, chẳng qua, Sỏa Nha nhớ đến một chuyện quan trọng.

“Vậy người ám sát Tĩnh Vương thế tử tối nay có phải tiểu thư không?”

Tô Oản lắc đầu: “Cho dù ta đã khỏe, nhưng làm sao có bản lĩnh có thể ám sát Tĩnh Vương thế tử, đêm nay Tĩnh Vương thế tử ở Tử Trúc Lâm luyện công, ta vì trốn người muốn hại mình mà vô ý chạy vào Tử Trúc Lâm, không nghĩ tới đã quấy rầy Tĩnh Vương thế tử luyện công, làm hại hắn suýt tý nữa thì tẩu hỏa nhập ma, cho nên hắn mới nói là có người muốn ám sát hắn, kỳ thật căn bản không có thích khách gì hết.”

Tô Oản nói xong, lại nghĩ đến chuyện quần áo của mình dính máu, liền nói thêm một câu: “Đúng rồi, máu trên váy của ta là do Tĩnh Vương thế tử hộc máu, đã phun lên đó.”

Khuôn mặt Sỏa Nha sợ hãi: “Thì ra là vậy, thật là quá dọa người, tiểu thư, người tuyệt đối đừng để cho Tĩnh Vương thế tử biết người chính là tên đã làm hắn suýt nữa thì tẩu hỏa nhập ma, nếu để cho hắn biết, nhất định sẽ không bỏ qua cho chúng ta.”

“Ừ.” Tô Oản vừa lòng mà vỗ bờ vai Sỏa Nha, vừa nghĩ để nha đầu này bưng nước đến cho nàng tắm rửa, lúc cưỡng bức Tĩnh Vương thế tử, bởi vì dược lực quá mạnh, cả người đều rất điên cuồng, lúc đó chỉ cảm thấy vui sướng, nhưng hiện tại mới thấy cả thân dưới đều tê, tràn ngập đau xót, cực kì không thoải mái.

Nhưng Tô Oản còn chưa kịp hạ lệnh thì bên ngoài gian phòng đã vang lên tiếng bước chân, có người tới.

Tô Oản cùng Sỏa Nha đều im lặng, nhìn ra bên ngoài, liền nhìn thấy một bà vú mặc áo ngoài thêu hoa tử vi bước vào, bà vú này chẳng những ăn mặt phú quý mà trang sức trên đầu cũng là là loại có giá trị không nhỏ, vừa thấy liền cũng không khác mấy với những vị phu nhân giàu có, nàng là trợ thủ đắc lực bên cạnh An Quốc Hầu phu nhân, Du ma ma.

Bên cạnh An Quốc Hầu phu nhân có hai trợ thủ đắc lực, Du ma ma cùng Ứng ma ma, hai người này bởi vì đã từng sống trong cung, nên không chỉ thân mình tròn trịa mà còn cực kì tinh ranh xảo quyệt, còn có một ít công phu quyền cước, các nàng là trợ thủ đắc lực của An Quốc Hầu phu nhân, có rất nhiều chuyện An Quốc Hầu phu nhân không tiện ra mặt thì các nàng sẽ làm.

Bây giờ bà ta xuất hiện ở đây, nhất định là có việc gì đó.

Sỏa Nha cười ngây ngô nhìn về phía Du ma ma: “Hì hì, ma ma.”

Du ma ma liếc trắng mắt nhìn Sỏa Nha, sau đó nhìn về phía Tô Oản, trong mắt dường như có thể văng ra cả tiếng khinh bỉ, thanh âm cũng âm dương quái khí: “Nô tỳ chúc mừng đại tiểu thư, không nghĩ tới đại tiểu thư cũng có thể bám víu được gia đình giàu có như Hạ gia, thật là có thủ đoạn a.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.