Độc Sủng Dược Phi

Chương 19: Là Trên Hay Dưới



Nếu nói bên phía Tống Khuynh Nhan và Cố Nguyệt Lăng là một đêm xuân sắc vậy bên Ngụy vương thì phải nói sao? Người trong thiên hạ chắc chắn ngàn vạn lần không nghĩ tới đêm động phòng đầu tiên của Ngụy vương lại là…

———————————————————–

Đông Bách Hàn mở cửa bước vào

phòng phát hiện vương phi của nàng cũng đã trở về. Còn vui vẻ ngâm mình trong bồn tắm sau bức bình phong. Có câu phi lễ chớ nhìn nên Đông Bách Hàn khẽ ho khan rồi không tự nhiên nhìn ra chỗ khác. Được một lúc mắt phượng lại không nén được tò mò liền đưa mắt chăm chú nhìn về phía bình phong. Đoan Mộc Ly Tâm từ lúc Đông Bách Hàn bước vào cũng đã để ý, nàng chỉ làm như không biết rồi thỉnh thoảng phát ra âm thanh ngâm khẽ như có như không cố ý câu dẫn. Vốn là định trêu chọc Đông Bách Hàn một chút, bởi nàng biết nàng ấy đối với mấy chuyện này chẳng có hứng thú gì. Ngày thường cũng là nàng chủ động ôm ấp còn cái người kia suốt ngày như khúc gỗ.

Đông Bách Hàn nhìn một chút rồi thêm một chút. Một lúc sau đã không cách nào làm chủ đôi mắt của bản thân. Cảm nhận thân nhiệt theo mỗi cái vuốt tay của Đoan Mộc Ly Tâm mà nóng lên đến độ tai cũng ửng đỏ. Cố gắng lắc mạnh đầu đẩy những hình ảnh sau bình phong ra khỏi đầu. Đông Bách Hàn cũng nhận thấy thân thể khác lạ nhưng do trước giờ bản thân luôn thanh tâm quả ɖu͙ƈ nên nghiễm nhiên không biết chính mình đã trúng xuân dược. Đợi khi Đoan Mộc Ly Tâm khoác hờ trung y bước ra mới bất đắc dĩ ngẩng đầu lên nhìn.

Đoan Mộc Ly Tâm chỉ cười nhẹ, tóc đen như suối xỏa trêи vai, từng lọn ướt dính vào nhau, trung y do chỉ khép hờ mà vẫn nhìn thấy hơi nước động trêи xương quai xanh quyến rũ.

– Ô, vương gia chàng về rồi.

– Ânn.. Bổn vương đã về

– Xem chàng mệt mỏi như vậy, để ta giúp a.

Rõ ràng là cố ý, Đoan Mộc Ly Tâm là cố ý trong bộ dạng như vậy tiến tới Đông Bách Hàn. Ngọc thủ mềm mại vừa chạm tới vai người kia đã khéo léo trượt ra sau lưng xoa nắn. Chỉ thấy Đông Bách Hàn không có phản kháng như mọi khi Đoan Mộc Ly Tâm cũng tự nhiên hài lòng. Bàn tay lại tiến xuống một chút đến đai lưng.

– Vương gia..

Đông Bách Hàn đang nhắm mắt hưởng thụ đột nhiên bị gọi khiến nàng cố gắng định thần. Từ lúc có cơ thể Đoan Mộc Ly Tâm áp sát nàng thấy vừa dễ chịu vừa nóng bức, hai luồng nhiệt cứ thế khuếch đại không tiêu tán được. Môi mỏng trở nên cực kì khô nóng. Lại phát hiện cái cổ trắng ngần của người đang ngồi trêи thân Đông Bách Hàn không tự chủ được liền cắn một cái.

Bị tập kϊƈɦ bất ngờ Đoan Mộc Ly Tâm giật mình, bàn tay đang làm loạn ở thắt lưng Đông Bách Hàn cũng ngừng lại. Cảm nhận ngươi kia đang dùng sức gặm cắn lấy cổ mình, kɧօáϊ cảm xa lạ đột nhiên ập tới làm mọi hoạt động của Đoan Mộc Ly Tâm bị đình trệ. Đoan Mộc Ly Tâm sẽ không nghĩ Đông Bách Hàn sẽ chủ động như vậy, hơn nữa là trực tiếp va chạm như vậy, điều này vượt xa sức tưởng tượng của nàng. Vốn chỉ định trêu chọc Đông Bách Hàn nhưng hiện tại Đông Bách Hàn mới là người thành công trêu chọc ɖu͙ƈ vọng của nàng.

– Ưmmm… vương gia… đừng..

– Tâm nhi, ta rất khó chịu

Hơi thở Đông Bách Hàn đã nặng nề hơi, tâm trí còn mờ mịt những biểu hiện của cơ thể chỉ ngây ngô nói với Đoan Mộc Ly Tâm. Dĩ nhiên một câu này kéo thần trí Đoan Mộc Ly Tâm quay về. Nàng nhíu mày ôm lấy khuôn mặt ửng đỏ của Đông Bách Hàn, thuận thế nghiêng người ngửi lấy hương rượu nhàn nhạt còn vươn trêи môi người kia. Khi tâm trí tỉnh táo thì cái gì cũng sáng tỏ, mùi xuân dược vẫn phảng phất theo hương rượu, thảo nào vương gia cư xử lạ lùng như vậy. Nhưng mà… Đáng chết, kẻ nào to gan dám trước mặt bổn vương phi hạ dược tướng công của ta?

– Ta.. Ta.. ưmmm

Đông Bách Hàn không cách nào cưỡng lại ham muốn được gần hơn với người trêи thân. Hai tay ở trung y Đoan Mộc Ly Tâm vụng về thoát xuống, muốn chạm được khối da thịt mát mẻ đó. Trung y rơi xuống, Đoan Mộc Ly Tâm đã hoàn toàn phơi bày trước mặt Đông Bách Hàn, nhưng giây phút này Đông Bách Hàn làm gì có tâm trí mà từ từ thưởng thức. Khuôn mặt yêu nghiệt vùi sâu giữa ngực Đoan Mộc Ly Tâm từng chút hôn ɭϊếʍ. Cơ thể Đoan Mộc Ly Tâm vừa tắm còn ẩm hơi nước vì vậy mà càng trở nên quyến rũ. Đông Bách Hàn theo bản năng ngậm lấy viên hồng anh trước ngực, đầu lưỡi trơn ướt cẩn thận ma sát.

– Hàn.. Không được.. Chỗ đó

Thuốc giải của xuân dược? Chỉ có thể là lên giường. Chưa nói đến việc Đông Bách Hàn làm được hay không được mà trước hết phải ngửi thấy mùi sát khí của Đoan Mộc Ly Tâm. Chàng đi đâu để trúng dược, cả Ngụy vương phủ này há chẳng phải chỉ có Tống Khuynh Nhan có lá gan đó hay sao.

– Ưmm.. Hàn, đừng cắn

Đoan Mộc Ly Tâm còn đang miên man suy nghĩ thì bị Đông Bách Hàn dùng lực cắn lên khối mềm mại trêи người. Còn thoải mái ngâm khẽ. Tay kia từ lúc nào đã dời xuống hạ thân nàng ở đó xoa xoa nắn nắn. Vùng cấm địa bị ngọc thủ của Đông Bách Hàn vô tình lướt qua bắt đầu có phản ứng. Nàng không nghĩ đến việc đêm động phòng đầu tiên lại như thế này. Đáng hận là vương gia của nàng lại trong tình trạng vốn không cần biết người trước mặt là ai. Có lẽ là một nữ nhân khác nàng ấy cũng sẽ không kiềm chế được mà thị tẩm mất. Bổn vương phi sao có thể mất giá trị như vậy, ta muốn nàng khi cùng ta nhất định phải tỉnh táo, phải thật sự yêu thương ta, muốn ta.

– Vương gia.. chúng ta về giường được không

Đông Bách Hàn đôi mắt vốn trong trẻo đã trở nên trầm đục, nhíu mày một cách kháng nghị với Đoan Mộc Ly Tâm, cứ như thể nói tình trạng bức bách như vậy còn quản chuyện trêи giường hay trêи bàn sao. Đoan Mộc Ly Tâm cứ thế rời khỏi vòng tay Đông Bách Hàn, từng bước từng bước tiến về giường, dung nhan câu hoặc hướng Đông Bách Hàn thách thức. Dĩ nhiên chỉ trong một nháy mắt người kia liền như con thỏ nhỏ ngoan ngoãn tiến lại phía nàng, à không chính xác là nhanh như bay muốn đẩy ngã nàng trêи giường. Đoan Mộc Ly Tâm chỉ mỉm cười khéo léo tránh sang một bên thuận tay đánh ngã Đông Bách Hàn xuống giường. Hài tử kia đẩy ngã không thành ở dưới thân Đoan Mộc Ly Tâm ánh mắt kháng nghị.

– Sao? Chàng bất mãn? Mà dù sao ta cũng không quan tâm, trước hết ta phải phạt tên tướng công khốn kiếp như chàng đã, dám lén bổn vương phi đi uống rượu với nữ nhân khác.

Đoan Mộc Ly Tâm từng lớp từng lớp y phục cởi xuống. Đến khi thấy băng vải trước ngực Đông Bách Hàn mới dừng lại suy nghĩ một lúc. Nếu các ngươi hỏi vì sao Đông Bách Hàn không kháng cự, thì đơn giản là Ngụy vương gia đã bị ngụy vương phi điểm huyệt đạo cmnr nên môi mỏng khô rát chỉ có thể ú ớ mấy tiếng vô nghĩa. Đoan Mộc Ly Tâm thích thú mân mê trước ngực Đông Bách Hàn, mặt không tự giác đỏ lên một chút. Cởi hay không cởi đây, nếu không cởi thì ta khó chịu chết mất, còn nếu cởi liệu ngày mai nàng có nổi giận không? Hưmm dù sao là ta đang phạt nàng. Cởi, quyết định vậy đi.

Sau một hồi đấu tranh tư tưởng kịch liệt, ngọc thủ Đoan Mộc Ly Tâm cũng kéo ra lớp băng quấn ngực của Đông Bách Hàn và lập tức tha thiết dụi lên đó. A, cái này của nàng ấy cũng mềm, da lại trắng trẻo như vậy, ư ư, nhìn hai điểm trước ngực thật dễ thương mà.

Đoan Mộc Ly Tâm cũng tự thấy bản thân hơi bị biến thái. Nữa đêm nữa hôm lột trần tướng công ra rồi còn điểm huyệt đạo người ta giở trò biến thái. À không không, là nàng ấy chủ động trước không phải lỗi của nàng, hưmm đúng rồi không phải lỗi của nàng. Đoan Mộc Ly Tâm vẫn mang tư tưởng đó tiếp tục trêu đùa thân thể người bên dưới, thỉnh thoảng còn cố ý dùng đầu lưỡi lướt qua điểm nhạy cảm trêи ngực của Đông Bách Hàn. Ngụy vương gia lúc này quả thật cực kì đáng thương. Cơ thể ham muốn lại không thể làm gì chỉ có thể nằm yên phó mặc của người ta trêu chọc.

Nhân gian có câu chơi dao có ngày đứt tay quả không sai. Đoan Mộc Ly Tâm cố ý khiêu khích thân thể Đông Bách Hàn thì cũng đồng thời đốt cháy ɖu͙ƈ vọng bản thân. Cảm thấy chính mình cũng trở nên khó chịu Đoan Mộc Ly Tâm liền nhíu mày dừng lại tất cả động tác. Hừ Đông Bách Hàn nàng giỏi lắm, nằm yên cũng khơi dậy ɖu͙ƈ vọng của ta, đừng vội đắc ý xem ta phạt nàng thế nào.

Đoan Mộc Ly Tâm đứng dậy mặc lại trung y còn cẩn thận khoác thêm ngoại sam bên ngoài. Bộ dáng chỉnh tề khôi phục liền xách Đông Bách Hàn từ giường ra bồn tắm sau bức bình phong trực tiếp quăng vào. Đúng vậy là trực tiếp quăng vào.

– Vương gia, ngâm nước lạnh rất tốt cho việc giải xuân dược, phải chịu khó chút nha.

Nói xong, Đoan Mộc Ly Tâm còn mỉm cười sảng kɧօáϊ bắt ghế ngồi cạnh bên nhìn Đông Bách Hàn. Đông Bách Hàn vì quá mệt mỏi mà thϊế͙p͙ đi,  Đoan Mộc Ly Tâm tính toán thời gian qua thêm mấy khắc liền mang Đông Bách Hàn trở về giường. Dùng khăn lau sạch thân thể, lại nhìn đến bộ y phục nam nhân treo trêи giá. Nàng trước giờ không biết cách mặc y phục nam nhân, hay là… Đôi mắt tinh nghịch chớp đảo liên tục và nụ cười phúc hắc hiện ra… Tiếp theo sau đó…

Một… hai… ba… sau ba tiếng đếm Ngụy vương cao cao tại thượng liền mặc một cái yếm lụa mỏng, trung y trắng muốt mặc hờ bên ngoài, thậm chí Đoan Mộc Ly Tâm còn không thèm buộc dây, cứ vậy để lộ yếm lụa ra ngoài, còn vừa ngắm vừa thích thú cười. Bảo bối nhà ta xinh đẹp đáng yêu như vậy lại suýt bị người khác ăn mất. Ngày mai ta liền ngũ mã phanh thây ngươi, Tống Khuynh Nhan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.