Tôi tớ hộ viện trong phủ chỉ cần hơi có chút sai lầm, lập tức sẽ nhận được sự trừng phạt khốc liệt của hắn, rất nhiều lần bị hạ lệnh đánh cho đến chết. Cho nên người trong toàn bộ Tướng quân phủ đều rất sợ hắn, nhìn thấy hắn giống như chuột thấy mèo.
Hiện tại hắn thật sự đang tức giận, những thị nữ đó một khi bị bắt, chờ đợi các nàng tất nhiên là một hồi quất roi khốc liệt, nói không chừng mạng nhỏ cũng trực tiếp kết thúc ở trên hình ghế!
Những tên hộ vệ như lang tựa hổ lên tiếng, đang muốn tiến lên bắt người. Một giọng nói lạnh lùng giòn tan bỗng nhiên truyền ra từ trong phòng: "Chậm đã!"
Cố Tích Cửu đi ra từ trong phòng.
Trên người nàng có một loại khí tràng, lạnh lùng thoáng nhìn qua, trong lòng những tên hộ vệ muốn tiến đến bắt người đều phát lạnh, dừng bước chân.
Thị nữ thấy nàng đã ra ngoài thì giống như có người tâm phúc, sôi nổi vọt tới bên người nàng, khom mình hành lễ: "Tiểu thư!"
Cố Tạ Thiên chau mày: "Tích Cửu, thì ra ngươi đang ở trong phòng, vậy vì sao không ra ngoài sớm chút?"
Hắn lại đảo qua những thị nữ kia, tức giận chưa tiêu: "Những điêu nô ngươi dưỡng thật quá đáng giận! Cư nhiên dám ngăn cản bản tướng quân, thật đúng là phản thiên! Thật sự là thiếu giáo huấn, người tới......"
Hắn đang muốn quát lớn để hộ vệ bắt người, Cố Tích Cửu đã mở miệng: "Cố tướng quân, những thị nữ này chính là đã cho ta để ta sai khiến?"
"Đương nhiên!" Cố Tạ Thiên không cần nghĩ ngợi.
"Vậy bổn phận thị nữ là gì?"
"Đương nhiên là hầu hạ chủ tử, nghe chủ tử nói."
"Một khi đã như vậy, các nàng đã là thị nữ của ta, nghe ta nói mà hành sự thì có gì không đúng? Cố tướng quân vì sao muốn tróc nã?" Cố Tích Cửu nói giọng lạnh lùng.
Nàng đảo qua thị nữ bên người: "Các nàng không sợ Tướng quân cường quyền, rốt cuộc quán triệt tốt những lời nữ nhi đã nói, trung thành như thế, có thể nói nghĩa khí như thế. Cố tướng quân cũng là người đã từng mang binh, chẳng lẽ sẽ trừng phạt những binh lính trung thành bên người mình sao?"
Những lời nói ra đã khiến Cố Tạ Thiên nghẹn ở nơi đó: "Điều này......" Hắn nhăn chặt mày rậm: "Các nàng trung thành với ngươi tất nhiên là đúng, nhưng không nên ngay cả bản Tướng quân cũng ngăn cản......"
Cố Tích Cửu ngắt lời hắn nói: "Đó là do Tích Cửu không phải, là do Tích Cửu phân phó các nàng bất luận kẻ nào cũng không được quấy rầy ta, cũng không loại trừ Cố tướng quân ngài ra. Cố tướng quân nếu nhất định phải trừng phạt các nàng, vậy hãy phạt ta! Đối với các nàng, ta không cho phép bất luận kẻ nào động tới một đầu ngón tay!"
Mặt trời lặn, nàng đứng ở dưới ánh hoàng hôn, những lời nói leng keng hữu lực, tuy rằng đầu vẫn hơi thấp, nhưng khí độ tản ra từ trên người lại khiến người vô cớ cảm thấy nàng cực cường đại!
Những thị nữ kia chỉ cảm thấy trong ngực nóng lên, nhiệt huyết dâng lên, sôi nổi quỳ xuống: "Tiểu thư, bọn nô tỳ thề sống chết nguyện trung thành với tiểu thư!"
Sau đó quay đầu về phía Cố Tạ Thiên ngang nhiên nói: "Tướng quân muốn phạt, vẫn nên phạt bọn nô tỳ, không cần phạt tiểu thư!"
Cố Tạ Thiên: "......"
Hắn đánh giá trên dưới nữ nhi của mình một chút, tựa hồ hôm nay mới chân chính hiểu biết nàng.
Đầu tiên là nhìn xem kỹ, hoài nghi, sau đó là thưởng thức. Hắn bỗng nhiên cười ha ha: "Tốt! Tốt! Quả nhiên cha hổ không sinh con là chó, không hổ là nữ nhi Cố mỗ ta! Có khí phách, có thể đảm đương!"
Hắn vỗ tay cười to, cư nhiên chuyển giận thành vui, đáy mắt chân chính vui mừng.
Hắn có rất nhiều nữ nhi, nhưng lại không có một người nào có phong độ khí phách như Cố Tích Cửu, ngay cả nhi tử mà hắn đắc ý nhất kia cũng không có loại khí khái này!
Càng là quân nhân càng thích người thiết huyết có thể đảm đương, Cố Tạ Thiên cũng không ngoại lệ, nhìn thấy nữ nhi như thế, sớm đã vứt hết sự mạo muội vừa rồi ra sau đầu.