Nguy hiểm luôn luôn rình rập, xảy ra chỉ trong nháy mắt.
Thậm chí không hề có dấu hiệu nào!
Khi đó Cố Tích Cửu vừa mới lấy ra hai viên nội đan của con rết sát thủ, trong lúc vô ý đã làm rơi một viên trong đó xuống mặt đất. Ngũ hành của nội đan kia thuộc Hỏa, khi rơi xuống đất thì đột nhiên chợt lóe, phát nổ!
Cố Tích Cửu thực sự hoảng sợ!
Còn chưa chờ nàng nhặt nội đan lên, đất dưới chân bỗng nhiên tách ra. Dưới chân Cố Tích Cửu trống rỗng, cả người trực tiếp ngã xuống!
Nàng lắp bắp kinh hãi, mặc dù hoảng hốt nhưng không hoảng loạn. Nàng liên tiếp đánh song chưởng ra phía bên ngoài, chỉ cần bắn trúng vách động là có thể khiến mình rơi xuống chậm lại, tiện đà ổn định thân mình rồi sẽ bay lên.
Nhưng sau khi nàng đánh chưởng xong thì trong lòng ớn lạnh. Bốn phương tám hướng nàng đều đánh ra một chưởng, không ngờ không có một chưởng nào đụng tới vách động. Những chưởng lực đó dường như rơi vào trong hư không, hoàn toàn không có chỗ chịu lực......
Tại sao lại như vậy?!
Cái động bỗng nhiên tách ra này lớn bao nhiêu?
Nàng vừa mới nghĩ như thế, trên đỉnh đầu đã truyền tới một tiếng kêu to: "Ta tới cứu ngươi!"
"Vù", gió mạnh thổi trên đỉnh đầu, hình như có một người cũng đang rơi xuống!
Người nọ rõ ràng tốc độ nhanh hơn nàng, chớp mắt đã đuổi kịp nàng. Cố Tích Cửu chỉ kịp vội vàng nghiêng đầu, người nọ đã ngã xuống bên cạnh nàng......
Người này thật ra rất thông minh, trong khi rơi xuống đã ôm lấy eo nàng......
Hai người giống như hoà làm một rơi xuống phía dưới, Cố Tích Cửu còn chưa kịp tránh khỏi hắn, cả người đã rơi xuống đáy......
"Bịch!" Một âm thanh vang lên, hai người lăn trên mặt đất. Lần này, Tư Thẩm đã làm tấm đệm thịt một lần, bị Cố Tích Cửu rơi xuống trên người, kêu lên một tiếng......
Hắn ôm nàng rất chặt, điều đó tạo ra lực đạo giảm xóc cực lớn, vì thế Cố Tích Cửu không hề bị thương, hoàn hảo không hao tổn gì, chẳng qua hiện tại ngực nàng đang đúng vào thời điểm phát dục, cực kỳ mẫn cảm. Sự va chạm này cũng khiến ngực của nàng đập vào ngực của hắn. Ngay lập tức một cơn đau kỳ lạ không rõ ràng xuất hiện, khiến nàng hít vào một ngụm khí lạnh. Nàng vốn định sau khi rơi xuống mặt đất sẽ chống hai tay để nhảy dựng lên, nhưng kết quả cánh tay mềm nhũn. Vì thế, nàng lại nằm ở trên người hắn......
Trong hang động ngầm vô cùng tối tăm, chỉ có một màu đen thuần tuý! Cố Tích Cửu có thị lực tốt như vậy cũng không nhìn rõ thứ gì......
Nàng thậm chí thấy không nhìn thấy rõ khuôn mặt Tư Thẩm gần trong gang tấc......
Nàng chỉ có thể cảm thấy hơi thở của hắn có chút nặng nề.
Hắn không đến mức bị thương, đúng không?
Cố Tích Cửu theo bản năng dò tìm cổ tay của hắn, không ngờ không thể sờ đến tay hắn, ngược lại khẽ chạm ở trên môi hắn......
Nàng cứng đờ, giọng nói của Tư Thẩm vang lên ở dưới người nàng: "Ngươi định...... nằm ở trên người ta bao lâu?"
Giọng nói từ tính giống như xương cốt quý báu đánh vào lẫn nhau, mơ hồ mang theo một chút ý vị.
Cố Tích Cửu: "......"
Nàng nhảy dựng lên, hai má hơi ửng hồng trong bóng tối, nhưng giọng điệu lại cực kỳ bình tĩnh: "Ngươi nói chuyện lớn như vậy, chắc hẳn không bị thương. Sao ngươi lại rơi xuống đây?"
Nàng rõ ràng nhớ rõ, hắn đứng cách mặt đất nứt ra khá xa. Nếu hắn muốn né tránh vẫn rất dễ dàng.
"Nếu đã là đồng bạn, tất nhiên phải đồng cam cộng khổ, sống chết cùng nhau. Ta là nam nhân, có nghĩa vụ bảo vệ nữ nhân. Nếu ngươi rơi xuống, ta khẳng định cũng sẽ nhảy xuống."
Tư Thẩm hiên ngang lẫm liệt nói, trong khi nói chuyện hắn cũng đã ngồi dậy, nhưng dường như đụng phải chỗ bị thương nào đó nên rên nhẹ một tiếng.
Cố Tích Cửu: "......"
Nàng không nhịn được nổi lên hắc tuyến, có chút bối rối.
Mặc dù người này có chút mạo phạm, nhưng vẫn là một nhân vật có trách nhiệm, khiến nàng không đành lòng đá hắn đi.
Nàng luôn cảm giác hắn có chút thần bí. Khi hắn đi theo bên người, nàng giống như một con hổ hung dữ biến thành một con mèo ngoan......
Khiến thần kinh của nàng căng thẳng một cách không thể hiểu được.