Độc Sủng Băng Phi

Chương 90: Tuyên Dương vương gia ngoại truyện: Mở tiệm 1



"Tẩu tẩu sao lại xuất cung a?"

"Nói thật là ta lén trốn ra ngoài" Khuôn mặt nàng bỗng chốc đỏ bừng lên, nàng cười nói:" Lần trước xuất cung, ta nhìn thấy ngoài thành có rất nhiều người dân khốn khó, cho nên mới ra ngoài xem xem có cách nào giúp bọn họ...." Nàng kỳ thật không hề giấu giếm ta việc gì.

"Tẩu tẩu, người thật là tốt a! Nhưng ở ngoài cần phải vạn phần chú ý"

"Cũng không biết sao lần này lại như thế, trước đây đều bình bình an an. Xem ra sau này nhất định phải cẩn thận hơn rồi... Thế nhưng, Dương sao lại đến nơi này, hôm nay nếu không phải là người, ta có thể đã...." Thấy nàng thở phào một cái, bọn người này, ta nhất định sẽ điều tra cho bằng được, rốt cuộc là do ai phái đến.

Nghĩ lại lúc nàng cứ đi trên phố mà ngó nghiêng, không biết là tìm gì, lẽ nào cũng là vì đám dân đó ư... hay là....

"Kỳ thực, ta đã nhìn thấy tẩu tẩu trên phố rồi, nhưng không dám khẳng định, chỉ là len lén theo sau, không biết tẩu tẩu tìm gì trên đường phố?"

"Ồ? Người đã phát hiện ra ta? Sao không nói sớm cho ta biết! Thật là..." Nàng cười, một mặt oan khuất, càng làm cho người ta cảm thấy hạnh phúc. Nhưng khi thấy ta không nói gì, nàng cũng không hề miễn cưỡng ta, tiếp tục nói" Thật ra, ta muốn tìm vài cửa tiệm, đám dân đen ngoài thành, không thể lúc nào cũng dựa vào sự giúp đỡ của chúng ta, ta cảm thấy nên tìm một chút việc cho bọn họ làm, để bọn họ tự nuôi sống bản thân."

"Tẩu tẩu nói cũng đúng, nhưng tẩu tẩu định thế nào?"

"Ta định thế này, trong nội thành...." Nghe xong cách của nàng, ta thầm bội phục, thật không ngờ, nàng không chỉ giúp đỡ bọn họ, thậm chí còn vì tương lai sau này mà tìm đường cho bọn họ, thật là tận tâm a! Tiệm lẩu là cái gì ta vẫn không biết,còn muốn hỏi tiếp, nhưng đã đến cung rồi.

"Dương, đến rồi. Về việc mở tiệm, ngày mai chúng ta bàn tiếp đi. Đến lúc đó gặp nhau ở ngoài thành..."

"Được, tẩu tẩu..." Nàng không chỉ nói tất cả những dự định của nàng cho ta, lại còn để ta tham dự vào. Thấy nàng như thế mà tín nhiệm ta, trong lòng không ngừng kỳ vọng, ngày mai nàng còn làm ta ngạc nhiên hơn.

....

Nhìn thấy nàng đi về phía mình, ta vội vàng nghênh đón "Tẩu tẩu, người đến rồi"

"Dương, ở ngoài thành gọi ta Nguyệt nhi đi, gọi tẩu tẩu nhiều khi không tiện" Nàng cười nói.

Nghĩ đến những suy nghĩ của nàng, ta rất vui đáp ứng, huống hồ, ta đã không có được cơ hội gọi nàng như thế, thế nhưng nếu có thể, ta vẫn cứ hi vọng có thể xưng hô như vậy.

"Vậy thì Nguyệt nhi, người định làm như thế nào?" Ta hiếu kỳ hỏi, "Người cảm thấy mấy cửa tiệm này vị trí thế nào? Nếu như mở tiệm cơm, hay gì đó thì sao?"

Ta nhìn nhìn xung quanh, mặt gần phố, kỳ thực cũng không tồi "Ta thấy không tồi, vị trí địa lý rất được!"

"Ồ, thế thì chúng ta sẽ mua lại mấy nhà này"

"Cái gì? Người định mua lại bốn ngôi nhà này? Làm cái gì? Sao lại cần nhiều thế?" Ta hoàn toàn ngạc nhiên, ta cứ tưởng rằng nàng chỉ cần mở một tiệm thôi chứ, thật không ngờ, nàng chọn cả bốn.

"Người từ từ xem sẽ rõ"

Thấy nàng mua lại bốn vị trí đó, rồi lại đưa ta đi tìm tiệm kim khí.

"Ông chủ, ta đặt những đồ đó đã làm xong chưa?"

"Cô nương, người đặt món đồ đó ta đã làm xong cả rồi. Mời cô nương quá mục (xem)"

Ông chủ bèn lấy ra những chiếc nồi, trong đó một cái giống như nồi nấu cơm bình thường, nhưng nhỏ hơn một chút, lại sâu hơn một chút, hơn nữa lại làm thành cái thùng, phía trên chỉ có một cái nắp, còn một cái khác hình thù cũng như thế, ở giữa lại có vách ngăn, không biết nàng rút cuộc dùng vào việc gì.

Còn một cái nho nhỏ, hình dạng tương tự, lại nhỏ hơn rất nhiều, nông hơn nhiều......trong đầu đấy ắp thắc mắc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.