Độc Thiếp Nắm Quyền

Chương 63-3: Tế điện 3



Edit: Nhạn.

Khoé mắt đuôi mày của Tề Thiếu Hạo cũng không che dấu được vui sướng cùng hả hê, so với Phùng di nương thì đã kiềm chế đi rất nhiều: “Di nương vẫn là bớt tranh luận một chút, phụ thân đã xuống mệnh lệnh rất rõ ràng là bất luận kẻ nào cũng không được vọng nghị chuyện lần này, cần phải biết tai vách mạch rừng, nếu không cần thận truyền đến tai phụ thân, sợ là sẽ sinh khí lớn.”

Phùng di nương vẻ mặt xem thường: “Yên tâm đi, trong viện này đều là người của ta, họ không dám không quản miệng lưỡi của mình, còn nữa, cứ cho rằng phụ thân ngươi nghe được thì đã sao? Ngày hôm nay Lão nhị gây ra việc như vậy, hại Tây trữ hầu phủ mất hết mặt mũi, trong suy nghĩ của phụ thân ngươi chỉ sợ rằng hắn không bằng lúc trước rồi, lão đại là một người tàn phế, vậy nhi tử hữu dụng nhất của hắn chỉ còn lại có một, hắn không đau ngươi, vậy đau ai đây? Hắn sẽ chỉ càng coi trọng ngươi, đợi tương lai ngươi kết được một mối hôn sự có trợ lực tốt, Lão nhị có thúc ngựa cũng không đuổi kịp ngươi nữa rồi, vị trí thế tử không phải của ngươi thì là của ai nữa, chờ cho đến khi ngươi làm thế tử, rồi lại làm Hầu gia, vậy ta lập tức có thể giống như Chu Thái phu nhân hiện nay làm lão Phong Quân, hưởng thêm mấy năm hạnh phúc!”

Phùng di nương càng nói càng đẹp, càng nói càng mở cờ trong bụng, thật giống như đã nhìn thấy mình đeo vàng đội bạc, hô nô hoán tì, giống như lão Phong quân Chu Thái phu nhân vậy, đang hưởng thụ một đám con cháu cùng bọn hạ nhân nịnh nọt nịnh bợ.

Nhưng nàng ta lại không biết hôn sự của Tề Thiếu Hạo sớm đã bị vài ba câu nói hư hư thật thật của Ninh phu nhân phá huỷ, hiện tại Tề Thiếu Hạo nghĩ muốn có một hôn sự trợ lực cho bản thân, khó khăn kia không kém gì Tề Thiếu Du, lại càng không biết ở thời điểm nàng ta đắc chí hả hê, hoạ thuỷ đã sớm treo trên đầu nàng ta, trong khoảnh khắc muốn quay đầu lại cũng không còn được nữa!

Ngày thứ hai, Chu Quân Uyển chỉ cảm thấy trên người lại thoải mái mấy phần, nếm chút cháo gà, lại uống thuốc Tề Hanh sai người đưa tới lập tức đã không còn việc gì nữa, nàng nhắm mắt lại nằm nghiêng trên giường nhưng cũng không để cho bản thân mình thiếp đi, mà yên lặng nghĩ đến chuyện đêm hôm đó, đến cuối cùng là người nào trợ giúp mình.

Nàng cũng không có cách nào nghĩ ra, chỉ có thể lựa chọn phương pháp ngu ngốc nhất là bài trừ, trước tiên loại bỏ những người nào tuyệt đối không có khả năng trợ giúp nàng trước.

Đầu tiên, Ninh phu nhân cùng Chu Thái phu nhân là tuyệt đối không thể, Ninh phu nhân sớm ước gì nàng chết rồi, huống chi muốn tính mạng của nàng là yêu cầu đầu tiên của nàng ta, làm sao có thể gậy ông đập lưng ông được? Còn Chu Thái phu nhân là một lòng muốn đoạt lại quyền quản gia to lớn từ trong tay Ninh phu nhân, hiện tại khó khăn lắm mới được quyền chọn lựa cháu dâu cho mình, càng là cơ hội làm đương gia chủ mẫu đời sau, bà ta làm sao sẽ vì một chất tôn nữ bà con xa mà dễ dàng buông tha?

Tiếp theo, Tề Hanh cùng Tề Thiếu Du cũng không có khả năng, chỉ nhìn lúc trước khi nàng sảy thai, đôi phụ tử này không hẹn mà cùng nhau chọn lựa thái độ dàn xếp ổn thoả nên phải biết, đôi phụ tử này coi trọng nhất vẫn là dien/ddafn/lee/quys/dôn thể diện hay còn gọi là ‘đại cục’, có mối quan hệ này Tề Thiếu Du thật sự không thẹn là nhi tử của Tề Hanh, hôm qua trước khi đám người Hàn đại nhân đến, chỉ sợ bọn họ cùng Chu Thái phu nhân và Ninh phu nhân giống nhau, ước gì nàng sẽ lập túc chết đi, cũng khiến cho chuyện tình lần này qua đi, cho nên, bọn họ cũng tuyệt đối không có khả năng sẽ trợ giúp nàng.

Lại nói tỷ muội Tề Hàm Chi cùng mấy vị di nương, quyền lợi cùng tiền bạc trên tay các nàng đều có hạn, chỉ sợ cho đến bây giờ chuyện tình tiền căn hậu quả các nàng chắc chắn cũng không rõ ràng, làm sao dám giúp nàng? Bọn họ cùng nàng cũng không có giao tình. Mà người duy nhất có một chút quyền lợi cùng tiền bạc chỉ có Phùng di nương, trước đây không lâu mới cùng nàng giao tranh với nhau, chỉ sợ mong sao thấy nàng gặp xui xẻo, làm sao sẽ giúp nàng đây?

Còn dư lại chúng người làm thì càng không thể nào. Như vậy thì chỉ còn lại một người khả nghi nhất, đó chính là Tề Thiếu Diễn ở Mặc Trúc viện.

Nhưng Tề Thiếu Diễn suốt ngày trong ru rú trong nhà, thời gian dài như vậy tới nay, nàng chỉ ở gặp được hắn một lần khi Chu Thái phu nhân trở về phủ, căn bản không có bất cứ giao tình nào với hắn, vậy làm sao hắn sẽ chìa tay ra giúp đỡ nàng? Huống chi hắn lại hành động bất tiện, cho dù có tâm cũng cần phải có lực mới được!

Quan trọng nhất là, Ninh phu nhân lại là mẫu thân của hắn, ‘Tử không chê mẫu xấu’, cứ cho rằng Ninh phu nhân làm nhiều chuyện xấu xa sai lầm hơn chăng nữa, nhưng vẫn không thay đổi được sự thật nàng ta là mẫu thân của hắn, làm sao hắn có thể sẽ giúp đỡ một người ngoài như nàng, phá hư chuyện của mẫu thân mình?

Chu Quân Uyển nghĩ tới đây, chính mình cũng cảm thấy hoang đường, vì vậy không nhịn được tự giễu cong khoé môi, gạt bỏ ý niệm này ra khỏi đầu.

Nhưng vấn đề ngay sau đó lại tới, nếu như trong Hầu phủ người người cũng đều không có khả năng trợ giúp nàng, vậy người trợ giúp nàng có thể là ai đây? Chẳng lẽ là quỷ hồn của Chu Quân Uyển chân chính? Nhưng từ buổi chiều hôm nàng gặp lại Ninh phu nhân đến nay, đã thật lâu rồi nàng cũng không nghe giọng nói của Chu Quân Uyển chân chính rồi, theo lý thuyết nếu như nàng ấy biết chuyện Ninh phu nhân cùng Chu Thái phu nhân hợp mưu muốn lấy tính mạng của nàng thì trước đó nên nói cho nàng biết mới đúng, nhưng mà hai lần trước nàng nghe được giọng nói của Chu Quân Uyển chân chính không phải là tại lúc thần chí của nàng không rõ ràng, hay là tại ban đên, chẳng lẽ bởi vì lúc ấy là ban ngày cho nên nàng ấy không kịp nhắc nhở nàng?

Không đúng, theo các lão nhân nói, căn bản Quỷ Hồn chỉ xuất hiện vào đêm khuya khi thời điểm nặng âm khí, Chu Quân Uyển chân chính làm sao có thể xuất hiện ngay lúc trời còn chưa tối? Mà tờ giấy nhắc nhở nàng kia đến nay nàng vẫn còn giữ, nếu như là Quỷ Hồn của Chu Quân Uyển chân chính viết, chữ viết bên trên tờ giấy không phải là sẽ biến mất rất nhanh hay sao?

Tất cả những kỳ quái này cũng không thể tưởng tượng nổi, Chu Quân Uyển trăm bề không thể lý giải, chỉ có thể cho rằng tất cả đều do trời cao an bài cùng Chu Quân Uyển chân chính âm thầm phù hộ, lập tức lặng lẽ làm nhạn dienddafnleequysdon một quyết định đó chính là từ tối nay trở đi, tìm một nơi tĩnh lặng thắp cho Chu Quân Uyển chân chính một nén hương, thứ nhất là để đáp tạ nàng ấy âm thầm phù hộ nàng, thứ hai là cầu nguyện cho nàng lên đường bình an, chỉ vì ngày kia chính là trăm ngày của Chu Quân Uyển chân chính.

Đương nhiên, cũng là trăm ngày của Thẩm Lương nàng!

Chỉ là ý niệm mới chợt lóe qua, Chu Quân Uyển đã không nhịn được nắm chặt nắm tay, cắn chặt răng khớp.

Văn mụ mụ rón rén đi vào.

Thấy Chu Quân Uyển đang nằm ngủ ở trên giường, lập tức muốn lui ra ngoài, lúc khác rồi lại vào.

Không nghĩ đến Chu Quân Uyển cũng đã nghe tiếng bước chân của Văn mụ mụ, mở mắt: “Mụ mụ trở lại đi!”

Văn mụ mụ vội vàng tiến lên khom lưng hành lễ rồi mới nhẹ giọng hỏi: “Lúc này cô nương cảm thấy khá hơn chút nào chưa? Trinh hoa viện bên kia đã an bài thoả đáng rồi, ngân phiếu ta cũng đã lặng lẽ đưa cho gia đình Lục Bỉnh, nàng muốn lão nô trở về thay nàng dập đầu với cô nương!”

Chu Quân Uyển gật đầu một cái, trầm mặc nghỉ ngơi một chút, sau đó nhỏ giọng hỏi Văn mụ mụ: “Mụ mụ, liệu trong phủ có nơi nào trong ngày thường rất hiếm người không? Từ hôm nay trở đi……Ta muốn tế lễ cho tiểu thư nhà ngươi, cũng là tế lễ cho…..”

Câu nói kế tiếp ‘Cũng tế lễ cho ’Chu Quân Uyển không có nói ra nhưng Văn mụ mụ cũng hiểu được câu nói chưa hoàn của nàng, lập tức hốc mắt đỏ lên, không nhịn được mà che miệng, nhỏ giọng khẽ khóc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.