Độc Sủng Băng Phi

Chương 68: Tuyên Dương vương gia



"Hoàng thượng, Tuyên Dương vương gia cầu kiến"

Vừa xử lý xong việc của bọn họ, hiểu được nỗi lòng của Nguyệt nhi, tự nhiên không phải là không biết, vì tâm ý của nàng, đành bỏ qua cho bọn họ vậy. Thế nhưng bọn họ... ta sẽ nhớ kỹ trong lòng...

"Tiểu Quế tử, cho hắn vào!" thật không ngờ, hắn rất nhanh đã đến tìm trẫm, không biết...

"Vâng, Hoàng thượng!"

"Thần đệ tham kiến Hoàng thượng"

"Được rồi, Dương, ngồi đi!" xua xua tay có ý bảo tất cả lui ra hết.

"Dương, tìm trẫm có việc gì?"

"Hoàng thượng tự mình cũng biết!" Chỉ thấy hắn cười.

"Haha" nhìn thấy hắn cười, ta cũng cười theo, mặc dù không biết bọn họ rút cuộc có quan hệ gì, nhưng ta nghĩ, ta nên chọn tin tưởng bọn họ vẫn hơn, không chỉ là Dương, người mà ta rất hiểu, còn có Nguyệt nhi, ta không nên hoài nghi nàng mới phải. Ta tin nàng, sẽ tin cho đến cùng.

"Dương, không cần phải nói nữa, trẫm tin ngươi"

"Hoàng huynh" Hắn một mặt kinh ngạc.

"Ngươi là đệ đệ trẫm tin tưởng nhất, Nguyệt nhi là người trẫm yêu thương nhất, hai người quan hệ tốt, trẫm cũng thập phần vui mừng, ngươi cũng biết, thời gian trẫm ở bên nàng không nhiều, nếu đệ có thời gian hãy qua chơi với nàng nhiều một chút..." Ta cười cười. " có điều, ngươi nên nhớ, Nguyệt nhi là tẩu tẩu của ngươi, hơn nữa quy tắc trong cung, các ngươi cũng cần phải tuân theo...."

.......

"Hoàng huynh" Hắn ngây người.

"Sao thế? Dương?"

"Hoàng huynh, tẩu tẩu thật sự rất yêu người!" Nghe giọng nói chân thành và khẳng định của hắn trong lòng ta cảm thấy ấm áp.

"Có điều này thần đệ không biết có nên nói"

"Dương, người từ khi nào biến thành như thế này rồi? Trước đây ngươi rất bộc trực, hôm nay sao vậy?" Sao lời của hắn có gì đó quái quái, hay là, hắn thật sự....

"Hoàng huynh, thần đệ và tẩu tẩu biết nhau mặc dù không lâu, nhưng thần đệ có thể nhìn ra tẩu tẩu cùng với nữ nhi trong cung hoàn toàn không giống. Tẩu tẩu an nhiên, thuần khiết, hoàn toàn giống như tiên nữ không vướng bụi hồng trần. Bình thường, tẩu tẩu không truy cầu cái gì hết, cũng không có ý ghen ghét những người mà Hoàng huynh sủng ái, thế nhưng, thần đệ nhìn ra được, tẩu tẩu rất yêu Hoàng huynh..."

"Sao đệ lại nói nàng không giống với nữ nhi trong cung? Lẽ nào.."

"Hoàng huynh, thần dám nói rằng, nếu như Hoàng huynh không có địa vị như bây giờ tẩu tẩu cũng vẫn yêu thương Hoàng huynh. Hắn ngừng lại. " Lẽ nào Hoàng huynh cho rằng, nếu như Hoàng huynh không có địa vị ngày hôm nay, những nữ nhân ở Hậu cung của Hoàng huynh vẫn đối xử với Hoàng huynh như bây giờ sao? "

"Thế nhưng... sao đệ lại nói vậy?"Có lẽ đi, chỉ là sao hắn lại biết, sao lại nhìn rõ Nguyệt nhi như vậy, ngay cả trẫm cũng....

"Hoàng huynh, thần đệ nghĩ Hoàng huynh cũng nhớ đến chuyện tối hôm đó. Kỳ thực thần đệ không nên giấu Hoàng huynh"

"Tẩu tẩu sau khi bị sảy thai, thần đệ cũng từng thăm qua tẩu tẩu, Hoàng huynh biết tẩu tẩu nói gì không? "

"Nàng nói cái gì?"

"Tẩu tẩu nói, nếu nàng không phải là nương nương, thì nàng đã không mất đi đứa con đó, nếu nàng không phải là nương nương thì sẽ không phải nhẫn nhịn bản thân dù con mình không còn, nếu nàng không phải là nương nương thì nàng đã không phải vì người mình yêu mà phải chịu nhiều hi sinh như thế, không nhất thiết như thế....Nàng còn nói, nếu như có thể, nàng chỉ mong Hoàng thượng là một thường dân, có như vậy nàng mới thật sự có được Hoàng thượng, nàng sẽ thật sự nghĩ đến việc tương lai của hai người, có thể cùng Hoàng huynh sống qua những ngày hạnh phúc đơn giản, nàng cũng không muốn con của hai người được sinh ra trong hoàn cảnh như thế này, không muốn.... Thứ nàng muốn là một tình yêu giản đơn nhưng hoàn chỉnh, nàng thật sự không muốn cái danh lợi này, mà chỉ muốn một tình cảm đơn thuần mà thôi.

"Kỳ thực tẩu tẩu rất yêu đứa bé, nỗi đau khổ của nàng tuyệt không kém hơn so với Hoàng huynh. Tình yêu đối với Hoàng huynh cũng tuyệt đối không......." Trên mặt hắn lộ vẻ khâm phục và trân trọng....."Hoàng huynh, người có lẽ cũng biết, nữ nhân trong hậu cung này người nào không muốn quyền thế chứ, người nào không muốn Hoàng huynh sủng ái chứ, chỉ có tẩu tẩu hoàn toàn khác."

"Dương, thật không ngờ, ngươi thật sự rất hiểu Nguyệt nhi...." nghe hắn nói, trong lòng ta đột nhiên cảm thấy cay cay, tại sao trẫm không phát hiện ra....

"Hoàng huynh là Hoàng thượng. Nếu như vẫn còn yêu thương tẩu tẩu, tẩu tẩu cũng sẽ nghĩ lại... Thần đệ chỉ là nhìn ra những gì Hoàng huynh không nhìn thấy mà thôi."

...

"Hoàng huynh, thần đệ cáo từ!"

"Được, ngươi đi đi"

"Hoàng huynh, thần đệ còn câu cuối cùng, tối đó, kỳ thực do Hoàng quý phi nói với đệ bảo thần đệ đến thăm tẩu tẩu."

Ta nhìn hắn rời đi, trong lòng cười cười. Trong chốn hậu cung này, tần phi không ít, mấy năm gần đây chỉ có Nguyệt nhi là có thể làm cho Hoàng tổ mẫu, Thái hậu yêu thích, ngay cả Yên nhi và Tuyên Dương đều không xưng hô nàng là nương nương, mà một mạch vẫn gọi tẩu tẩu. Xem ra, Nguyệt nhi thật sự làm cho mọi người đều rất mực trân quý..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.