Giữa Huyền thanh cung, ta ngồi trên long ỷ cau mày. Đêm nay, không biết
vì sao lại bất tri bất giác đi đến nơi của nàng, vô tình nghe thấy tiếng đàn, ta đi theo thì nhìn thấy nàng đang cúi đầu ca, ta rất muốn đi đến
gần nàng nhưng mà …
“Hình Ảnh, chuyện Trẫm phái ngươi đi điều tra như thế nào rồi?”
“Bẩm Hoàng thượng …” đang quỳ dưới đất là Hình Ảnh, người mà ta đã phái đi điều tra thân phận của Lãnh Tâm Nguyệt
…….
Thời khắc nhìn thấy dung mạo thật của nàng tại Từ ninh cung, ta đã cảm nhận
được nàng là nữ nhân rất khác thường, nàng vẫn bình thản như không trước khuôn mặt đã dịch dung kia, thế gian này nữ tử nào lại không muốn mọi
người chiêm ngưỡng nét đẹp của mình, nhưng nàng lại …
Lãnh Tâm Nguyệt, thật sự là trưởng nữ của đại tướng quân Lãnh Phong
Mẫu thân của nàng, Mộng Nguyệt vốn là nữ nhân xinh đẹp, giúp chồng dạy con, cùng Lãnh Phong có thể nói là trời định lương duyên. Lúc Lãnh Tâm
Nguyệt chào đời, cả nhà ba người lại càng thêm hạnh phúc vô cùng …
Nhưng đến khi Lãnh Tâm Nguyệt được ba tuổi, mẫu thân qua đời. Dì của nàng,
cũng chính là muội muội của Mộng Nguyệt, Mộng Điệp dần dần thay thế được vị trí của Mộng Nguyệt, trở thành nhị phu nhân của Lãnh Phong. Lúc đầu, Mộng Điệp đối với Tâm Nguyệt rất tốt, nhưng sau khi đã đạt được sự tin
tưởng của Lãnh Phong thì lại …
Mộng Điệp liên tiếp hãm
hại đứa bé Lãnh Tâm Nguyệt, cuối cùng khi Tâm Nguyệt được tám tuổi cũng
là lúc nàng bị đem nhốt ở hoang viện. Với bên ngoài họ không hề đề cập
đến sự tồn tại của nàng. Sau khi Mộng Điệp hạ sinh hai nhi, thì cũng
chiếm hết toàn bộ yêu mến của Lãnh Phong …
Nhưng Mộng
Điệp nhìn thấy càng ngày Lãnh Tâm Nguyệt càng xinh đẹp nên nảy ra ý định hạ độc thủ. Vì sinh tồn, Lãnh Tâm Nguyệt mới bảo tỳ nữ bên cạnh giúp đỡ dịch dung nhan, nên mới sống được đến ngày hôm nay …
Thật ra, nàng là như thế nào mà không may bị tuyển vào cung …
“Hoàng thượng, còn có vài việc, thần không biết có nên nói hay không …” Hình
Ảnh trầm tư nhìn ta một lúc, rồi lấy can đảm lên tiếng
“Có chuyện gì cứ nói”
“Tâu Hoàng thượng, trước đây vì không muốn vào cung Băng phi nương nương đã
từng tự sát. May mà được cứu sống, có điều đã quên hết những ký ức trước đây”
Tất cả những gì nàng nói đều là thật sự. Hôm trước, hoàng tổ mẫu cũng từng kể cho ta nghe. Vì vậy mà nàng mới có ánh mắt
tinh khiết đến vậy?
“Còn có chuyện gì nữa không?”
“Tâu Hoàng thượng, lúc thần điều tra thì phát hiện, kỳ thật, Băng phi nương
nương vốn là một người rất tốt, người đối đãi với nô tài hay cung nữ
cũng tốt lắm hơn nữa …”
……
“Đây là những gì ngươi điều tra được? Băng phi thật sự tốt như vậy sao?” ta lạnh lùng lên tiếng
“Không có việc gì, biết gì thì cứ nói, Trẫm tha cho ngươi vô tội. Nàng, thật sự tốt lắm sao?”
“Hoàng thượng, thần xin mạo phạm, chỉ là Băng phi nương nương cho thần cảm
giác rất chân thật. Có lẽ vì mất trí nhớ trước đây nên nương nương không giống với những người khác. Nhưng mà, Băng phi nương nương bây giờ thật sự là người rất tốt, thần hy vọng Hoàng thượng sẽ không nhầm lẫn nữa …”
Hoàng tổ mẫu xem trọng nàng như vậy, ngay cả mẫu hậu cũng thương yêu nàng vô cùng, bây giờ ngay cả Hình Ảnh cũng…
“Tiểu quế tử”
“Có nô tài”
“Ngươi cảm thấy Băng phi vốn là người như thế nào?”
“Hoàng thượng, nô tài không dám bình luận” không kẻ nào dám tùy ý phỏng đoán tâm ý của hoàng thượng
“Nàng thật sự tốt lắm sao?” ta cúi đầu âm thanh nhỏ truyền ra từ trong miệng …