Đọc Tâm - Trà Trà Hảo Manh

Chương 65: Th*o em (H)



Lần đầu tiên của bọn họ chính là làm trong phòng tắm.
Khác biệt chính là, lần đó là Lương Sở Uyên đề nghị, lần này là Tô Yểu đề nghị.
Không gian bồn tắm rất lớn, hai người ngồi vào vẫn còn rộng rãi, chỉ là nước đầy ắp, hơi có chút động tĩnh liền sẽ tràn ra ngoài. Mà lúc này trong phòng tắm, trên mặt đất tất cả đều là nước, có chảy ra ngay từ đầu, cũng có đang bị vẩy ra, tiếng rên rỉ hỗn loạn, tình dục thành hình, ướt dầm dề mà phô tản ra.
Bọt biển trên vú vừa mềm lại vừa mật, Lương Sở Uyên đem đẩy ra, vuốt phẳng, lại tụ tụ lại. đầu v* đứng thẳng, bọt nước dính bên trên, nhìn lung lay sắp đổ, anh quát xuống một tầng, cọ ở cằm Tô Yểu, "Thơm hay không?"
Tô Yểu lại một chữ cũng không phun ra.
Bởi vì côn th*t xâm chiếm tiểu huyệt kia thật sự quá thô quá lớn, cho dù vẫn không nhúc nhích cũng có cảm giác tồn tại cực lớn, xương cốt của cô đều căng đến ngứa ngáy, tứ chi vô lực, yết hầu giống như bị nhéo, ân ân a a một hồi, chính là không nói thành câu.
Lương Sở Uyên thay cô trả lời: "Xem ra là thơm."
Anh đùa bỡn vú kiều nộn, vuốt ve vỗ động, cảm giác trên tay mềm mại lại bóng loáng, chọc người yêu thích không buông tay. Chơi trong chốc lát, lại cho chút nước lên, da thịt trắng nõn lộ ra, anh nhìn đến hạ thân căng thẳng, lại hướng bên trong cắm vào.
"Quá, quá nhiều..."
"Không nhiều lắm."
Nói xong, anh dùng nước rửa sạch bọt biển trên hai vú, lại một ngụm ngậm lấy, đầy miệng đều là hương thơm sữa tắm cúc non.
"Ân a...Dừng lại..." Tô Yểu ngồi ở trên người Lương Sở Uyên loạn run, thanh âm tinh tế, mang theo tiếng khóc nức nở. Nếu không phải vú đang bị đàn ông ngậm, tiểu huyệt lại đang bị anh thao, nghe được đúng như là đang chịu ủy khuất cực lớn.
Lương Sở Uyên nhấc mí mắt lên nhìn cô, ý cười hài hước, [bảo anh dừng lại, còn kẹp chặt không bỏ?]
Tô Yểu ngẩng cổ, hồn nhiên không biết Lương Sở Uyên đang cười chính mình, chỉ biết côn th*t càng thêm bừa bãi, đảo đến cô hoa cả mắt. Cô còn đang run rẩy, tay chân đều là nước, trơn trượt, biện pháp duy nhất là dựa vào Lương Sở Uyên, để anh đâm sâu chà đạp, mới không chảy xuống dưới.
"Bà xã, thoải mái không?"
Quy đầu chạm vào thịt mềm, nhão dính dính. Phải nói Lương Sở Uyên hiểu quá rõ điểm mẫn cảm của Tô Yểu, nhìn như lơ đãng va chạm nhưng kỳ thật có thể làm Tô Yểu rơi mất ba phần hồn. Thần trí bay lên đến chín tầng mây, đột nhiên bị hỏi một câu, Tô Yểu nhìn Lương Sở Uyên, sóng mắt lưu chuyển, như là bị yêu tinh nhập thân, ý loạn tình mê, "Thoải mái...Lại, dùng sức chút..."
"Nên gọi anh là gì?" Lương Sở Uyên một ngụm mút vào vành tai non mềm của cô.
"Ông xã..." Tô Yểu nghe lời gọi, nghiêng đầu để sát vào bờ môi của anh, "Dùng sức thao em."
Vì thế một phát không thể vãn hồi.
Lương Sở Uyên cắn xé nộn nhũ đầy đặn, động tác hạ hông mạnh mẽ mãnh liệt, động tác đóng cọc cũng không nề hà, một lần so với một lần còn mạnh hơn, tựa hồ muốn khảm thật sâu vào bên trong, vĩnh viễn đều không ra ngoài, dã man bá đạo. Tô Yểu bị thao đến mức mất tiếng. Cô bỏ qua sự rụt rè vốn có, Lương Sở Uyên hôn cô, cô cũng hôn lại, không hề kết cấu. Một bên hàm chứa hầu kết nhô lên, một bên tiểu xảo vuốt ve đầu v*, tay không ngừng trượt xuống dưới, hoàn toàn đi vào nước ấm, âu yếm hai viên trứng dái nặng trĩu, trong lúc nhất thời, giữa mày cô buông lỏng, lộ ra biểu tình như cười như không.
côn th*t đi vào càng sâu.
Khóe mắt Lương Sở Uyên nhìn thấy cô câu môi, đáy mắt hiện lên đủ loại cảm xúc không rõ, đều hình dung không ra quyến rũ phong tình của cô giờ này khắc này. Anh thao đến càng mạnh, chuyên chọn điểm kích thích, thẳng cắm đến khi cô không còn phiến giáp.
Mới đầu côn th*t tiến vào tiểu huyệt rất là gian nan, một hồi lâu sau thích ứng mới có thể thuận lợi đưa cắm, sợ nước ấm chiếm không gian, Lương Sở Uyên vẫn luôn không dám rút côn th*t ra quá nhiều, chỉ rút ra một chút rồi đâm vào càng sâu. Tuy là như thế, nhiều lần chinh chiến, vẫn là có nước chui vài đường đi, căng đến bụng nhỏ toan trướng, Tô Yểu muốn thoát ra ngoài, không có kết quả, ngược lại bị ôm đến càng chặt.
Động tác giao cấu quá lớn, nước trong bồn tắm liền càng ít--
Kỳ thật không hẳn vậy, nước trong cơ thể Tô Yểu đi ra ngoài cũng rất nhiều. Trước khi nhập cuộc bị đùa bỡn, tiết một lần; trên đường chịu không nổi, lại tiết hai lần. Trước sau ba lần, cô như cá thiếu nước, mềm nhũn trên người Lương Sở Uyên, thở dốc liên tục.
"Sao, sao anh còn chưa bắn?"
Lương Sở Uyên lại nhìn cô, hỏi một đằng trả lời một nẻo: "Đổi chỗ khác."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.