Để mang Cố Tích Cửu trở về, lần này Long Tư Dạ đã nỗ lực rất nhiều, chẳng những xuất động toàn bộ thám tử, ngay cả toàn bộ truy tung điểu cũng được phái đi.
Sau khi hắn tìm được Cố Tích Cửu, sợ Đế Phất Y sẽ theo dấu đuổi theo, vì vậy hắn đã âm thầm hạ lệnh cho đệ tử môn hạ vẫn giả vờ đi khắp nơi tìm người ở Phi Tinh Quốc, ngay cả bản thân hắn cũng tìm một thế thân ngồi ở trên tọa giá, giả bộ vẫn đang tìm kiếm.
Đương nhiên, một đường này hắn cũng giấu đi hơi thở của mình, chỉ cần không trực tiếp gặp phải Đế Phất Y, Đế Phất Y sẽ không thể phát hiện ra hắn!
Rốt cuộc, Đế Phất Y quá cao thâm khó đoán, cũng khiến người không thể đoán ra được tính tình, cho dù là Long Tư Dạ khi đối diện với Đế Phất Y cũng có chút đau đầu, vẫn phải hết sức cẩn thận.
Hiện tại cuối cùng đã an toàn trở lại địa bàn của mình, hắn tất nhiên thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Khi chuẩn bị tới gần Thiên Vấn Sơn, hắn rốt cuộc hiện ra thân hình.
Phía trước có bốn đệ tử đang đi tuần tra quanh núi và phát hiện ra hành tung của hắn, vì thế bọn họ cưỡi tọa kỵ tới đón, hành lễ với hắn ở trên lưng hạc: "Cung nghênh tông chủ trở về núi."
Sau đó bọn họ liền phát hiện tông chủ đang ôm một nam hài tử gầy yếu ——
Một đám đều mở to hai mắt!
Không ngờ tông chu bọn họ đang —— đang ôm người!
Chẳng phải tông chủ bọn họ luôn luôn không thích tiếp xúc với người hay sao?
Thậm chí khi hắn truyền thụ cho đồ đệ cũng không hề tiếp xúc với bọn họ. Ngày thường trị bệnh cứu người, trừ phi đó là phẫu thuật quan trọng, nếu không hắn sẽ không muốn chạm vào bất cứ người nào.
Lần này —— lần này không ngờ hắn lại tự mình ôm một thiếu niên trở về!
Hắn thậm chí cũng không buông thiếu niên kia ra khi ở trước mặt đệ tử môn nhân của mình ——
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
"Tông chủ, vị này chính là?" Một vị đệ tử trong đó can đảm hỏi.
"Hôn thê của hổn toạ." Sau khi Long Tư Dạ ném xuống một quả bom như vậy, lập tức mang theo người bay trở về Tiên Trúc Phong của mình.
"Gì?!"
Bốn gã đệ tử môn nhân gần như hỗn độn ở trong gió......
Lúc gần đi, Long Tư Dạ còn lưu lại một câu: "Việc này tạm thời bảo mật, không được truyền ra ngoài!"
Vì thế, sau khi bốn gã đệ tử có cảm giác giống như bị thiên lôi đánh xuống, lúc này lại thực sự nghẹn ngào đến mức hoảng loạn......
......Edit: EmilyTon....
Một toà tiểu lâu màu xanh đứng sừng sững ở trên một sườn núi.
Bên trái triền núi là một hồ nước, bên phải là một dược phố, vô số thảo dược quý hiếm đang trong kỳ khoe sắc, hương dược nhè nhẹ lan tỏa khắp toàn bộ ngọn núi, khiến người say mê.
Tiểu lâu cao năm tầng, mái ngói đấu củng, trên tám góc có treo chuông gió màu bạc. Khi có gió thổi qua, chuông bạc tạo nên những tiếng leng keng leng keng.
Hồ nước trong vắt, diện tích khá rộng lớn. Trên hồ có đình, trên đình được treo những tấm lụa trắng mỏng, theo gió nhẹ nhàng phiêu đãng như mây.
Có thể nhìn thấy những con tiên hạc nhẹ nhàng nhảy múa trong hồ và trên mặt cỏ.
Thế ngoại đào nguyên!
Nơi này quả thực giống như thế ngoại đào nguyên ở trong truyền thuyết hoặc là trong mộng ảo!
"Tích Cửu, nàng thấy nơi này thế nào?" Trong một cái đình nhỏ, Long Tư Dạ nửa ôm lấy Cố Tích Cửu ngồi ở chỗ kia, nhìn ra khung cảnh xa xa của hồ.
"Nó rất đẹp." Cố Tích Cửu rốt cuộc nói ra ba từ.
"Thích không? Năm đó nàng đã từng nói, nếu một ngày kia không làm sát thủ nữa, nàng muốn ẩn cư, mua một ngọn núi, xây một tiểu lâu, nuôi gà nuôi vịt, trồng một số thảo dược và trà hoa, tận hưởng cuộc sống giống như thần tiên...... Từ sau khi ta thành lập Thiên Vấn Tông, ta vẫn luôn trang trí chỗ này, chỉ hy vọng sau khi nàng trở về có thể nhìn thấy tất cả......"
"Trở về?" Cố Tích Cửu nhướng mày lặp lại.
"Tích Cửu, nàng đã từng nói, nơi ta ở chính là nơi trái tim nàng trở về, chính là nơi yên vui của nàng. Ta đã đến đây, may mà nàng cũng tới đây. Cuối cùng ông trời đối đãi với chúng ta cũng không tệ lắm......"
Cố Tích Cửu rũ mắt nhìn xuống, không nói chuyện, trong lòng cười khổ.
Mặc dù nàng vốn là người lạnh lùng, nhưng không phải thật sự yêu thích nơi thế ngoại đào nguyên. Chẳng qua năm đó Long Tích thường xuyên khao khát điều đó, vì thế nàng cũng nương theo......