Lâm Mị cười, hỏi một câu: “Hôn sự này là phụ thân mẫu thân quyết định?”
”Phải.” Khổng di nương vừa nghe lời của Lâm Mị, cảm giác hấp dẫn, liền giống
như bắt được một cây rơm rạ cứu mạng cuối cùng nhìn Lâm Mị, “Tam tiểu
thư, ngài khuyên nhủ lão gia, hôn sự này vạn vạn không thể a.”
Hiện tại Lâm Mị cùng Thất vương gia đi được gần, lời nàng nói, lão gia cũng có thể nghe lọt đi?
Lâm Mị yếu ớt thở dài một tiếng, nói: “Vừa rồi Tứ muội còn đang nói cho ta, hôn sự của nữ nhi gia đương nhiên là muốn vâng theo mệnh phụ mẫu lời
mối mai a.”
Ánh mắt của Lâm Mị rơi vào trên mặt Lâm Thiến Khanh,
nhìn huyết sắc trên mặt nàng biến mất, bị lây cảm xúc tên là khủng hoảng tuyệt vọng.
Ở trong thần sắc tuyệt vọng của Lâm Thiến Khanh, Lâm Mị câu môi mỉm cười tiếp tục chậm rãi nói: “Trăm việc chữ hiếu làm đầu, lời của phụ thân mẫu thân, sao có thể ngỗ nghịch?”
Lời Lâm Thiến Khanh vừa nói ra, Lâm Mị còn nguyên hoàn trả.
”Tam tiểu thư, ngài không thể đối xử với Tứ tiểu thư như vậy a!” Khổng di
nương kinh hoàng thét chói tai, nữ nhi của bà nếu như gả cho người như
vậy, một đời sẽ phá hủy.
Lâm Mị lắc lắc đầu, vô tội nói: “Khổng
di nương, những đạo lý này ta là nha đầu không có giáo dưỡng sao có thể
hiểu đâu? Đó cũng là mới vừa rồi Tứ muội dạy cho ta. Tứ muội quả nhiên
là tiểu thư khuê các kiến thức nhiều hiểu cấp bậc lễ nghĩa.”
Nói, Lâm Mị còn vô cùng hâm mộ nhìn Lâm Thiến Khanh: “Lúc nào đó ta có thể học được một nửa của Tứ muội thì cũng tốt rồi.”
Trả thù!
Lâm Mị đây là đang trả thù!
Lâm Thiến Khanh cảm giác được rõ ràng, chỉ tiếc, hiện tại nàng ngay cả một điểm phản bác cũng nói không nên lời.
Từ sau khi di nương nói xong những người mà nàng phải gả là dạng gì, máu
toàn thân nàng liền giống như bị tháo nước như nhau, tay chân lạnh lẽo,
liền cùng không phải là của mình tựa như.
Nàng nghĩ không ra, vì
sao mẫu thân rõ ràng nói, phải lập gia đình chính là Lâm Mị, thế nào đột nhiên biến thành nàng phải gả đây?
Hơn nữa, những người đó còn là không đáng tin như thế.
Này, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
”Mị nhi.” Lâm Bác Nguyên nhìn thấy Lâm Mị, sắc mặt tức giận bị yêu thương
thay thế, vẫy vẫy tay vớiLâm Mị, cười nói, “Vừa rồi thị vệ của Thất
vương gia còn lưu lại cho con một phần danh sách, quên cho con.”
Lúc này Lâm Bác Nguyên thế nhưng đối với Lâm Mị tương đương có kiên trì,
cười nói: “Vương gia nói, sau này coi như là con muốn thành thân, vậy
cần phải chọn lựa cho tốt, vương gia đem tên các công tử huân quý thế
gia liệt kê ra cho con.”
Chính là sau đó Nhạc Thần đem danh sách này trao cho ông, Lâm Bác Nguyên mới thật sâu vui mừng, chính mình sáng suốt.
Đem danh sách Triệu thị chuẩn bị cho Lâm Thiến Khanh, vương gia bên kia thế nhưng đã sớm có sắp xếp.
Xem ra Lâm Mị là thật vào mắt của hắn, coi như là không thể thú Lâm Mị, cũng bận tâm hôn sự tương lai của nàng.
”Những người này có cái gì tốt mà chọn?” Lâm Mị rất nhanh lật vài tờ, nhíu mày hỏi.
Lâm Bác Nguyên không hiểu nhìn qua, lúc này mới nhìn thấy trong đó viết cái gì.
Bên trong thế nhưng đem tất cả các công tử huân quý đều ghi lại trong danh
sách, chỉ là, bên trong trừ bối cảnh tài phú của những người đó, cường
điệu viết chính là mỗi người khuyết điểm.
Làm cho người ta sau khi xem xong, tin không có một cô nương muốn gả cho bọn họ.
Cuối cùng của danh sách, mà lại ghi chép một mỹ nam tử thập toàn thập mỹ có quyền thế -- Thất vương gia Âu Ngạn Hạo.
Trong lòng Lâm Bác Nguyên lộp bộp một chút, Thất vương gia đây là có ý gì?
Chẳng lẽ thực sự có ý tứ với Lâm Mị?
Nếu như leo lên Thất vương gia... Nghĩ đến nơi này, Lâm Bác Nguyên nhịn
không được cười to lên: “Mị nhi, Thất vương gia trái lại rất có ý tứ a.
Sau này nếu con muốn thành thân, cần phải chọn lựa cho tốt a, ở đây có
thể có người tốt để chọn.”
Lâm Bác Nguyên ý hữu sở chỉ (lời nói mang hàm nghĩa khác) nói.edit: voi còi
”Ai phải lập gia đình, thực sự là tên lắm chuyện.” Lâm Mị không kiên nhẫn xua tay.
Lâm Bác Nguyên một chút cũng không để ý thái độ Lâm Mị vô lễ, ngay cả Thất
vương gia cũng sủng nàng, ông có cái gì cũng không thể?
”Mị nhi,
danh sách này con trở lại mới nhìn nhìn cho kỹ.” Lâm Bác Nguyên thì
ngược lại ân cần đem danh sách một lần nữa nhét trở lại trong tay Lâm
Mị, Thất vương gia ám chỉ quá rõ ràng, nói không chừng, ônh còn có thể
lên làm nhạc phụ của Thất vương gia đâu.
”Có cái gì coi được.” Lâm Mị bất mãn cầm danh sách trong tay ném cho Tú Nhi bên cạnh, “Phụ thân, nữ nhi đi về trước.”
”Được, được, đi đi.” Lâm Bác Nguyên yêu thương cười, dường như Lâm Mị là nữ nhi bảo bối mà ông yêu thương từ nhỏ đến lớn.
Lâm Mị vừa mới chuyển thân, đột nhiên làn váy bị người bắt được, cúi đầu
vừa nhìn, là vẻ mặt lệ ngân cùng kinh hỉ đan vào của Khổng di nương.
”Tam tiểu thư, danh sách kia có thể cho Tứ tiểu thư hay không? Để Tứ tiểu
thư từ bên trong chọn một phu gia?” Khổng di nương thấp thỏm thăm dò
hỏi.
Đây là cơ hội cuối cùng của Tứ tiểu thư, lão gia phu nhân
nhất định là sẽ không thay đổi chủ ý, nói vậy, còn không bằng từ nơi này chọn một phu gia tốt.
Ít nhất để Tứ tiểu thư sau này gả qua đó, cũng là cuộc sống thông thuận.
Lâm Mị nhìn nhìn Lâm Thiến Khanh vẫn né tránh ánh mắt nàng, sắc mặt trắng
bệch, xuy cười ra tiếng: “Tú Nhi, đem danh sách cho Khổng di nương.”
Lâm Mị không để ý ly khai, sự tình phía sau, nàng liền không muốn xem, không có ý nghĩa.
Về tới trong phòng, Tú Nhi hỏi một câu: “Tiểu thư, Khổng di nương kia cùng Tứ tiểu thư trong ngày thường đối đãi với tiểu thư như vậy, ngài, thực
sự là tâm địa quá tốt.”
Lâm Mị khúc khích bật cười, nói: “Tú Nhi, ngươi quá ngây thơ rồi. Ngươi cho là Âu Ngạn Hạo là một vật gì tốt?”
”Ai?” Tú Nhi không hiểu trừng lớn hai mắt.
Bộ dáng ngơ ngác khiến Lâm Mị vươn tay bóp chóp mũi của nàng một chút:“Ngươi nói, vì sao Triệu thị vừa cho ta tìm một đống "Người trong sạch". Lâm Bác Nguyên liền đem danh sách kia của Triệu thị cho Lâm Thiến
Khanh?”
Tú Nhi hai mắt trừng được lưu viên, kinh hô: “Chẳng lẽ là vương gia...”
”Không phải người kia nhàn được không có chuyện gì còn có thể là ai?” Lâm Mị
nhún vai, ngáp một cái, “Nhất định là biết động tác của Triệu thị cùng
Lâm Bác Nguyên thôi.”
”Vậy vương gia cấp tiểu thư danh sách là có ý gì?” Tú Nhi không hiểu hỏi, trong lòng có chút khó chịu.
Nàng còn tưởng rằng vương gia đối tiểu thư có ý tứ, muốn thú tiểu thư đâu.
Thế nhưng, danh sách lại để cho tiểu thư chọn phu gia, này, đây rốt cuộc là làm gì? Trêu đùa tiểu thư nhà nàng sao?
”Có ý gì? Đương nhiên là tìn phu quân cho Lâm Thiến Khanh.” Lâm Mị cười đến bí hiểm, Âu Ngạn Hạo cái tên kia đầu óc cũng không phải lỗi, đem phản
ứng của những người nơi hậu trạch của hầu phủ đều tính tới.
”A?” Tú Nhi phát hiện nàng căn bản là hiểu không được tiểu thư nhà nàng còn có Thất vương gia rốt cuộc đang suy nghĩ gì.
Hai mắt Tú Nhi sáng lên nhìn Lâm Mị, trái tim phù phù phù phù kịch liệt nhảy lên, tiểu thư nhà nàng thật là lợi hại a!
Cái gì Nhị tiểu thư Tứ tiểu thư, cũng không bằng tiểu thư nhà bọn họ!
”Tú Nhi...” Lâm Mị gọi.
”Vâng, tiểu thư.” Tú Nhi vội vàng đáp lời, chờ tiểu thư phân phó.
”Có thể ăn cơm sao?” Lâm Mị tội nghiệp nhìn Tú Nhi, mắt hoa đào chớp chớp,
giống như là tiểu hồ ly bị khi dễ vậy, kia gọi đáng thương nga, Tú Nhi
nhìn thấy tâm bị nhéo đau đớn.
”Lập tức liền có.” Tú Nhi vội vàng xoay người chạy ra ngoài.
Tiểu thư thông minh vừa đáng yêu như vậy.
Hừ, coi như là gả cho Thất vương gia a, nàng cũng cảm thấy ủy khuất tiểu thư!