Nhìn người đàn ông xấu xí ba mươi tuổi ngồi ở trên bục giảngcầm sách
giáo khoa mà đáng lý người dạy khóa này là Dịch Thừa,Cổ Dĩ Tiêu liền cảm thấy rất buồn bực. Sau ngày một tháng năm gần tới cuối kỳ, đột nhiên
khóa học của Dịch Thừa đổi người dạy,Dịch Thừa đã hơn nửa tháng không
xuất hiện. Trưởng lớp nói Dịch Thừa bởi vì tham gia trao đổi môn học gì
đó,cho nên không thể dạy khóa bọn họ.Trong lúc nhất thời tiếng kêu than
dậy khắp trời đất, người chết đói khắp nơi, không nghĩ tới Dịch Thừa lại im hơi lặng tiếng vĩnh viễn cáo biệt bọn họ.[ Dịch Thừa:Ơ, Tôi còn chưa chết đâu nha.]
Dịch Thừa cứ như vậy vỗ mông đi, ngay cả điện thoại cũng không gọi
cho cô. Cổ Dĩ Tiêu lưu dãy số của Dịch Thừa, nhưng không có tính gọi
điệncho hắn. Hắn giống như người từ Mĩ trở về,quan hệ nam nữ đều là tùy tiện như vậy.May là Cổ Dĩ Tiêu không phả loại người thích ràng
buộc,nếu không đã thắt cổ rồi.Trong lòng cô thấy dễ chịu,Dịch Thừa không liên lạc với cô cũng không có gì,Cổ Dĩ Tiêu chính là Cổ Dĩ Tiêu.
Điện thoại của Dịch Thừa lại gọi đến vào buổi tối,Cổ Dĩ Tiêu tiếp điện thoại,gọi hắn “A Dì sao”.
“Thứ bảy,bảy giờ,tại cao ốc HK.”
Cổ Dĩ Tiêu chạy nhanh đến ban công, dùng ngữ khí bình tĩnh cự tuyệt hắn,“Em không đi.”
“Dĩ Tiêu,em phải đi.”
“Anh vì sao không đi dạy?” Cổ Dĩ Tiêu học âm điệu cứng nhắc của hắn.
“Ngày mốt kể lại với em, không gặp không về.” Nói xong hắn cắt điện thoại.
“Bệnh thần kinh.” Cổ Dĩ Tiêu nghe người ta nói người nghiên cứu triết học đến cuối cùng tám phần sẽ biến thành người điên, thi nhân cũng
giống nhau.
Dịch Thừa cất xong điện thoại di động,đi trở về phòng họp,tiếp tục
hội nghị ngành học của mình. Nửa tháng trước hắn từ buổi du lịch biển
trở về rồi tham gia hội nghị ngành học như bình thường, sau đó xảy ra
một việc.
“Dịch giáo sư.” Một người đàn ông đen gầy nở nụ cười dối trá đi đến
bên người hắn. Người đàn ông này chính là thầy giáo hiện tại dạy thay
lớp của Cổ Dĩ Tiêu, năm nay vừa mới lên chức phó giáo sư Tạ Hướng Đông.
Năm trước danh sách phó giáo sư chỉ có mình Dịch Thừa,Tạ Hướng Đông cảm
thấy tuổi hắn lớn hơn Dịch Thừa lại không được chọn,cho nên thấy không
cam lòng.Vừa rồi trong hội nghị, người phụ trách ngành học chỉ tên Dịch
Thừa và hắn cùng nhau đi tham gia trao đổi môn học giữa Thượng Hải và
Bắc Kinh, Tạ Hướng Đông càng thêm không cam lòng, dựa vào cái gì Dịch
Thừa có thể đi Thượng Hải mà hắn lại phải thay hắn dạy đám sinh viên
chưa tốt nghiệp khóa?
“Tạ giáo sư.” Dịch Thừa đứng lên khẽ khom người.
“Nghe nói quan hệ giữa thầy và các học sinh cũng không tệ, còn cùng
bọn họ đi du lịch bãi biển,đi chơi có vui không?” Trên mặt Tạ Hướng
Đông chứa đầy nụ cười nhưng trong lòng lại thật sự khinh bỉ. Ở trong mắt hắn ,Dịch Thừa trừ có bề ngoài,mặt khác hắn căn bản không có cái gì,tại sao lại có nhân duyên tốt như vậy — hắn nghe nói đi chơi đa phần là nữ . Dưới cấp hắn có một trợ giáo cũng đi,lúc trở về nói cho hắn một chuyện
rất thú vị — Dịch Thừa cùng một cô sinh viên ngồi ăn cua nướng, cử chỉ
hai người thân mật, quan hệ giống như không tầm thường.
Dịch Thừa đã sớm cảm thấy Tạ Hướng Đông thường có ý kiến về hắn, cho
nên vô cùng chú ý ngữ khí chính mình.“Các học sinh rất có sức sống,tôi
giống như có thể trở lại thời học sinh của mình.”
“Với độ tuổi của Dịch giáo sư, vốn đang còn học tiến sĩ.” Ngụ ý chính là hắn làm chức phó giáo sư còn quá sớm,hẳn nên trở về làm học sinh
thêm vài năm nửa đi.
Dịch Thừa giả bộ chậm hiểu, cố ý không nói tiếp.
“Không biết có phải nguyên nhân Dịch giáo sư còn trẻ tuổi,cho nên đặc biệt có thể hòa đồng.” Ánh mắt nho nhỏ của Tạ Hướng Đông hiện lên một
tia tinh quang,“Lại có thể cùng học sinh mình ngồi ăn ở ven đường…… Ai
da, không giống chúng tôi lớn tuổi như vậy, học sinh ngay cả muốn hỏi
vấn đề cũng e ngại.”
Hai mắt Dịch Thừa hơi hơi trừng, nụ cười trên mặt bỗng nhiên cương cứng một giây.
Tiến sĩ hệ triết học phương Tây và các giáo sư khác trong phòng họp
đi ra,“Dịch Thừa, cậu theo tôi xuống đây một chút, có một ít luận văn
cần cậu xem thử.”
Dịch Thừa đáp lại một tiếng,rồi nhìn Tạ Hướng Đông xin lỗi cười cười, xoay người rời đi tránh cho cục diện xấu hổ.
……………
Cuộc hẹn của Cổ Dĩ Tiêu và Lăng Thiên kết thúc,cô sợ Lăng Thiên ở
trên đường bỗng nhiên đi trúng con đường trơn trượt thì sao,cô tự mình
nắm tay Lăng Thiên,thật cẩn thận đưa chị dâu về nhà, rồi gọi điện báo
bình an cho anh trai và mẹ xong mới miễn cưỡng đi.
Lại lần nửa lên xe bus,eo Cổ Dĩ Tiêu bắt đầu thấy đau, tới gần tháng
sáu thời tiết oi bức làm cho sóng lưng của cô đều là mồ hôi. Bởi vì
không cẩn thận ngủ ở trên xe, cô ngồi qua ba trạm ,nên khi đến cao ốc HK cô đã muộn nửa giờ. Lúc đi vào tầng thứ nhất cao ốc, liền nhìn thấy
Dịch Thừa ngồi ở sô pha đại sảnh dưới lầu,có điều hòa rất thoải mái.
“Mệt chết em……” Cổ Dĩ Tiêu từ phía sau ôm cổ Dịch Thừa,“Bụng của em đói đến xẹp lép ……”
“Anh đã đặt chổ có cảnh biển, hiện tại đi lên thôi?” Dịch Thừa vỗ vỗ đầu của cô.
“Cảnh biển?!” Cổ Dĩ Tiêu thẳng đứng dậy, phẫn hận lên án hắn,“Anh,anh là cố ý ! Anh biết rõ em……”
“Cổ tiểu thư thân thể khỏe mạnh làm sao sợ đi thang máy?” Dịch Thừa
nói xong kéo lấy tay Cổ Dĩ Tiêu, đem cô đẩy mạnh vào trong thang máy,
sau đó bản thân đi theo đi vào,rất hài lòng nhìn cô kinh hồn táng đảm
trừng lớn mắt, thang máy khởi động trong chốc lát, vẻ mặt cô liền cầu
xin,ngoan ngoãn tựa đầu vào ngực hắn.Trong quá trình thang máy đi lên,
hắn sắm vai mẹ còn Cổ Dĩ Tiêu sắm vai cục cưng.
Cổ Dĩ Tiêu thấy cửa thang máy mở ra trong nháy mắt,hung hăng đẩy hắn
tức giận đi ra ngoài, bỗng nhiên xoay ngườ lộ ra nụ cười giống ác ma,
trong lòng mặc niệm “Chờ coi, họ Dịch kia ”, sau đó ôm lấy cánh tay Dịch Thừa, cùng hắn đi vào nhà ăn cảnh biển.
“Phạm tội bị truy nã sao?” Cổ Dĩ Tiêu rũ khăn ăn“Tại sao lại không lên khóa?”
Miệng của cô như dao gâm không buông tha người,Dịch Thừa kiên nhẫn giải thích ,“Anh vài ngày nửa phải đi Bắc Kinh ……”
Cổ Dĩ Tiêu cố ý dùng ánh mắt sùng bái nhìn hắn, dùng giọng nói cay
độc đáp trả:“Woa,Dịch giáo sư được mời đến sao? Thật là lợi hại nha!
Không bằng em trở về nói một tiếng cùng mọi người, cùng nhau ra sân bay
vui vẻ đưa tiễn thầy được không?”
Dịch Thừa không để ý tới lời trêu chọc của cô, tiếp theo nói:“Đại
khái đi hơn một tháng, cho nên không thể dạy khóa các em.” Hắn đột nhiên nhớ tới Tạ Hướng Đông đang dạy thay, vì thế thuận miệng hỏi:“Hiện tại
Tạ giáo sư dạy thế nào?”
“So với Dịch giáo sư,Tạ giáo sư thật làm em giật mình.” Cổ Dĩ Tiêu có chút khen ngợi gật đầu.
Dịch Thừa nhướng mày, cẩn thận liếc cô một cái không nói lời nào.
“Em vốn nghĩ rằng học khóa anh đã đủ nhàm chán , không nghĩ tới Tạ ơn giáo sư so với anh càng thêm nhàm chán, quả thực trình độ đạt đến đỉnh
điểm làm xúc tiến giấc ngủ của em. Hiện tại em chỉ cần nghe đến sáu chữ
‘triết học phương tây hiện đại” đã muốn ngủ. Cổ Dĩ Tiêu cố ý xem nhẹ ánh mắt hắn, phối hợp nói,“Em hiện tại rất hối hận, từng có một thầy giáo
trân quý trước mặt em,em lại không biết quý trọng, hiện tại nói cái gì
cũng đã trễ…… Nhưng mà em may mắn là Dịch giáo sư vĩ đại bây giờ còn
có thể nhớ em_ Cổ Dĩ Tiêu, đối với các bạn học nữ đáng thương khóa
triết học phương tây hiện đại đã trở thành tử huyệt các cô ấy .”
Dịch Thừa hoàn toàn không nói gì chỉ cúi đầu cắt miếng thịt bò lớn, khóe miệng lại giương lên thành độ cong.
“Anh tại sao không cảm động?” Cổ Dĩ Tiêu thở dài.
“Anh cảm động đến nói không nên lời.”
Cổ Dĩ Tiêu hướng hắn nhăn mặt,“Anh hẹn em ra ngoài chính là muốn nói
nguyên nhân anh không thể dạy khóa lớp em sao?” Không đợi hắn trả lời,cô vỗ tay một cái,“Em đã biết! Anh rất nhớ bổn tiểu thư ,cho nên khẩn cấp
muốn gặp mặt em có đúng hay không?”
“Cổ Dĩ Tiêu, em bị bệnh tự kỉ đến không thể chửa nổi.”
“Vậy anh tại sao gọi em ra ngoài ?”
“Anh rất nhớ em cho nên muốn nhanh thấy mặt em.” Dịch Thừa lặp lại
lời cô vừa mới nói, trên mặt mang theo nụ cười ranh mãnh không chê vào
đâu được.
“Woa, em rất cảm động.” Cổ Dĩ Tiêu nước mắt lưng tròng, đem rau tần
mình không ăn đặt vào đĩa hắn,rồi đem mấy thứ mình thích trong dĩa hắn
ăn hết, mới bắt đầu ăn salad của mình.
Dịch Thừa bất đắc dĩ nhìn cô phùng má ăn, trong mắt hiện lên một tia sủng nịch.
“Dịch Thừa……” Cổ Dĩ Tiêu bỗng nhiên ngẩng đầu,dùng giọng ngon ngọt
gọi hắn,dùng đầu lưỡi liếm liếm tương dính bên khóe môi, còn vươn chân
cọ cọ chân hắn,“Em đêm nay ở nhà anh được không?”
Cổ họng Dịch Thừa căng thẳng, gật đầu một cái, vội cầm ly nước đá bên cạnh uống một hớp lớn.